Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 357: Còn muốn đi tố cáo
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:32:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng nay nhận tố cáo của Lê Yến, Lục Kinh Chập sai Hướng Tiền Tiến tìm Lưu Viễn Chinh , lấy tấm ảnh của Hạ Thanh Nịnh từ chỗ .
Sở dĩ vạch trần phận của Hạ Thanh Nịnh ngay tại trận với Lê Yến, cũng dìm chuyện xuống mà diễn vở kịch cùng cô là vì , nếu xử lý thỏa đáng chuyện , danh tiếng của vợ chắc chắn sẽ ảnh hưởng.
Nếu Lê Yến khiếu nại đến tận chỗ thì chứng tỏ chỉ cô đang đồn đoán về mối quan hệ giữa vợ và Lưu Viễn Chinh, lẽ nhiều đều đang nghi ngờ.
Cho nên cần công khai minh oan cho vợ mặt thì mới khiến tất cả tâm phục khẩu phục. Sau màn răn đe nghiêm khắc sáng nay của , tin rằng sẽ chẳng còn ai dám hồ ngôn loạn ngữ nữa.
Nghe Lục Kinh Chập hỏi , Lưu Viễn Chinh nhất thời giải thích thế nào.
Chuyện giữa và Hạ Thanh Nịnh vốn dĩ phức tạp, một hai câu cũng thể rõ ràng .
Ngay khi đang sắp xếp ngôn từ để diễn đạt rõ ràng hơn thì chợt Đoàn trưởng Lục mở miệng :
" đang hỏi đấy! Tấm ảnh lấy ở ?" Nói xong, lạnh giọng bồi thêm:
"Đừng với là nhặt nhé."
Lưu Viễn Chinh cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Trong ấn tượng của , Đoàn trưởng Lục việc năng đều bình tĩnh tự chủ, tại lúc cảm thấy Đoàn trưởng Lục bực bội, thậm chí còn mang theo sự phẫn nộ, chẳng giống vẻ trọng ngày thường chút nào.
"Không nhặt , là khác gửi cho ." Lưu Viễn Chinh thành thật trả lời.
Anh dứt lời liền thấy Đoàn trưởng Lục hỏi dồn:
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Ai?"
Lục Kinh Chập cầm tấm ảnh lên là nhận ngay, đây là tấm ảnh tráng rửa, đó mất một cách vô cớ. Tấm ảnh lúc đó mất ở trong nhà, cũng thể xuất hiện ở chỗ Lưu Viễn Chinh .
Lưu Viễn Chinh nên chuyện với Lục Kinh Chập thế nào, hơn nữa cũng cảm thấy việc suýt lừa cưới là một chuyện cực kỳ mất mặt. Do dự một chút, chỉ giải thích:
"Đoàn trưởng Lục, và Hạ Thanh Nịnh thật sự gì cả!"
" đương nhiên các gì!" Lục Kinh Chập nhíu mày. Cho dù tin Lưu Viễn Chinh thì cũng tin tưởng vợ . Chỉ lạnh giọng :
"Cả đời cũng thể gì với cô ." Nói xong, ánh mắt liếc qua Lưu Viễn Chinh:
"Bây giờ đang hỏi , tấm ảnh đến tay , chỉ cần thành thật trả lời thôi."
Lưu Viễn Chinh giờ giấu giếm cũng , vì thế đành kể đầu đuôi sự việc cho Lục Kinh Chập :
"Hai tháng nghỉ phép về Bắc Thành thăm , một dì giới thiệu cho một nữ đồng chí. Tấm ảnh chính là do nữ đồng chí đó gửi cho . Hôm nay gặp đồng chí Hạ Thanh Nịnh ở bệnh viện mới tấm ảnh là do vị nữ đồng chí trộm của cô ."
Nghe đến đây Lục Kinh Chập còn gì hiểu nữa. Nữ đồng chí trong miệng Lưu Viễn Chinh chính là Hà San San từng ở nhà .
Thảo nào Hà San San đến nhà dọn đồ xong thì hai tấm ảnh chụp biến mất, hóa là cô trộm .
"Còn một tấm nữa ?" Lục Kinh Chập bình tĩnh hỏi.
"Cái, cái gì?" Câu hỏi của Lục Kinh Chập quá đột ngột, Lưu Viễn Chinh nhất thời phản ứng kịp.
Lục Kinh Chập nhíu mày, kiên nhẫn hỏi :
"Còn một tấm ảnh nữa."
"À, sáng nay đồng chí Hạ Thanh Nịnh cầm ." Lưu Viễn Chinh thành thật trả lời, trả lời xong bất giác vô cùng tò mò, Đoàn trưởng Lục còn một tấm ảnh nữa.
Lục Kinh Chập sự nghi hoặc của . Nếu vợ đòi ảnh từ thì thể nào chỉ đòi một tấm. Anh cố ý giấu giếm giữ một tấm, còn mang theo bên , đủ thấy tâm tư của đối với vợ đơn thuần.
Anh Lưu Viễn Chinh, mở miệng hỏi, giọng vô cùng lạnh lùng:
"Đồng chí Hạ Thanh Nịnh kết hôn , ?"
" , sáng nay đồng chí Hạ với ."
Lưu Viễn Chinh thành thật trả lời, trong giọng sự mất mát khó giấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-357-con-muon-di-to-cao.html.]
"Vậy chồng cô là ai ?" Giọng Lục Kinh Chập vang lên ngay đó.
" ..."
Chữ "" còn kịp , Lưu Viễn Chinh dường như nhận điều gì, ánh mắt lập tức về phía Lục Kinh Chập, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và thể tin nổi, kìm thốt lên:
"Đồng chí Hạ là... của ..."
"Vợ ." Lục Kinh Chập giúp bổ sung nốt câu chỉnh, đó hỏi:
"Nếu , nghĩ tại đặc biệt gọi đến báo cáo về tình hình của cô ? Cậu nghĩ rảnh lắm ?"
Đầu Lưu Viễn Chinh bắt đầu ong ong. Anh thể ngờ cô gái ngày đêm mong nhớ là vợ của Đoàn trưởng Lục.
Bản còn đem ảnh vợ khư khư giữ trong túi áo ngực, thỉnh thoảng lấy ngắm, đây quả thực là tự tìm đường c.h.ế.t!
Vừa nãy còn thấy lạ hôm nay Đoàn trưởng trông khác thường thế, hóa là...
"Đoàn trưởng, ... ." Nhất thời Lưu Viễn Chinh chỉ cảm thấy hổ vô cùng, cũng đối mặt với Đoàn trưởng Lục thế nào.
"Bây giờ cũng muộn, những ý nghĩ nên thì đừng !" Lục Kinh Chập bình tĩnh .
" hiểu ." Lưu Viễn Chinh cúi đầu trả lời, cảm giác cả như sụp đổ, hiểu rằng còn hy vọng gì nữa.
Lục Kinh Chập , im lặng một lúc :
"Công tác huấn luyện văn nghệ binh tạm thời đừng nữa, sẽ bảo khác tiếp nhận. Chiều nay nghỉ ngơi một chút , ngày mai đoàn bộ."
Lưu Viễn Chinh đây là sự sắp xếp nhất. Hiện tại trong lòng vẫn buông bỏ đồng chí Hạ, nếu ngày nào cũng đối mặt với cô, đối với cũng là một loại dày vò.
"Rõ thưa Đoàn trưởng." Lưu Viễn Chinh giơ tay lên chào, dõng dạc .
"Lần vị hôn thê của sắp đến quân đội." Lục Kinh Chập Lưu Viễn Chinh tiếp tục hỏi:
"Vị hôn thê tên là Hà San San ?"
Lưu Viễn Chinh nữa kinh ngạc, tại Đoàn trưởng Lục cái gì cũng . đến cái tên "Hà San San", khó giấu sự phẫn nộ trong lòng, vội vàng rũ bỏ quan hệ với cô :
"Cô vị hôn thê của , cô là kẻ lừa đảo!"
"Thứ bảy cô vẫn đến quân đội chứ?" Lục Kinh Chập thể hiểu sự phẫn nộ của , trầm giọng hỏi.
"Cô sẽ đến, hỏi cho rõ ràng tại cô lừa dối ." Lưu Viễn Chinh bất bình .
Lục Kinh Chập gật đầu, đó dặn dò:
"Ừ, đến lúc đó đưa cô đến đây, chuyện hỏi."
Trở về ký túc xá, Lê Yến nghĩ mãi cũng hiểu, rõ ràng thấy Lưu Viễn Chinh để ảnh của Hạ Thanh Nịnh , tìm thấy.
Giờ ngẫm , lúc cô trong túi ảnh, Lưu Viễn Chinh dường như hề lo lắng chút nào. Chẳng lẽ cô định tố cáo nên sớm chuẩn ?
Cô tự cảm thấy lúc thấy tấm ảnh cũng để lộ dấu vết gì, tại Lưu Viễn Chinh ?
Đang lúc cô trầm tư suy nghĩ, mắt bỗng hiện lên hình ảnh một - tên cảnh vệ viên bên cạnh Đoàn trưởng Lục.
"Là !" Lê Yến tự chủ thốt lên.
Thảo nào ngay cái đầu tiên thấy tên cảnh vệ viên đó, cô thấy quen quen như . Hóa chính là đàn ông lái xe đưa Hạ Thanh Nịnh đến ký túc xá hai hôm .
Thảo nào rõ ràng cô thấy Lưu Viễn Chinh giấu ảnh Hạ Thanh Nịnh mà cuối cùng tìm thấy, hóa là tên cảnh vệ viên đó báo tin , bảo giấu .
Chỉ cần chứng thực tên cảnh vệ viên đó và Hạ Thanh Nịnh quen , là báo tin thì chuyện sẽ chuyển biến, cô cũng sẽ đuổi.
Lê Yến như vớ cọng rơm cứu mạng, nhanh chóng chạy khỏi phòng. Cô tố cáo chuyện với Đoàn trưởng Lục.