Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 350: Dậy tập luyện

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:27:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mạc Nhã do dự một chút vẫn mở miệng tiếp:

 

"Ông nếu tớ lời, chuyện gì bất lợi cho nhà họ Mạc hoặc tổn hại đến danh dự của Mạc Trăn Trăn thì sẽ tống cổ tớ về quê."

 

"Ông quyền đó!" Hạ Thanh Nịnh bất giác nhíu mày:

 

"Cậu bây giờ là văn nghệ binh chính thức, ông đuổi là đuổi ."

 

Nói xong câu , thấy Mạc Nhã vẫn giấu vẻ lo lắng, Hạ Thanh Nịnh do dự một chút hỏi:

 

"Bài báo nếu đăng, tớ thể..."

 

"Phải đăng!" Mạc Nhã lập tức ngắt lời Hạ Thanh Nịnh, giọng điệu kiên định:

 

"Mạc Trăn Trăn chỉ bắt nạt tớ mà còn bắt nạt cả , cô đáng nhận bài học."

 

Nhìn Mạc Nhã chút nhượng bộ, Hạ Thanh Nịnh cũng đòi công bằng cho chính . Cô nắm tay Mạc Nhã, trịnh trọng hứa hẹn:

 

"Mạc Nhã, yên tâm, chúng tuyệt đối cho phép bất cứ ai ép rời khỏi quân đội!"

 

Mạc Nhã cảm kích Hạ Thanh Nịnh. Khoảnh khắc cảm thấy vô cùng may mắn vì gặp bạn như Thanh Nịnh.

 

âm thầm đổi bản , trở nên kiên định, dũng cảm và tràn đầy kỳ vọng tương lai.

 

Hai ăn cơm xong, cùng về ký túc xá. Mạc Nhã như nhớ điều gì, hỏi:

 

"À đúng Thanh Nịnh, lát nữa tớ lên giúp trải giường nhé."

 

"Không cần , tớ trải xong ." Hạ Thanh Nịnh xua tay.

 

Hai chuyện đến cửa ký túc xá thì thấy một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi tươi đón đầu, với Hạ Thanh Nịnh:

 

"Cô là đồng chí Hạ , là quản lý sinh hoạt ký túc xá, cô thể gọi là chị Hồng. Sau việc gì hoặc cần giúp đỡ gì cứ đến tìm ."

 

Lúc phụ nữ lời vặn Lê Yến ngang qua thấy. Sắc mặt cô lập tức sầm xuống. Bà quản lý hôm nay đến kiểm tra nội vụ thái độ hung dữ vô cùng, chăn chỉ cần gấp ngay ngắn một chút là phê bình ngay.

 

Không ngờ đối với Hạ Thanh Nịnh tươi chào đón, dịu dàng hiền hậu như .

 

Lê Yến khỏi trợn mắt trong lòng, thầm nghĩ:

 

Hừ, con ông cháu cha quả nhiên là ghê gớm!

 

Lê Yến liếc xéo Hạ Thanh Nịnh một cái khinh khỉnh thẳng lưng qua mặt họ.

 

Hạ Thanh Nịnh lễ phép cảm ơn quản lý, đó kéo Mạc Nhã lên lầu. Trong lòng cô vẫn còn thắc mắc, sự chăm sóc đặc biệt của quản lý là do Đoàn trưởng Mục Lục Kinh Chập dặn dò.

 

Lên đến tầng , Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã chia tay về phòng.

 

Khi Hạ Thanh Nịnh về đến phòng, thấy Vân Hương, Hoắc Tiểu Linh và Lê Yến đều về.

 

"Chị Thanh Nịnh, chị ăn cùng bọn em ?" Hạ Thanh Nịnh bước , Hoắc Tiểu Linh liền tiến lên hỏi.

 

Lúc họ rủ Hạ Thanh Nịnh ăn cùng, lúc đó cô bảo đói, đó họ thấy cô khoác tay một cô gái khác lấy cơm ở nhà ăn. Hoắc Tiểu Linh trong lòng giấu chuyện gì, thấy Hạ Thanh Nịnh về là hỏi ngay.

 

Chưa đợi Hạ Thanh Nịnh trả lời, Lê Yến bên cạnh lập tức trợn mắt, giọng mỉa mai:

 

"Người đương nhiên là coi thường em nên mới ăn cùng, em còn sán đến hỏi gì. Phải để toạc em mới lòng hả."

 

"Tiểu Linh hỏi cô ? Lắm mồm!" Vân Hương tuy trong lòng cũng chút thoải mái nhưng càng chướng mắt cái kiểu châm ngòi ly gián của Lê Yến hơn.

 

" chuyện với cô ? Lắm mồm!" Lê Yến lườm Vân Hương một cái, đáp trả, đó Hạ Thanh Nịnh:

 

"Người là đang , thích chuyện với những như chúng ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-350-day-tap-luyen.html.]

 

"Khả năng hiểu của cô vấn đề ?" Hạ Thanh Nịnh cố tình xuyên tạc ý , cũng cho cô cơ hội tiếp, trực tiếp ngắt lời:

 

là, thích chuyện với thích." Nói đến đây, ánh mắt Hạ Thanh Nịnh bình thản Lê Yến, thẳng mặt:

 

"Ví dụ như loại như cô thì thích!"

 

"Cô!" Thấy Hạ Thanh Nịnh nể nang gì, cảm thấy sỉ nhục, sắc mặt Lê Yến thoáng chốc đổi. Một lát dùng giọng điệu châm chọc quen thuộc tiếp:

 

"Phải , cô hậu thuẫn, cô ghê gớm." Nói xong, cô cầm chậu của , khỏi phòng :

 

"Làm như ai báu bở chuyện với cô lắm ."

 

Chờ cô ngoài, Hạ Thanh Nịnh do dự một chút, Hoắc Tiểu Linh và Vân Hương giải thích:

 

"Chị thích các em, chỉ là chị thích quá thiết với khác thôi."

 

"Ồ, em hiểu." Vân Hương gật đầu. Mỗi đều tính cách riêng, cô quyền can thiệp chuyện của khác. Chỉ thấy cô Hạ Thanh Nịnh :

 

"Hiểu và tôn trọng. Chỉ cần đáng ghét như cái cô ngoài thì chúng đều thể sống hòa bình với ."

 

Hạ Thanh Nịnh cảm thấy Vân Hương cũng khá thấu tình đạt lý, , chân thành :

 

"Cảm ơn hiểu."

 

Vì ngày mai 5 giờ tập luyện nên đều tích cực vệ sinh cá nhân. Chờ tất cả vệ sinh xong xuôi lên giường thì kèn báo tắt đèn cũng vang lên.

 

Hạ Thanh Nịnh cảm thấy tiếng kèn hôm nay đặc biệt vang, thậm chí chút quen. Lúc mới nhớ , bình thường cô ở khu gia đình cũ cách quân khu khá xa, tiếng kèn truyền đến đó yếu nhiều.

 

Không do đột nhiên ngủ một mà cô mất ngủ, mãi vẫn ngủ . Tiếng kèn quen, giường quen, cảnh quen...

 

Thực suy cho cùng là do bên cạnh nên mới cảm thấy cái gì cũng quen!

 

Giường sắt thể tạo tiếng động quá lớn, nếu sẽ ảnh hưởng đến khác. Hạ Thanh Nịnh cố gắng yên, hạn chế trở , khỏi bắt đầu nghĩ, liệu đêm nay Lục Kinh Chập khó ngủ giống .

 

Trong lúc vô thức, Lục Kinh Chập thấm sâu mặt cuộc sống của cô. Cô thể thừa nhận, hiện tại cô thực sự chút nhớ .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Cũng qua bao lâu, Hạ Thanh Nịnh cuối cùng cũng mơ màng ngủ . giấc ngủ chập chờn yên, cảm giác như ngủ bao lâu thì tiếng kèn báo thức vang dội vang lên.

 

"Dậy thôi, dậy thôi, 5 giờ , tập luyện..." Vân Hương là đầu tiên bật dậy khỏi giường, đó bắt đầu gọi .

 

Vì ngủ ngon, Hạ Thanh Nịnh cảm thấy hai mắt dính chặt , nhưng vẫn cố gắng dậy, giày, ngoài thu quân phục nhanh chóng , đó cầm chậu rửa mặt phòng nước vệ sinh cá nhân.

 

Động tác của đều nhanh, đến mười phút xong xuôi tất cả.

 

"Oa, chị Thanh Nịnh, chị gấp chăn gọn gàng thật đấy!" Khi chuẩn cửa, Hoắc Tiểu Linh vô tình liếc chăn của Hạ Thanh Nịnh, lập tức thốt lên kinh ngạc.

 

Lúc mới phát hiện, trong bốn cái chăn, quả thực chỉ chăn của Hạ Thanh Nịnh là gấp nhất, vuông vức như miếng đậu phụ, góc cạnh đàng hoàng.

 

Chuyện kể công Lục Kinh Chập. Biết Hạ Thanh Nịnh sắp huấn luyện, dạy cô gấp chăn một tuần.

 

Có một "huấn luyện viên" chuyên nghiệp như , cộng thêm Hạ Thanh Nịnh cũng khéo tay, nên đương nhiên gấp hơn hẳn mấy tay mơ trong phòng ngủ .

 

" là gấp thật!" Vân Hương cũng khen ngợi, định bảo lát nữa về dạy gấp với, nhưng nhớ lời Hạ Thanh Nịnh hôm qua thích thiết với khác nên thôi .

 

Lê Yến bĩu môi, vẻ mặt khinh thường :

 

"Đừng chắn đường." Nói trực tiếp dùng vai hích Hoắc Tiểu Linh , bực bội mắng:

 

"Sắp tập hợp còn ngây đấy cái chăn rách gì, khác muộn cùng cô ?" Nói xong Lê Yến sải bước nhanh ngoài.

 

Trong ký túc xá, Vân Hương dễ chọc, Hạ Thanh Nịnh dám chọc, chỉ Hoắc Tiểu Linh ngây ngô đến từ huyện nhỏ là Lê Yến thể dễ dàng bắt nạt, nên đối xử với cô bé đương nhiên chẳng khách khí gì.

 

là sắp đến giờ , cũng thêm gì nữa, vội vàng theo ngoài.

 

 

Loading...