Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 340: Ngậm máu phun người

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:27:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chỉ thấy Chu Uyển Như xong câu đó, vẻ mặt ngưng trọng đến bên cạnh Mạc Nhã, cô bằng ánh mắt đau lòng, :

 

"Đại Nha..."

 

"Đồng chí Chu chắc còn , Mạc Nhã đổi tên nhiều ngày !" Hạ Thanh Nịnh bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.

 

Nghe xong lời của Chu Uyển Như, Hạ Thanh Nịnh liền dự cảm bà sắp dùng cái lưỡi xương để tìm lý do bào chữa cho .

 

Sở dĩ cô câu nhắc nhở bà , đứa con riêng mặt còn giống như xưa để bà tùy ý nắn bóp nữa, đồng thời cũng cho xung quanh , kế Chu Uyển Như cũng quan tâm Mạc Nhã như vẻ bề ngoài.

 

"Ồ, gọi Đại Nha quen miệng ." Chu Uyển Như vô cùng tự nhiên, nửa điểm chột , Mạc Nhã :

 

"Mạc Nhã, hôm nay bố con thủ tục rút lui cho con, trong lòng con khó chịu, thậm chí oán hận bố con. Vốn dĩ chuyện chúng cho con , sợ con gánh nặng tâm lý, nhưng thấy con hiểu lầm bố con như , mà đau lòng cho ông ..."

 

Nói đến đây, trong mắt bà toát vẻ bi thương vô hạn, bi thương xen lẫn tủi .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Khi cảm xúc dâng trào đủ độ, bà mới tiếp tục:

 

"Lúc con mới đến quân đội bệnh nặng một trận. Lúc đó bố con và túc trực ở bệnh viện mấy ngày liền, lúc nghiêm trọng nhất con chuyện thở dốc cũng khó khăn. Sau nhờ chúng chăm sóc con mới dần chuyển biến , chuyện chắc con quên chứ..."

 

"Lúc con mới đến đúng là bệnh một trận." Mạc Nhã thành thật trả lời, ngay đó giải thích:

 

" con nhớ rõ, bác sĩ con là do quen khí hậu."

 

Mấy năm nay kế mặt khác thì giả , giả vờ yếu đuối, trong nhà đủ đường khắt khe, chèn ép cô, con và hành vi của bà Mạc Nhã sớm hiểu rõ.

 

Cho nên những lời , Mạc Nhã lập tức nhận dùng lý do sức khỏe cô để hợp lý hóa việc họ ép cô rút lui, vì thế cô lập tức giải thích để tránh bà đ.á.n.h lạc hướng .

 

"Đó chỉ là để con bớt lo lắng nên chúng mới bảo bác sĩ với con như ." Chu Uyển Như Mạc Nhã với ánh mắt chân thành, đó tiếp tục:

 

"Thực lúc đó con viêm cơ tim." Nói đến đây bà đám đông xung quanh :

 

"Mọi thể hiểu rõ căn bệnh , viêm cơ tim việc quá sức. Mọi xem mấy năm nay chúng để con bé việc gì nặng nhọc ?

 

Con thi đậu đoàn văn công, chúng đều mừng cho con, nhưng đoàn văn công ngày nào cũng tập luyện, thường xuyên diễn ở nơi khác. Bố con cũng là vì lo cho sức khỏe của con, sợ con chịu nổi nên mới thủ tục rút lui cho con.

 

Mấy năm nay bố con vẫn luôn giấu con chuyện chính là con vì sức khỏe mà tự ti. Không ngờ con xuyên tạc ý của ông như . Con những lời con như đ.â.m tim ông hả!"

 

Hạ Thanh Nịnh ngờ Chu Uyển Như giỏi ngụy biện đến thế. Lý do bà đưa qua hề sơ hở, thậm chí còn xây dựng hình tượng cha vĩ đại trong lòng . là cái lưỡi xương trăm đường lắt léo!

 

Để cho đ.á.n.h lạc hướng, Hạ Thanh Nịnh vội bước lên giải thích:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-340-ngam-mau-phun-nguoi.html.]

 

"Đồng chí Chu, Mạc Nhã viêm cơ tim, thể việc nặng đúng ? theo , mấy năm nay việc nấu cơm, rửa bát, trông trẻ trong nhà các đều là Mạc Nhã . Sau con trai các lớn, cần trông nữa, Mạc Nhã chẳng những việc nhà mà còn ở bệnh viện để phụ giúp gia đình. Điều chẳng mâu thuẫn với việc bà thể việc nặng ?"

 

" , và Mạc Nhã ăn cơm ở nhà Thanh Nịnh, đường về gặp Mạc Trăn Trăn. Mạc Trăn Trăn còn mắng nhiếc Mạc Nhã giữa chốn công cộng vì về nhà nấu cơm, còn đáng lẽ trâu ngựa ở nhà các nữa cơ." Hạ Cốc Vũ bên cạnh cũng vội vàng bước lên .

 

Nghe hai "tố cáo", Chu Uyển Như chẳng hề hoảng loạn chút nào, tiếp tục giải thích:

 

"Mạc Nhã quả thực chăm chỉ. Để giảm bớt gánh nặng cho chúng , con bé ở nhà tranh việc nhà. thấy mấy việc đó cũng mệt, lo con bé nghĩ coi nó như ngoài nên ngăn cản." Nói đến đây, bà sang Mạc Nhã, vẻ mặt chân thành tiếp:

 

"Nếu con cũng cảm thấy đang ngược đãi con, bóc lột sức lao động của con, thì những việc đó sẽ để con nữa."

 

Nghe Chu Uyển Như , dường như đều chút thông cảm với bà , thậm chí còn cảm thấy bà kế cũng khá .

 

Thấy bà đổi trắng đen, vô sỉ giả nhân giả nghĩa như , Mạc Nhã bên cạnh rốt cuộc nhịn nữa. Những uất ức, thất vọng, phẫn nộ tích tụ trong lòng bao năm qua đều bùng phát giây phút . Chỉ thấy cô bước một bước đến mặt Chu Uyển Như, lớn tiếng :

 

"Bà hươu vượn, căn bản bệnh! Những năm qua, sống trong nhà chẳng khác gì con ở, các quát mắng, các căn bản bao giờ coi một nhà. Bố đ.á.n.h chính là vì chịu nhường suất đoàn văn công cho Mạc Trăn Trăn!"

 

"Mày phản , chuyện với mày kiểu gì đấy!" Mạc Kiến Quốc bên cạnh thấy Mạc Nhã dám chống đối Chu Uyển Như liền lớn tiếng quát mắng.

 

"Bà , các hãm hại, c.h.ế.t ở quê ." Nói đến đây, cảm xúc của Mạc Nhã trở nên kích động, Mạc Kiến Quốc lớn tiếng chất vấn:

 

"Năm xưa ông ly hôn với ở bên đàn bà đúng ? Nếu thì Mạc Trăn Trăn chỉ kém 9 tháng..."

 

"Nói năng xằng bậy!" Sắc mặt Mạc Kiến Quốc đổi đột ngột, hét lớn một tiếng cắt ngang lời Mạc Nhã:

 

"Đại Nha, mày điên ? Còn dám bậy tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!" Vừa tay ông giơ lên.

 

Chu Uyển Như bên cạnh lập tức bước lên giữ ông , kín đáo lắc đầu với ông , đó sang Mạc Nhã với vẻ mặt đau khổ tột cùng:

 

"Trăn Trăn thể chỉ kém con 9 tháng , sổ hộ khẩu ghi rõ ràng rành mạch, con bé kém con gần 2 tuổi. Đại Nha, con thể vì trong lòng giận mà bôi nhọ chúng như ! Con 12 tuổi chúng đón con về bên cạnh, tận tâm tận lực chăm sóc con 12 năm, giờ con những lời thật quá chúng đau lòng."

 

"Ngày sinh sổ hộ khẩu ngày sinh thật của Mạc Trăn Trăn..." Mạc Nhã còn tranh luận nhưng Mạc Kiến Quốc ngắt lời nữa. Chỉ thấy khuôn mặt gầy guộc của ông trở nên âm u:

 

"Đủ Đại Nha, nếu mày cảm thấy ở cái nhà chịu thiệt thòi thì tao thể tống cổ mày về quê ngay bây giờ."

 

Lời trắng trợn lộ ý đe dọa. Mạc Nhã hôm nay ầm ĩ đến mức , nhà họ Mạc cô chắc chắn thể ở nữa . Chỉ thấy cô ngẩng đầu, mặt mang vẻ kiên cường từng :

 

"Không cần ông đuổi, sẽ ! Cái nhà đó sớm ở nữa !"

 

Nghe cô , Chu Uyển Như vội vàng kéo tay cô :

 

"Nói lẫy cái gì thế, đang ở nhà yên con ? Bố con hôm qua đ.á.n.h con cũng là vì con những lời hỗn hào đó. Con mắng là hồ ly tinh, mắng Trăn Trăn là con hoang thì thôi , con còn mắng bố con vô tình vô nghĩa, c.h.ế.t t.ử tế, con xem những lời đó ai tức giận?"

 

 

Loading...