Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 330: Bố cô xin rút tên cho cô

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:27:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hạ Thanh Nịnh thắc mắc, thời tiết nóng thế Mạc Nhã đeo khẩu trang, bèn hỏi:

 

"Mạc Nhã, tự nhiên đeo khẩu trang thế?"

 

"Tớ... mặt tớ dị ứng." Mạc Nhã khẽ đáp, cũng kể chuyện đ.á.n.h cho Hạ Thanh Nịnh.

 

Một mặt là sợ cô lo lắng, mặt khác cũng cảm thấy đây là chuyện mất mặt.

 

Hạ Thanh Nịnh bán tín bán nghi, nhưng nhận vẻ nên cũng tiện truy hỏi, chỉ quan tâm :

 

"Mạc Nhã, nếu gặp rắc rối gì hoặc chịu uất ức gì thì đừng giấu trong lòng, chúng là bạn , gì là thể cả."

 

Nghe những lời ấm lòng của Hạ Thanh Nịnh, hốc mắt Mạc Nhã tự chủ đỏ lên. Cô cố nén nỗi buồn trong lòng, :

 

"Thanh Nịnh, hôm nay tớ đến tìm việc gấp! Cậu thể giúp tớ phân tích xem tớ còn cách nào cứu vãn ."

 

Đêm qua khi từ chối yêu cầu vô lý bắt nhường suất của bố là Mạc Kiến Quốc, cô cứ tưởng chỉ cần chịu thua, thỏa hiệp thì họ sẽ chẳng .

 

Nào ngờ, hôm nay khi ở bệnh viện, một cô y tá đoàn văn công từ năm ngoái bụng chạy tới báo cho cô , sáng sớm nay bố cô là Mạc Kiến Quốc đến đoàn văn công, giúp cô thủ tục xin rút tên.

 

Nghe tin , tuy hoảng loạn nhưng cô lập tức tìm Mạc Kiến Quốc đòi công bằng.

 

Bởi cô , cũng chẳng đổi gì. Rốt cuộc đến chuyện vô sỉ như bắt con gái nhường suất mà họ còn thì thể trông mong họ trả suất cho cô .

 

Sau khi bình tĩnh , cô nghĩ ngay đến việc tìm Thanh Nịnh. Thanh Nịnh hiểu chủ kiến hơn cô , thể nghĩ cách .

 

nhờ Hạ Thanh Nịnh bảo Đoàn trưởng Lục giúp đòi suất vì đây là chuyện gia đình , Đoàn trưởng Lục xen chỉ phí công vô ích, nên cô cũng khó Thanh Nịnh.

 

Tuy đến tìm Thanh Nịnh sẽ phiền cô , nhưng cô hết cách , bèn kể lời bụng cho Hạ Thanh Nịnh .

 

"Cậu là bố đến đoàn văn công xin rút tên cho , họ để trống suất cho Mạc Trăn Trăn?" Nghe Mạc Nhã kể, Hạ Thanh Nịnh thể tin nổi, đời kẻ mặt dày vô sỉ đến thế!

 

Nói xong, dường như nhận điều gì, cô vội bước tới, Mạc Nhã :

 

"Mạc Nhã, họ đ.á.n.h ? Cậu bỏ khẩu trang xuống tớ xem nào."

 

Biết giấu , Mạc Nhã do dự một chút tháo khẩu trang xuống.

 

Khoảnh khắc khẩu trang tháo , thấy mặt Mạc Nhã, Hạ Thanh Nịnh sững sờ. Chỉ thấy một bên mặt cô sưng vù, da đỏ ửng, còn hằn lên tia m.á.u và vết bầm tím, đánh.

 

Hết sững sờ, trong mắt Hạ Thanh Nịnh bùng lên ngọn lửa giận dữ, phẫn nộ hỏi:

 

"Là ai đánh? Mạc Trăn Trăn ?"

 

Mắt Mạc Nhã ươn ướt, nỗi uất ức trong lòng rốt cuộc kìm nén nữa. Cô cố gắng để nước mắt rơi xuống, lí nhí :

 

"Không họ... là bố tớ."

 

Nghe xong, Hạ Thanh Nịnh càng giận sôi gan. Cặp con đúng là độc ác thâm hiểm, bản mặt mà "xúi giục" Mạc Kiến Quốc động thủ.

 

Trong mắt ngoài, bố đ.á.n.h con là chuyện bình thường như cơm bữa, cho dù ầm lên cũng chẳng ai gì!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-330-bo-co-xin-rut-ten-cho-co.html.]

"Đáng ghét!" Hạ Thanh Nịnh rít qua kẽ răng:

 

"Cái lão già hồ đồ, mặt dày vô sỉ, lý lẽ ! Ông căn bản xứng bố !"

 

Mạc Nhã Hạ Thanh Nịnh mắng c.h.ử.i cũng ngăn cản, đưa tay lau nước mắt sắp rơi, Hạ Thanh Nịnh hỏi:

 

"Ông giúp tớ rút tên , việc còn cách nào cứu vãn ?"

 

Hạ Thanh Nịnh tức giận lúc chẳng giải quyết gì. Cô cố gắng bình tâm trạng, đó Mạc Nhã :

 

"Đi, chúng đến đoàn văn công hỏi xem rốt cuộc tình hình thế nào."

 

Mạc Nhã vội gật đầu, đeo khẩu trang lên, cùng Hạ Thanh Nịnh rảo bước về phía quân khu.

 

Rất nhanh hai đến đoàn văn công. Hạ Thanh Nịnh tìm đúng mới giải quyết vấn đề hơn, vì thế bảo Mạc Nhã tránh mặt khác tìm phụ nữ bụng báo tin cho cô , hỏi rõ phụ trách đợt tuyển dụng văn nghệ binh .

 

Chẳng mấy chốc hai tìm Trưởng ban Mã. Đối với sự xuất hiện của hai , Trưởng ban Mã dường như chẳng hề ngạc nhiên, Mạc Nhã liền hỏi:

 

"Đại Nha, cô đến hỏi chuyện bố cô xin rút tên cho cô ."

 

Nghe bà hỏi, Hạ Thanh Nịnh khỏi nhíu mày. Trưởng ban Mã bình tĩnh đến mức bất thường, giống như liệu Mạc Nhã sẽ tìm đến.

 

Nói như chắc chắn chuyện , thậm chí khả năng tham gia việc .

 

"Trưởng ban Mã, ở đây Đại Nha, xin hãy gọi cô là Mạc Nhã." Hạ Thanh Nịnh lạnh giọng , hề ý nịnh nọt Trưởng ban Mã.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Nếu họ đào sẵn hố, chắc chắn chuẩn sẵn lý do để đối phó, cho nên cô cần cứng rắn một chút để họ kẻ dễ sắp đặt.

 

Nghe Hạ Thanh Nịnh , Trưởng ban Mã rõ ràng sững sờ một chút. Tưởng rằng họ đến "cầu cạnh" thì chắc chắn sẽ khách sáo với , nào ngờ vô lễ như .

 

Trưởng ban Mã vốn định giá một chút, đối phương đ.á.n.h cho trở tay kịp.

 

"Cô là?" Trưởng ban Mã Hạ Thanh Nịnh hỏi, mạc danh cảm thấy phụ nữ mắt chút quen quen.

 

" là bạn của Mạc Nhã, Hạ Thanh Nịnh. Đoàn trưởng Lục Kinh Chập là chồng , hai tuần quân đội tổ chức đại hội khen thưởng cho ." Hạ Thanh Nịnh bình tĩnh .

 

Lời qua ít nhiều chút khoe khoang, nhưng đôi khi thừa nhận rằng phận chính là một loại biểu tượng, nó thể khiến những kẻ dùng cường quyền uy hiếp, chèn ép bạn kiêng dè.

 

Quả nhiên, xong, sắc mặt Trưởng ban Mã trở nên hòa nhã hơn hẳn, cũng nở nụ , Hạ Thanh Nịnh :

 

"Ồ, bảo quen thế, hóa là đồng chí Hạ! Sự tích của cô đều cả , thật là giỏi giang! Người trong quân đội chúng đều cảm thấy tự hào vì đồng chí , gia đình quân nhân như cô đấy."

 

Nghe những lời "xu nịnh" của bà , sắc mặt Hạ Thanh Nịnh cũng dịu thẳng:

 

"Trưởng ban Mã, bạn là Mạc Nhã hôm qua đoàn văn công các vị tuyển chọn, bản nguyện vọng rút lui, cho nên đơn xin rút lui của Phó tham mưu trưởng Mạc chúng công nhận."

 

" , bản định rút lui." Mạc Nhã cũng lập tức bày tỏ thái độ.

 

"Đồng chí Hạ, thể cô hiểu rõ, cha quyền xử lý việc rút tên con cái. Hôm nay Phó tham mưu trưởng Mạc đặc biệt tìm đến , Đại Nha, , đồng chí Mạc Nhã sức khỏe , thích hợp với cường độ việc của đoàn văn công."

 

Trưởng ban Mã về phía Mạc Nhã dễ bắt nạt, bắt đầu dùng bài tình cảm với cô :

 

"Đồng chí Mạc Nhã, bố cô cũng là vì sức khỏe của cô mà suy nghĩ thôi. Ông lo lắng cho cô, cho cô đấy. Người cha nào mà chẳng thương con, cô cũng nên suy nghĩ cho bố cô nhiều hơn, đừng ông khó xử."

 

 

Loading...