Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 329: Rất nhiều đứa trẻ vây quanh gọi anh là ba
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:27:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe xong lời , Mạc Kiến Quốc bước lên một bước, nữa giơ tay lên, nhưng vì gian quá chật hẹp, khuỷu tay ông đập mạnh khung cửa. Cơn đau thấu tim lập tức ập đến khiến ông buộc hạ tay xuống.
Chỉ thấy ông cố gắng duy trì vẻ uy nghiêm bề ngoài, Mạc Nhã, dùng giọng điệu nghiêm khắc :
"Đại Nha, mày ngày lành hôm nay đều là do tao cho mày! Mày mà quý trọng, tao cũng thể tống cổ mày về nông thôn bất cứ lúc nào!" Mạc Kiến Quốc xong câu , sự giận dữ trong mắt càng tăng lên:
"Hôm nay tao để lời đây cho mày, suất mày nhường cũng nhường! Tốt nhất mày nên rõ vị trí của , chọc giận tao thì mày ngày lành để sống !"
Chờ khi Mạc Kiến Quốc , Mạc Nhã lập tức đóng cửa . Chỉ trong nháy mắt nước mắt liền từng giọt lớn lăn xuống, những uất ức chịu đựng bao năm qua cuồn cuộn trào .
Mấy năm nay kế Chu Uyển Như ngấm ngầm chèn ép ghét bỏ cô, Mạc Trăn Trăn công khai chế nhạo nhạo cô. Bây giờ cô vất vả lắm mới cơ hội việc , họ còn đến cướp!
Cũng chính khoảnh khắc , Mạc Nhã hiểu , địa vị của cô trong cái nhà cũng giống như con ch.ó Đại Hoàng , lợi dụng xong , hết giá trị sẽ lập tức vứt bỏ.
Nếu họ niệm tình thì cô cũng chẳng cần bận tâm đến họ nữa. Cái ơn họ đón cô lên quân đội, bao năm qua cô trâu ngựa ở cái nhà cũng coi như trả đủ .
Sau cô sống thật cho bản . Nếu thật sự đoạn tuyệt, cùng lắm thì cô dọn ký túc xá đoàn văn công ở. Cô còn Thanh Nịnh và Cốc Vũ, các cô thật lòng với cô, hơn cả nhà ma cà rồng nhiều.
Nghĩ thông suốt những điều , Mạc Nhã đưa tay lau khô nước mắt mặt. Cô chẳng những sẽ từ bỏ công việc ở đoàn văn công mà còn nỗ lực thật , cho những kẻ coi thường cô sáng mắt .
Hai cha con ầm ĩ trận lớn như , con Chu Uyển Như trong phòng từ đầu đến cuối cũng xem lấy một cái. Chờ bên ngoài còn động tĩnh, Chu Uyển Như mới từ phòng Mạc Trăn Trăn . Bà tìm một cái cốc, rót mát , bưng phòng.
Bà đặt cốc mặt Mạc Kiến Quốc, cũng hỏi ông chuyện với Mạc Nhã thế nào mà ôn tồn :
"Uống chút mát cho hạ hỏa ." Sau đó an ủi:
"Đừng giận nữa, cái thể đó của ông, đừng để lát nữa huyết áp tăng vọt."
Cơn giận mặt Mạc Kiến Quốc vẫn tan, giơ tay nhận lấy cốc mát Chu Uyển Như đưa, từ từ uống.
"Haizz, còn tưởng Đại Nha thể hiểu cho chúng chứ. Hay là chuyện cứ bỏ thôi, đoàn văn công cứ để Đại Nha , đều là chị em trong nhà, ai mà chẳng ." Chu Uyển Như tỏ vô cùng thấu tình đạt lý, xong suy nghĩ một lát tiếp tục:
"Có điều tính khí con bé Đại Nha cũng lớn thật đấy. thấy ông bớt nó vài câu, kẻo trong lòng nó ghi hận ông, ông cũng sốt ruột nóng nảy."
"Đi theo tao hưởng phúc bao nhiêu năm nay, nó còn dám ghi hận tao!?" Nghe Chu Uyển Như , Mạc Kiến Quốc lập tức cao giọng, nổi giận đùng đùng:
"Cái đoàn văn công tao nhất định cho nó , ngày mai tao đích đến đoàn thủ tục rút lui cho nó."
Buổi tối khi ngủ, Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập trò chuyện, vô tình nhắc đến chuyện Mạc Nhã đoàn văn công tuyển chọn. Lục Kinh Chập cũng chút bất ngờ, đó :
"Đoàn văn công quả thực là một nơi ."
"Vâng, điều kiện giọng hát bẩm sinh của cô như , thích ca hát. Sau trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, em tin cô nhất định thể cao hơn, xa hơn con đường ." Hạ Thanh Nịnh từ tận đáy lòng.
Nghe cô , Lục Kinh Chập bên cạnh im lặng một lúc, bỗng nhiên giơ tay ôm cô lòng, giọng trầm ấm dễ vang lên trong bóng tối:
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"A Nịnh, lúc em từ bỏ công việc yêu thích theo đến quân đội, trong lòng chắc chắn nhiều luyến tiếc đúng ."
Nghe sự tự trách trong lời , Hạ Thanh Nịnh vòng tay ôm lấy eo , dịu dàng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-329-rat-nhieu-dua-tre-vay-quanh-goi-anh-la-ba.html.]
"Anh cần vì chuyện mà cảm thấy tự trách. Thực em cũng đặc biệt thích công việc ở xưởng dệt, em chỉ đơn thuần là thích may quần áo mà thôi. Hiện tại máy may cũng đến , em may lúc nào cũng ." Nói xong cô khen:
"Hơn nữa xem quân đội bao, chúng cái sân rộng thế , em tìm việc , kết bạn với bạn . Hôm nay em cùng Cốc Vũ và Mạc Nhã còn uống cà phê trong sân nhỏ nhà đấy, an nhàn bao nhiêu. Cuộc sống như thế em hài lòng!"
"Ừ, chỉ cần em vui vẻ là ." Lục Kinh Chập âu yếm hôn lên đỉnh đầu Hạ Thanh Nịnh, trầm tư một lúc hỏi:
"A Nịnh, em chuyện khôi phục thi đại học là thật ?"
Không tại Lục Kinh Chập đột nhiên hỏi chuyện , Hạ Thanh Nịnh do dự một lúc đưa câu trả lời khẳng định:
"Vâng, là thật đấy!"
"Em nghĩ khi nào thì khôi phục?" Lục Kinh Chập tiếp tục hỏi.
Tuy vợ vẫn luôn chắc chắn sẽ khôi phục thi đại học, nhưng thời gian trôi qua mấy tháng mà vẫn thấy chút tin tức nào.
Vợ con, thi đại học, ủng hộ. thi đại học cũng khi nào mới khôi phục, nếu 5 năm, 10 năm hoặc lâu hơn nữa mới khôi phục thì ? Chẳng lẽ bọn họ đợi lâu mới thể con!
Anh thích trẻ con, càng hy vọng cùng yêu sinh con đẻ cái. bất kỳ tư tưởng trọng nam khinh nữ nào, trong lòng nghĩ chỉ cần vợ sinh con, dù trai gái đều là bảo bối của .
Cho nên khi đến chủ đề , mới nhịn truy hỏi vợ.
"Có con ?" Trong bóng tối, Hạ Thanh Nịnh ngẩng đầu Lục Kinh Chập, lên tiếng hỏi.
Cô Lục Kinh Chập bao giờ cứ mãi day dứt một vấn đề. Sở dĩ chấp nhất hỏi chuyện thi đại học như là vì cô từng với rằng thi đại học, tạm thời con.
"Muốn." Lục Kinh Chập thích giả tạo, mặt cô gái yêu sâu đậm thì càng cần thiết giả tạo. Tuy nhiên cũng gây áp lực cho Hạ Thanh Nịnh, khiến cô vì mà từ bỏ mục tiêu cuộc đời . Anh ôm cô chặt hơn một chút, tiếp tục :
" thể đợi." Nói xong, dùng giọng điệu khẩn cầu hỏi:
"Có thể đừng quá mười năm ?"
Anh thế mà nguyện ý cho cô mười năm để chuẩn . Điều khiến Hạ Thanh Nịnh ngờ tới, bởi vì cô đến từ hậu thế, thể chính xác tháng 10 năm sẽ khôi phục thi đại học, nhưng Lục Kinh Chập thì .
Trong tình huống gì cả, vẫn nguyện ý tin tưởng cô, cho cô mười năm, chỉ để thành lý tưởng của cô. Phần thâm tình, hiểu lý lẽ và sự ưu ái thật sự quá khó .
Hạ Thanh Nịnh ngẩng mặt lên, đôi môi ấm áp hôn lên má , trịnh trọng đưa lời hứa:
"Lục Kinh Chập, cần mười năm . Nếu năm khôi phục thi đại học, chúng sẽ sinh con."
"Thật ?" Trong giọng của Lục Kinh Chập sự hưng phấn giấu .
"Vâng, thật đấy." Khóe môi Hạ Thanh Nịnh nhếch lên, nhẹ nhàng đáp.
Nếu thế giới năm khôi phục thi đại học giống như hiện thực, thì cô sẽ đưa chuyện sinh con kế hoạch.
Nhận lời hứa, Lục Kinh Chập vô cùng thỏa mãn ngủ. Có lẽ vì ngày nghĩ đêm mơ, đêm nay mơ mấy giấc mộng. Trong mơ vợ lúc thì sinh con gái, lúc thì sinh con trai, lúc thì sinh đôi...
Rất nhiều đứa trẻ vây quanh gọi là ba...
Ngày hôm Hạ Thanh Nịnh dậy khá muộn. Khi đang ăn cơm thì thấy Mạc Nhã vội vã chạy đến. Chỉ thấy cô đeo một cái khẩu trang to, che kín gần hết khuôn mặt.