Ngày hôm khi Mạc Trăn Trăn đoàn văn công báo danh, vô tình bạn bè hôm qua Mạc Nhã cũng đến ghi danh. Lúc đó cô chẳng hề để tâm, chỉ cảm thấy đối phương thuần túy là tự chuốc lấy nhục nhã.
Đến lúc cô biểu diễn, cô kéo một đoạn đàn violin, vì quá lâu tập nên mắc hai . Nhìn biểu cảm của giáo viên thanh nhạc thì vẻ hài lòng lắm, nhưng Mạc Trăn Trăn dường như chẳng hề lo lắng, cô tin rằng là Chu Uyển Như chắc chắn sẽ lo liệu để cô thuận lợi đoàn văn công.
Buổi tối Mạc Nhã về đến nhà, Mạc Trăn Trăn gặm táo cô bận rộn nấu cơm trong bếp, giọng điệu đầy chế giễu hỏi:
"Nghe hôm qua chị cũng đoàn văn công báo danh hả?"
Mạc Nhã đảo thức ăn trong nồi, đáp:
"Có ."
"Ha ha ha..." Mạc Trăn Trăn bỗng nhiên phá lên, hồi lâu mới ngừng, mở miệng châm chọc:
"Đại Nha, chị tưởng đoàn văn công là rạp xiếc thú chắc? Người tuyển chị gì? Cầm cây lau nhà múa khỉ ? Ha ha ha..."
Mạc Nhã nhíu mày, Mạc Trăn Trăn " bụng" nhắc nhở:
"Trăn Trăn, cô đừng nữa." Nói xong bồi thêm:
"Điệu của cô nhớ đến bà già bán kem trong phim điện ảnh , thật đáng sợ."
"Đại Nha, mày ý gì!" Mạc Trăn Trăn bên cạnh lập tức nổi giận. Cô thế mà dám so sánh với mụ đặc vụ đáng sợ trong phim. Mạc Trăn Trăn gào lên:
"Mày ai là đặc vụ, ai là bà già hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-322-va-mat-den-qua-nhanh.html.]
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Vừa Mạc Trăn Trăn giơ quả táo trong tay định ném về phía Mạc Nhã. lúc , một bé mười hai mười ba tuổi bỗng chắn mặt cô , quát Mạc Trăn Trăn:
"Mạc Trăn Trăn, cho phép chị bắt nạt chị cả!"
Cậu bé chính là Mạc Dân Sinh, con trai út của Chu Uyển Như và Mạc Kiến Quốc. Khi Mạc Nhã mới đến nhà họ Mạc thì mới 12 tuổi, Mạc Dân Sinh lúc đó còn đầy một tuổi, cơ bản là do một tay Mạc Nhã chăm lớn, cho nên trong cái nhà , chỉ bé mới nhận chị cả .
"Mạc Dân Sinh, mày gọi ai là chị cả? Tao mới là chị cả cùng sinh với mày! Đầu óc mày vấn đề ? Địch bất phân!" Nhìn em trai bênh vực ngoài, Mạc Trăn Trăn tức tối quát.
"Dù chị cũng bắt nạt chị cả!" Mạc Dân Sinh hề cô dùng tình bắt cóc:
"Chị đ.á.n.h chị cả, em sẽ đ.á.n.h chị."
Mạc Trăn Trăn hung hăng trừng mắt Mạc Dân Sinh một cái, nhưng dám chọc bé. Cô rõ trong mắt ba , địa vị của bằng em trai . Không cam lòng trừng mắt Mạc Nhã thêm cái nữa, đó cô bỏ .
Mạc Dân Sinh Mạc Nhã nở nụ chiến thắng, khẽ :
"Chị cả, chị đừng sợ chị , em bảo vệ chị."
Mạc Nhã xoa đầu Mạc Dân Sinh, chỉ cảm thấy vô cùng an ủi, đứa em trai cô uổng công thương yêu.
Đến thứ bảy, các đồng chí báo danh ở đoàn văn công sớm vây quanh bảng tin quân khu. Bảng vàng dán , tuyển đoàn văn công nhiều, chỉ hai ba mươi .
Mạc Trăn Trăn ở hàng đầu, ba lượt vẫn tìm thấy tên , trong lòng vô cùng bực bội. lúc cô thấy Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã khoác tay tới.
Vừa Mạc Trăn Trăn cũng thấy cái tên "Đại Nha" bảng vàng, cô tự nhiên cho rằng Mạc Nhã cũng trượt, trong lòng bỗng nhiên dễ chịu hơn nhiều, Mạc Nhã châm chọc:
"Đại Nha đừng xem nữa, tên chị ! Ha ha, , đoàn văn công tuyển diễn viên xiếc thú."