Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 318: Cũng muốn vào đoàn văn công
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:26:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đổi tên ?" Tô Hướng Nam vẻ mặt tò mò hỏi: "Đổi thành tên gì?"
"Mạc Nhã." Hạ Thanh Nịnh Mạc Nhã chút ngại ngùng nên trả lời giúp cô , đó hỏi:
"Nghe ạ?"
"Ừ, lắm!" Tô Hướng Nam lập tức tán thành, đó Mạc Nhã :
"Tên mới, diện mạo mới, Mạc Nhã, tuyệt vời!"
Giờ phút đôi gò má ửng hồng khiến Mạc Nhã trông xinh như hoa đào. Tô Hướng Nam sững sờ một chút, nhất thời thể nào liên hệ mắt với Đại Nha .
Bốn cùng về phía nhà ăn. Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã , Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam chậm hơn hai bước theo . Lúc Tô Hướng Nam bỗng nhiên huých vai Lục Kinh Chập, mặt nở nụ trêu chọc, nhỏ:
"Vừa nãy em dâu gọi là gì? Anh tư? Ha ha..."
Lục Kinh Chập liếc xéo , đáp lời, nhưng ánh mắt rõ ràng lộ bốn chữ: 'Cậu thì cái gì?'
"Cậu cái gì? Là đang nhạo vợ ?" Tô Hướng Nam bất mãn , đó bộ ôm ngực:
"Không , tim tổn thương , mời ăn cơm mới thể trấn an ."
Nhìn Tô Hướng Nam mặt dày vô sỉ ăn chực, Lục Kinh Chập bỗng trầm giọng :
"Bữa mời?"
"Tại ?" Tô Hướng Nam lập tức phản đối.
Lục Kinh Chập một cái, bỗng nhiên chuyển ánh mắt sang Mạc Nhã phía . Nhìn ánh mắt đầy ẩn ý của , Tô Hướng Nam lập tức hiểu , vội vàng đổi lời:
"Được , mời, mời."
Lục Kinh Chập hất cằm về phía Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã phía , mở miệng :
"Mời tất cả."
Biết Lục Kinh Chập rõ ràng là đang "tống tiền", Tô Hướng Nam dám dị nghị, chỉ thấy nở nụ giả tạo, nghiến răng nghiến lợi thốt một chữ:
"Được."
Ai bảo lúc rõ đùa với Lục Kinh Chập rằng: "Cô gái cùng em dâu là ai thế, xinh thật đấy", thậm chí còn định nhờ Hạ Thanh Nịnh mai.
Sau đó mới kinh ngạc phát hiện cô gái đó là Đại Nha, giờ chỉ thấy hổ vô cùng, sợ Lục Kinh Chập nhắc chuyện , cho nên chẳng đành chiều theo ý ?
Đến nhà ăn, Tô Hướng Nam vô cùng hào phóng với Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã:
"Hôm nay ba mời khách, các em ăn gì cứ gọi thoải mái."
Mạc Trăn Trăn tức tối về đến nhà thì thấy Chu Uyển Như đang uống cà phê trong sân. Nhìn thấy con gái ôm đồ đạc trở về, trong khi sáng nay lúc còn hớn hở bảo nhà trường cầu xin cô dạy học, bà vô cùng khó hiểu hỏi:
"Trăn Trăn, thế ? Sao giờ về ?"
"Công việc ở trường con nữa!" Mạc Trăn Trăn đặt mạnh đồ đạc lên bàn, bực bội kéo ghế xuống, bưng cốc nước bên cạnh uống ừng ực mấy ngụm.
"Không nữa?" Chu Uyển Như nghi hoặc xong liền nắm bắt trọng điểm, hỏi:
"Là con tự từ chức nhà trường đuổi việc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-318-cung-muon-vao-doan-van-cong.html.]
"Đương nhiên là con tự từ chức." Mạc Trăn Trăn đặt cốc xuống, vẻ mặt cao ngạo .
Chu Uyển Như rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Nếu nhà trường đuổi việc thì tính chất khác. Ở quân khu, chỉ cần một đơn vị đuổi việc thì cơ bản sẽ bao giờ đơn vị khác nữa.
"Mẹ nhiều , việc đừng xúc động. Tuy giáo viên cũng chỉ thế thôi nhưng gì cũng là một công việc, con thể bàn bạc với và ba con mà tự ý từ chức?" Chu Uyển Như nhẹ giọng trách cứ con gái.
Nghe nhắc đến ba, trong lòng Mạc Trăn Trăn lập tức thấy tủi , kể chuyện gặp nhóm Hạ Thanh Nịnh đường về nhà cho Chu Uyển Như .
"Đầu óc con linh hoạt chút nào thế? Bọn họ hỏi con vì từ chức, con thể là do Hạ Thanh Nịnh mượn chức quyền của chồng gây sức ép cho nhà trường khiến con ở nữa nên mới chủ động từ chức ?" Chu Uyển Như con gái, chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép tiếp:
"Như , bất kể họ gì, đều sẽ nghi ngờ, chẳng con sẽ thành hại ?"
Mạc Trăn Trăn lặng lẽ Chu Uyển Như, trong lòng hối hận lúc đó nghĩ cách . Một lát , cô bỗng nhiên hỏi:
"Mẹ, cách nào tống cổ con Đại Nha về nông thôn ? Con thấy nó là thấy phiền!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Tống cổ về gì? Có một con bảo mẫu miễn phí sai bảo ?" Chu Uyển Như nâng cốc cà phê lên uống một ngụm, chậm rãi hỏi.
"Con thấy nó chút khác ." Cơn giận mặt Mạc Trăn Trăn vẫn tan:
"Hôm nay nó còn trang điểm, mặc váy , quan trọng nhất là nó còn dám động thủ với con!"
"Động thủ với con?" Chu Uyển Như đặt cốc xuống, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
"Mẹ xem, chỗ , còn cả chỗ nữa... đều là do nó đẩy con ngã thương đấy." Mạc Trăn Trăn giơ cánh tay lên mặt Chu Uyển Như cho bà xem.
Chu Uyển Như cánh tay và đầu gối con gái quả thật chút trầy xước, nhíu mày, một lát :
" là nên cho nó một bài học." Nói xong bà Mạc Trăn Trăn hỏi:
"Giờ con giáo viên nữa thì định công việc gì?"
"Con còn nghĩ , bảo ba sắp xếp cho con một chỗ là chứ gì." Mạc Trăn Trăn chẳng lo lắng chút nào. Trong mắt cô , việc ba Mạc Kiến Quốc sắp xếp công việc cho chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Đâu dễ như . Bây giờ công việc trong quân đội đều qua tầng tầng lớp lớp phê duyệt, còn kỹ thuật, vất vả chút thì con chịu khổ."
Chu Uyển Như rõ tính cách và khả năng của con gái. Suy nghĩ một lát, bà Mạc Trăn Trăn :
"Đợt tuyển dụng của đoàn văn công còn một ngày nữa mới kết thúc, ngày mai con thử xem ."
"Đoàn văn công?" Mắt Mạc Trăn Trăn sáng lên. Đoàn văn công là một nơi , đến lúc đó lên sân khấu biểu diễn thể nhiều chú ý hơn. Đối với thích khoe khoang cao ngạo như Mạc Trăn Trăn thì đây chắc chắn là một nơi lý tưởng.
Vui mừng xong chút lo lắng, cô hỏi:
"Con giống Hiểu Hiểu, múa, đàn, ?"
"Con ngày thường chẳng tự tin ? Sao giờ sợ." Chu Uyển Như con gái khẽ:
"Đoàn văn công cũng bộ phận hậu cần..."
"Con mới thèm hậu cần." Mạc Trăn Trăn vội vàng cắt ngang lời Chu Uyển Như, một mực phủ quyết. Cô đoàn văn công thì nhất định sân khấu để đều thấy . Chỉ cô tràn đầy tự tin :
"Con tổ nhạc cụ. Trước con cũng từng học violin, lên sân khấu kéo vài bài chắc thành vấn đề."
Chu Uyển Như cũng phủ quyết đề nghị của con gái, gật đầu bảo cô thử xem. Nếu chọn thì đương nhiên là nhất, còn nếu thì chạy chọt quan hệ tổ trưởng hậu cần cũng tồi.
Thế là ngày hôm Mạc Trăn Trăn liền đến đoàn văn công báo danh và tham gia phỏng vấn.
Kết quả phỏng vấn sẽ dán thống nhất bảng tin quân khu thứ bảy.