Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 310: Cô ấy sẽ xử lý tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:25:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hai bên đang tranh luận sôi nổi thì Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam huấn luyện xong cũng tới. Nhìn thấy đám đông ồn ào, Lục Kinh Chập lo lắng Hạ Thanh Nịnh xảy chuyện gì, sải bước nhanh chóng qua, Tô Hướng Nam cũng vội vàng theo .

 

Sau khi hiểu rõ đầu đuôi sự việc, Lục Kinh Chập mặt giúp Hạ Thanh Nịnh quyết định. Tô Hướng Nam bên cạnh nghiêm túc xem xong bảng tin tường, đó cố ý dùng vai huých Lục Kinh Chập một cái, vẻ mặt cợt :

 

"Lão Tứ, sai chứ? Cậu xem em dâu vẽ tranh thế , hùng vĩ bao."

 

Lục Kinh Chập lùi sang một bên, bức tranh tuyên truyền hoành tráng do vợ vẽ, lời khen ngợi của Tô Hướng Nam, thấy hai vị phụ trách của hai bộ phận đang tranh tuyển vợ , trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào.

 

Vợ của đúng là lợi hại nhất, chuyên trị các loại phục, luôn thể khiến những vốn coi trọng cô trở nên ngoan ngoãn.

 

"Sao còn đực đó? Không thấy bọn họ đang ' khó' em dâu ? Cậu cũng lên giúp một câu." Tô Hướng Nam Lục Kinh Chập đang một bên với vẻ mặt bình tĩnh, .

 

Lục Kinh Chập vợ giữa đám đông, giọng điệu đầy tin tưởng và chắc chắn:

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Cô thể xử lý ."

 

Nếu vợ thật sự gặp rắc rối hoặc bắt nạt, chắc chắn sẽ là đầu tiên xông lên bảo vệ. hiện tại là khoảnh khắc tỏa sáng của cô, hai vị lãnh đạo đều đang tranh giành tuyển dụng cô, sẽ cô quyết định. Anh tin rằng với trí tuệ của vợ , nhất định cô thể giải quyết thỏa chuyện .

 

Tô Hướng Nam Lục Kinh Chập trấn định tự nhiên, dường như hiểu điều gì, cũng sang một bên, lặng lẽ quan sát tình hình.

 

Đứng giữa đám đông, Hạ Thanh Nịnh cũng ngờ cục diện diễn như . Nhìn hai vị lãnh đạo đang lý luận hùng hồn ai nhường ai, cô hiện tại dù chọn việc ở cũng sẽ mất mặt vị lãnh đạo còn . lúc , bỗng nhiên thấy Trưởng ban Trương :

 

"Hiệu trưởng Đổng, chúng cũng đừng tranh nữa, là để đồng chí Hạ tự quyết định ."

 

Sở dĩ ông như là vì Hiệu trưởng Đổng phỏng vấn hiểu lầm gì đó, đoán rằng lúc trường học hẳn là từ chối đồng chí Hạ. Bây giờ để đồng chí Hạ tự lựa chọn, phía ông chắc chắn phần thắng cao hơn nhiều.

 

Hiệu trưởng Đổng lời , rõ ràng chút lo lắng. Tuy rằng ông tìm hiểu rõ tình hình, nhưng dù cũng từ chối đồng chí Hạ. Việc bảo từ bỏ Ban Tuyên truyền tiền đồ rõ ràng hơn để chọn trường học của ông quả thực chút khả thi. Nếu cô từ chối ông mặt , thì ông những mời tài mà còn mất hết mặt mũi.

 

Hạ Thanh Nịnh việc đưa quyết định lúc chính là củ khoai lang nóng bỏng tay, hiện tại cô chọn bên nào cũng . Cô hai vị lãnh đạo, suy nghĩ một lát mở miệng :

 

"Hai vị lãnh đạo, Ban Tuyên truyền và trường học nguyện ý tiếp nhận là vinh hạnh của . Cả hai nơi đều thích, bảo lựa chọn ngay lúc quả thật là khó quá." Nói đến đây, Hạ Thanh Nịnh dừng một chút mới tiếp tục:

 

"Hay là thế , các ngài cho về suy nghĩ thêm, tiện thể bàn bạc với nhà một chút, hai ngày nữa trả lời cho các ngài ạ?"

 

Cho dù cô nơi thích, cũng thể bác bỏ mặt mũi của vị lãnh đạo mặt . Lời kín kẽ một lỗ hổng, đắc tội bên nào.

 

"Được, cứ theo lời đồng chí Hạ ." Hiệu trưởng Đổng ở bên cạnh vội vàng tán thành. Ông nếu bắt Hạ Thanh Nịnh quyết định ngay bây giờ, cô nhất định sẽ thiên về Ban Tuyên truyền, cho nên hoãn một chút ngược càng lợi cho ông. Nói xong, ông còn quên sang Trưởng ban Trương, cố ý nhắc nhở:

 

"Trưởng ban Trương, ông để đồng chí Hạ tự quyết định, bây giờ quyết định , chúng cũng tôn trọng nha."

 

Trưởng ban Trương lời của Hiệu trưởng Đổng là cố ý khích , nhưng đồng chí Hạ , tuy trong lòng ông sợ biến cố gì, nhưng cũng thể hẹp hòi mà ép buộc quyết định ngay lúc . Vì thế ông Hạ Thanh Nịnh :

 

"Được, đồng chí Hạ, chúng chờ quyết định của cô. đồng chí Hạ hãy tin rằng, Ban Tuyên truyền của chúng chắc chắn là lựa chọn nhất của cô. Cô đến Ban Tuyên truyền, chúng tuyệt đối sẽ để tài năng của cô mai một..."

 

Trưởng ban Trương còn hết, Hiệu trưởng Đổng ở bên cạnh cũng vội vàng chịu yếu thế mà bày tỏ:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-310-co-ay-se-xu-ly-tot.html.]

"Cô giáo Hạ, cô cũng yên tâm, nếu cô nguyện ý đến trường chúng dạy học, thể giáo viên và học sinh chúng đều hoan nghênh. Chị dâu của cô là cô giáo Thạch kịch liệt đề cử cô tới đây, rằng đồng nghiệp với cô."

 

Để giành , Hiệu trưởng Đổng liền tung cả bài tình cảm , thậm chí trực tiếp đổi cách xưng hô, gọi luôn là "cô giáo Hạ".

 

Thấy hai sắp bắt đầu tranh luận, Hạ Thanh Nịnh vội gật đầu :

 

"Vâng, hai vị lãnh đạo, xin các ngài yên tâm, nhất định sẽ suy nghĩ thật kỹ."

 

Lúc Lục Kinh Chập cũng bước lên phía , hai vị lãnh đạo :

 

"Hiệu trưởng Đổng, Trưởng ban Trương, A Nịnh vẽ cả buổi chiều , chắc là đói bụng, xin phép đưa cô ăn cơm ."

 

" , đúng là đói thật." Hạ Thanh Nịnh vội vàng phụ họa: "Vậy chúng nhà ăn đây ạ."

 

Hai vị lãnh đạo hai cũng tiện tranh luận thêm gì nữa. Lục Kinh Chập gật đầu chào hai , dẫn Hạ Thanh Nịnh rời khỏi đám đông.

 

Đi ngoài, Lục Kinh Chập và Hạ Thanh Nịnh , phảng phất một sự ăn ý trong lòng mà cần .

 

Tô Hướng Nam bóng lưng hai sóng vai , trong lòng bỗng nhiên chút ghen tị. Một lát đuổi theo, Lục Kinh Chập :

 

" cũng nhà ăn, cùng , cùng ..."

 

"Tự , cùng ." Lục Kinh Chập chẳng hề che giấu sự ghét bỏ đối với cái "bóng đèn" , trầm mặt .

 

"Lục Kinh Chập, xem lời tiếng hả?" Tô Hướng Nam vẻ mặt tổn thương đau lòng, giơ tay khoác lên vai Lục Kinh Chập:

 

"Trước khi em dâu đến, đối xử với như ."

 

Lục Kinh Chập liếc Tô Hướng Nam đang mặt dày dán sát , hất tay :

 

"Cậu thể tìm phóng viên Hạ ăn cơm."

 

Hạ Thanh Nịnh Lục Kinh Chập , Tô Hướng Nam bên cạnh, há miệng định gì đó nhưng cuối cùng thôi.

 

"Phóng viên Hạ bận lắm, ngày nào cũng tìm thì sẽ thấy phiền." Tô Hướng Nam , vẻ mặt đầy sự thấu hiểu lòng .

 

" cũng phiền." Lục Kinh Chập ném cho một cái lườm.

 

"Cậu..." Tô Hướng Nam bộ đau đớn tột cùng:

 

"Lời của quá tổn thương khác , chúng em ruột thịt đấy! Không , Lão Tứ, tổn thương trái tim , cần thiết một bát thịt kho tàu mới thể an ủi ..."

 

"Vợ thích ăn thịt kho tàu."

 

" thích ăn, thích ăn, lấy về đây, ăn giúp cô ."

 

"Cút!"

 

 

Loading...