Lục Kinh Chập theo Tô Hướng Đông đến bên vòi nước, thấy cúi đầu đang rửa quả táo rơi xuống đất, do dự một chút vẫn mở miệng hỏi:
“Anh Cả, định ly hôn với chị dâu thật ?”
Động tác tay Tô Hướng Đông khựng , im lặng một lát thành thật :
“Anh sẽ đưa Tô Dương sang bên ông nội nó ở một thời gian, thử hàn gắn quan hệ với Á Mẫn xem , nếu thực sự hết cách...”
Anh tiếp, nhưng câu biểu lộ thái độ của .
Quả táo trong tay rơi xuống đất, thể đưa cho vợ khác ăn, nhưng vứt thì lãng phí, thói quen lãng phí nên đưa lên miệng ăn.
Có lẽ “trái đắng” chỉ thể để cho nuốt!
Nhìn gia đình bốn vốn hạnh phúc giờ biến thành thế , Lục Kinh Chập đa sầu đa cảm nhưng cũng thấy thổn thức.
Nhìn bóng lưng Cả, rõ ràng vẫn thẳng tắp nhưng mạc danh mang đến cảm giác cô độc. Lục Kinh Chập bước lên, giơ tay vỗ vai Cả, âm thầm an ủi.
Tô Hướng Đông là Cả, tỏ quá yếu đuối mặt em trai, một lát liền thu cảm xúc, đầu Lục Kinh Chập :
“Chuyện hôm qua may nhờ em dâu Tư, nếu cô , Á Mẫn lẽ qua khỏi.”
Lục Kinh Chập im lặng một lúc với :
“Em báo cáo, phổ cập phương pháp cấp cứu A Nịnh dùng hôm qua cho quân.”
“Rất , , phương pháp như nên mở rộng.” Tô Hướng Đông gật đầu liên tục tán thành. Là hưởng lợi, thực sự cảm thấy phương pháp hiệu quả.
Dù hôm qua bác sĩ chuyên nghiệp như Hoàng Thải Bình cũng bó tay vợ đuối nước, mà vợ em dâu Tư - một chuyên y tế cứu sống, đủ thấy phương pháp khả thi thế nào.
“À, em dâu Tư việc ? Anh thấy kỹ thuật chụp ảnh của cô cũng khá, là để giới thiệu cho cô Ban Tuyên truyền thử xem.” Tô Hướng Đông với Lục Kinh Chập.
Hai hôm Thạch Á Mẫn về nhắc qua với Tô Hướng Đông chuyện Hạ Thanh Nịnh phỏng vấn ở trường trung học cơ quan đạt, nên công việc của em dâu hiện tại định.
Một mặt Hạ Thanh Nịnh hôm qua cứu mạng Thạch Á Mẫn, Tô Hướng Đông trong lòng cảm kích. Mặt khác Ban Tuyên truyền quả thực cũng cần một cán bộ nhiếp ảnh.
“Được ạ.” Lục Kinh Chập gật đầu đồng ý. Anh cổ hủ, từ chối cơ hội Cả trao cho, dẫu cơ hội là dành cho bản lĩnh thực sự, kỹ thuật nhiếp ảnh của vợ kém gì nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp của tòa soạn báo.
“Ừ, để đ.á.n.h tiếng với bên Ban Tuyên truyền, bảo em dâu cuối tuần đến phỏng vấn.” Tô Hướng Đông ném lõi táo thùng rác bên cạnh .
“Làm phiền Cả .” Lục Kinh Chập lễ phép .
“Anh em trong nhà, cần khách sáo.” Tô Hướng Đông , đó :
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
“Hơn nữa chỉ giới thiệu thôi, còn xem năng lực của em dâu.”
Hai kết thúc chủ đề , Lục Kinh Chập chợt nhớ tới lời Hạ Thanh Nịnh với , bèn quyết định nhắc nhở Tô Hướng Đông một chút:
“Anh Cả, còn chuyện , em nghĩ cần với .” Trước ánh mắt nghi hoặc của Tô Hướng Đông, Lục Kinh Chập tiếp tục:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-282-khong-muon-di-thi-khong-di-nua.html.]
“Cô bác sĩ Hoàng , thể cô tâm tư an phận với đấy.”
“Lời là ý gì?” Tô Hướng Đông hiển nhiên ngạc nhiên. Trước giờ từng thấy bác sĩ Hoàng điểm gì đặc biệt với , cô cũng từng hành vi nào vượt quá giới hạn.
“A Nịnh , bác sĩ Hoàng rõ ràng với cô là kế của Tô Dương.” Lục Kinh Chập thuật lời Hạ Thanh Nịnh cho Tô Hướng Đông .
Nghe xong, Tô Hướng Đông lập tức phản bác nghi ngờ. Anh tính tình em trai , tuyệt đối cố ý phỉ báng khác. Em dâu Tư cũng là thông tuệ đáng tin, nếu chuyện đó, cô sẽ bịa đặt .
Suy nghĩ một lúc, Tô Hướng Đông gật đầu với Lục Kinh Chập:
“Anh sẽ lưu ý.”
Đã nhắc nhở xong Cả, Lục Kinh Chập yên tâm vợ ở bên , sợ Thạch Á Mẫn cô giận, nên cùng Cả xuống phòng t.h.u.ố.c lấy t.h.u.ố.c nữa mà về phía phòng bệnh.
Đi đến cuối hành lang, rẽ qua khúc cua liền thấy vợ đang một bên ngoài phòng bệnh. Trong lòng chút phỏng đoán, đến bên cạnh cô hỏi:
“Chị dâu lời khó ?”
“Vâng, nhưng em cũng khách sáo với chị .” Hạ Thanh Nịnh định giấu , hơn nữa cô cũng tính toán nếu việc gì đặc biệt quan trọng thì sẽ đến nhà họ Tô nữa.
Ai mà chẳng chút tính khí, mỗi đến đều sắc mặt Thạch Á Mẫn, cô nợ nần gì chị , tại chịu đựng mãi.
Tuy định “mách lẻo” mặt Lục Kinh Chập, nhưng thái độ của vẫn cần rõ ràng. Hạ Thanh Nịnh , nghiêm túc tiếp:
“Sau nếu việc quan trọng, em sẽ đến nhà bác cả nữa.”
Vợ luôn hòa nhã với , hầu như bao giờ vô cớ nổi nóng. Biết cô lời như , chắc chắn là chịu sự đối đãi .
Lục Kinh Chập những câu đại loại như ‘chị dâu là bệnh, tinh thần , đều là họ hàng, em đừng so đo với chị ’, mà vô cùng tôn trọng quyết định của Hạ Thanh Nịnh, mở miệng đáp:
“Được, thì nữa.”
Hạ Thanh Nịnh vốn tưởng sẽ khuyên giải một chút, dù đó cũng là họ hàng thiết của , cô nể mặt thì cũng khó xử. ngờ tôn trọng và bảo vệ cô như .
Tìm một chồng với lẽ khó, nhưng tìm chồng chữ “hiếu đạo” với mà vẫn phân định rạch ròi như thế thật sự hiếm.
“Vâng.” Hạ Thanh Nịnh gật đầu, ôn nhu :
“Vậy chúng về thôi.”
“Từ từ, trong một chút.” Lục Kinh Chập xong liền phòng bệnh.
Vợ hôm qua liều mạng cứu như , cứu lấy oán trả ơn, buông lời cay nghiệt với cô, thể để cô chịu uất ức . Có những lời nên thì , cho dù đó là chị dâu .
Trong phòng bệnh, Thạch Á Mẫn lưng cửa, mặt cơn giận vẫn tan. Nghe tiếng bước chân tưởng Tô Hướng Đông , cô đầu :
“Sau bảo cô em dâu Tư của tránh xa một chút, thấy cô nữ...”
Lời đến đây bỗng im bặt, bởi vì cô thấy khuôn mặt lạnh lùng đầy vẻ vui của Lục Kinh Chập.