hiện tại nếu Tô Dương đưa , thì điểm xung đột mâu thuẫn lớn nhất giữa Tô Hướng Đông và Thạch Á Mẫn sẽ biến mất. Muốn bọn họ ly hôn còn đợi đến bao giờ.
Thế nhưng lúc cô cũng chỉ thể lo lắng suông, nghĩ biện pháp ứng đối nào. Dù đó là con nhà , cô là ngoài, bất kỳ quyền quyết định nào.
Nghĩ đến đây, trong mắt cô khỏi lộ tia oán độc.
Không lâu Tiểu Lưu lái xe đến, đón về khu tập thể quê nhà.
Tô Hướng Đông về đến nhà, định tìm vợ chuyện, nhưng tìm một vòng thấy bóng dáng . Lúc mới phát hiện vợ nhà, trong lòng lập tức dâng lên dự cảm chẳng lành.
Vợ từng hành vi tự hại, hôm nay xảy chuyện như , còn đề nghị ly hôn, cô nhất thời nghĩ quẩn ...
Có phỏng đoán , Tô Hướng Đông lập tức báo cho trong nhà chuyện Thạch Á Mẫn vắng nhà, ai nấy đều hoảng loạn.
Tô Dương thương, thằng bé chịu thêm đả kích, khi sắp xếp cho nó ngủ, liền cửa, bắt đầu tìm Thạch Á Mẫn.
Vì là chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng, cần tìm thấy trong thời gian ngắn nhất, càng để lâu biến càng lớn, nhà họ Tô huy động tất cả những thể để tìm.
Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập tin cũng khá ngạc nhiên. Dù lúc hai từ nhà họ Tô về, Thạch Á Mẫn vẫn còn bình thường, mới một hai tiếng trôi qua mà tin cô thể tự vẫn, quả thực quá đột ngột.
Mọi chia tìm dọc theo bờ sông, bờ ao nhưng mãi vẫn phát hiện gì.
Thực khi Tô Hướng Đông ôm con lâu, Thạch Á Mẫn cũng ngoài. đường , những vệt m.á.u chói mắt cứ hiện lên mắt cô, nhớ hành động của với con trai hơn một năm qua, đầu tiên Thạch Á Mẫn cảm thấy tội sâu sắc.
Lại nhớ đến vẻ mặt chán ghét từng của Tô Hướng Đông khi và “ly hôn”, Thạch Á Mẫn bỗng cảm thấy trong khoảnh khắc dường như mất tất cả.
Cô và Tô Hướng Đông kết hôn mười mấy năm. Là một chồng, cha, Tô Hướng Đông luôn tận chức tận trách. Một năm họ vẫn là gia đình bốn khiến bao ghen tị, vợ chồng ân ái, con cái ngoan ngoãn đáng yêu.
giờ đây thì ?
Con gái lạc, gần như khả năng tìm thấy. Con trai “hành hạ” đến nhát như chuột, còn chút sức sống nào. Bây giờ chồng cũng cần nữa!
Trong khoảnh khắc , cô bỗng thấy sống mà mệt mỏi quá, vô vị quá, chẳng còn chút luyến tiếc nào.
Bất giác cô đổi hướng, đến bệnh viện nữa mà về phía cái ao thường ngày qua.
Cô xuyên qua đám cỏ dại rậm rạp, xuống tảng đá bên bờ ao. Ánh trăng chiếu xuống mặt nước, phía xa trông trắng xóa một vùng, phảng phất như cánh cửa dẫn đến thiên đường đang mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-277-trong-bong-dem-mot-ban-tay-day-co-ta-xuong.html.]
khi cúi đầu xuống chân, thấy đáy nước tối đen quỷ dị. Cô lẳng lặng tảng đá lâu, lâu.
Nhớ hồi yêu Tô Hướng Đông, để gặp cô một , mua vé , tàu suốt ba ngày hai đêm. Vì là quân nhân, thể bệt xuống đất mất hình tượng, suốt quãng đường, khi đón thì chân sưng vù.
Sau hai kết hôn, khi sinh Tô Dương, cô băng huyết. Tô Hướng Đông, một đàn ông vốn điềm tĩnh như , khi thấy cô tỉnh òa lên chẳng màng hình tượng như một đứa trẻ.
Rồi đến khi con gái Tô Na lạc, từng trách cứ cô một câu. Ngày ngày đội nắng chói chang tìm kiếm quanh khu vực ga tàu, liên tục hai tháng trời gián đoạn, giày mòn rách cả bốn đôi.
Mấy tháng khi cô c.ắ.t c.ổ tay tự sát, ôm cô đến bệnh viện, suốt đường đều cầu xin cô đừng ngủ, đừng nhắm mắt. Lúc đó cô mơ màng, cứ cảm giác hạt mưa rơi mặt, nhưng hạt mưa đó lạnh chút nào mà nóng hổi. Giờ nhớ mới nhận , đó là nước mắt của .
Lữ trưởng Tô là nội tâm kiên cường bao, mà mỗi dường như đều là vì cô.
Còn con trai Tô Dương, từ nhỏ hiểu chuyện lời. Sở thích với mô hình vũ khí quân sự bắt đầu từ khi một hai tuổi, ai cũng khen lớn lên thằng bé sẽ là chuyên gia vũ khí.
từ khi con gái mất tích, sự chèn ép của cô, thằng bé mất sự ngây thơ hồn nhiên. Mỗi gặp cô đều rụt rè, cố gắng lấy lòng, còn cô thì luôn buông lời cay nghiệt, ý là đ.á.n.h mắng.
Thực khi con gái lạc, nhà chẳng những trách móc mà còn chăm sóc cảm xúc của cô khắp nơi. Ngay cả bố chồng vốn nghiêm khắc cũng âm thầm bao dung cho cô.
Vậy mà hơn một năm qua cô cái gì thế ?
C.h.ế.t thực dễ, chỉ cần nhảy xuống là giải thoát. bố già ở Tô Châu tuổi cao, nếu tin cô c.h.ế.t, chịu đựng nổi .
Còn chồng cô Tô Hướng Đông, nếu cô c.h.ế.t bây giờ, nhất định sẽ nghĩ vì đề nghị ly hôn nên cô mới nghĩ quẩn mà tự vẫn. Với tính cách của , cả đời e rằng sẽ sống trong dằn vặt.
Con trai hiếu thuận như , cô c.h.ế.t , chắc nó vui sướng gì.
Ngay khi Thạch Á Mẫn đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên thấy phía xa nhiều ánh đèn pin, đó thấy gọi tên .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cô thở dài thật sâu, hiện tại còn cái dũng khí bất chấp tất cả như tự sát đầu tiên nữa. Do dự một lát, cô đang định xoay bước xuống khỏi tảng đá thì bỗng thấy phía vang lên tiếng động sột soạt. Chưa kịp đầu , cô cảm giác một lực đẩy cực mạnh bất ngờ ập đến từ lưng...
Cô còn kịp phản ứng thì “tùm” một tiếng rơi xuống nước.
Nước lạnh băng xộc thẳng mũi miệng. Cô há miệng định kêu cứu nhưng nước càng tràn dữ dội hơn. Sự hoảng loạn sợ hãi khiến đầu óc cô tê liệt, thể suy nghĩ gì. Cô bơi, chỉ thể quẫy đạp theo bản năng mặt nước. Dần dần cô cảm thấy kiệt sức, khi còn chút sức lực nào nữa, cô bắt đầu chìm xuống đáy nước...
Còn cái bóng đen đẩy cô xuống nước , mượn màn đêm che chở, nhanh biến mất trong bóng tối.