Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 266: Thuận thế ngã vào lòng

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:24:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe Lục Kinh Chập xong, trong lòng Hạ Thanh Nịnh lập tức sáng tỏ.

 

Xem Ba đối với cô phóng viên họ Hạ là thật lòng để tâm. Sợ cô đầu đến nhà sẽ ngại ngùng, hổ nên mới cố ý bảo vợ chồng cô và Lục Kinh Chập qua đó tiếp khách cùng.

 

"À, ." Hạ Thanh Nịnh gật đầu, đùa: "Hóa Ba cố ý mời chúng , mà là chúng đến 'bình phong' nha."

 

"Bình phong là gì?" Lục Kinh Chập hiểu, khó hiểu Hạ Thanh Nịnh hỏi.

 

"Ha ha..." Hạ Thanh Nịnh lúc mới nhận lỡ lời dùng từ ngữ hiện đại phù hợp với thời đại , vội vàng xòa giải thích: "Ý em là, theo đuổi con gái nhà nên nhờ chúng qua đó yểm trợ."

 

"Ừ." Lục Kinh Chập vợ, hiểu cô học mấy từ ngữ kỳ lạ đó. Có đôi khi thực sự hoài nghi, vợ mắt của bốn năm liệu cùng một ?

 

Thấy ánh mắt nghi hoặc của Lục Kinh Chập, Hạ Thanh Nịnh chút chột , vội lảng sang chuyện khác: "À đúng , em hỏi một việc..."

 

Vừa xoay định Lục Kinh Chập, nào ngờ tóc cô vẫn đang trong tay . Cú xoay đầu bất ngờ khiến tóc kéo căng.

 

"A..." Hạ Thanh Nịnh đau đớn kêu lên một tiếng.

 

Lục Kinh Chập lập tức buông tay, vội vàng hỏi: "Em chứ? Có đau lắm ?" Sau đó luống cuống dùng tay xoa nhẹ đầu cho cô.

 

Tuy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng vẻ mặt căng thẳng của , trong lòng Hạ Thanh Nịnh dâng lên niềm hạnh phúc vì cưng chiều. Cô nhẹ nhàng lắc đầu bảo: "Hơi đau một chút thôi, ."

 

Lục Kinh Chập lúc mới yên tâm. Tuy cô nhưng tay vẫn dừng , tiếp tục ôn nhu xoa đầu cho cô, trầm giọng hỏi: "Vừa em hỏi cái gì?"

 

"À, là chuyện quân đội tuyển văn nghệ binh , kết hôn đăng ký ?" Hạ Thanh Nịnh hỏi.

 

"Tình trạng hôn nhân bắt buộc, chỉ cần tuổi tác vượt quá quy định là ." Lục Kinh Chập thành thật trả lời, đó hỏi : "Em văn nghệ binh ?"

 

"Em thử xem, ?" Hạ Thanh Nịnh chớp chớp đôi mắt to tròn.

 

Vừa Lục Kinh Chập nhắc đến chuyện quân đội tuyển văn nghệ binh, cô nghĩ hiện tại việc . Tuy Lục Kinh Chập sẽ tìm giúp cô công việc thích hợp, nhưng ngặt nỗi bằng cấp cô chỉ hạn. Công việc "cửa " thì khó đến lượt , nên cô mới nghĩ đến việc thử sức văn nghệ binh.

 

Cô từ nhỏ học múa, nền tảng , chơi đàn piano và violin, khoản tài năng chắc chắn thành vấn đề. Hơn nữa văn nghệ binh yêu cầu bằng cấp quá cao, chỉ cần đăng ký thi tuyển chắc là .

 

Điều duy nhất cô băn khoăn là phận của nguyên chủ vốn chỉ là cô gái thôn quê, bỗng nhiên chơi những nhạc cụ cao sang như piano và violin thì quá vô lý.

 

"Nếu em thích thì cứ thử xem." Lục Kinh Chập ngắm khuôn mặt xinh của vợ. Ngoại hình của cô chắc chắn đạt chuẩn, nhưng văn nghệ binh chỉ cần ngoại hình mà còn cần bản lĩnh thực sự. Dù cũng là lên sân khấu biểu diễn, diễn dở khán giả bên liếc mắt là ngay.

 

Anh lo vợ diễn mất mặt, chỉ sợ sự tự tin của cô đả kích. Dù cô cũng trường học từ chối, nếu loại, chắc chắn cô sẽ buồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-266-thuan-the-nga-vao-long.html.]

 

Do dự một chút, Lục Kinh Chập trầm giọng : "Em cứ thử , nếu cũng ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Nói đến đây, tạm dừng một chút tiếp lời: "Nếu em , cũng thể đến chỗ nhân viên quản lý tài liệu."

 

cũng là Đoàn trưởng, sắp xếp cho vợ một công việc chuyện khó. Trước đây vì một là lạm dụng chức quyền, hai là công việc bên cạnh khá khô khan, tẻ nhạt. Anh vẫn hy vọng vợ thể công việc mà cô cảm thấy hứng thú.

 

Hạ Thanh Nịnh chút bất ngờ, ngờ Lục Kinh Chập sẵn sàng "mở cửa " cho . Thật nếu thi tuyển văn nghệ binh, cô nắm chắc chín phần là đỗ, cũng cần phá vỡ nguyên tắc vì .

 

"Quản lý tài liệu thường ngày những gì hả ?" Hạ Thanh Nịnh tò mò hỏi.

 

"Sắp xếp tài liệu, điện thoại." Sợ cô lo lắng, Lục Kinh Chập trấn an: "Nội dung công việc phức tạp, học một chút là ngay."

 

"Có cần phỏng vấn ?" "Có." "Vậy nếu em phỏng vấn đạt, tuyển em ?" Hạ Thanh Nịnh trêu nên cố ý hỏi.

 

Lục Kinh Chập khựng một chút, thành thật trả lời: "Không."

 

Ngay khi Hạ Thanh Nịnh đang cảm thán Lục Đoàn trưởng quả nhiên thiết diện vô tư, bỗng thêm: "Anh phỏng vấn, em sẽ trượt ."

 

Thực Lục Kinh Chập hẳn là thiên vị mù quáng. Công việc quản lý tài liệu tuy đơn giản nhưng những văn bản qua tay đều là tài liệu mật, quan trọng, nên yêu cầu tin tưởng , tuyệt đối trung thành với Đảng. Về điểm , tin tưởng vợ .

 

Hạ Thanh Nịnh thấy sự thiên vị đặc biệt của Lục Kinh Chập dành cho trong khuôn khổ nguyên tắc, trong lòng khỏi rung động. Tuy nhiên, cô định công việc quản lý tài liệu . Bất cứ việc gì khiến khác cớ đàm tiếu , cô đều sẽ .

 

Tóc cũng khô, hai trò chuyện thêm một lát tắt đèn ngủ.

 

Nghĩ đến việc Hạ Cốc Vũ đầu đến nhà họ Tô sẽ ngại, sáng hôm Hạ Thanh Nịnh ăn sáng xong liền cùng Lục Kinh Chập qua đó. Đến nơi mới các nữ chủ nhân trong nhà đều vắng. Do hôm nay khách mời nên chị dâu Chu Tuệ Dĩnh đưa con dâu và con gái chợ mua thức ăn.

 

Trong nhà chỉ còn bác cả Tô Vân Long và nữ bác sĩ Hoàng Thải Bình đang đo huyết áp cho ông. Đo xong, Hoàng Thải Bình huyết áp cao, dặn dò Tô Vân Long ăn nội tạng động vật và kiêng rượu.

 

Sau đó, Lục Kinh Chập cùng Tô Vân Long thư phòng chơi cờ. Hạ Thanh Nịnh bên cửa sổ Hoàng Thải Bình về. Cô thầm thắc mắc, đo huyết áp việc gì khó, gọi y tá đến là , tại Hoàng Thải Bình là bác sĩ chủ trị đích tới tận nhà?

 

Đang nghi hoặc thì thấy Tô Hướng Đông từ bên ngoài . Hoàng Thải Bình chào hỏi chuẩn tiếp.

 

Tiếp theo đó, đúng như Hạ Thanh Nịnh dự đoán, Hoàng Thải Bình quả nhiên diễn màn kịch "vô tình trật chân". Chỉ thấy chân cô bỗng bước hụt, cả nghiêng sang một bên, thuận thế ngã nhào lòng Tô Hướng Đông đang cạnh đó.

 

Tô Hướng Đông thể thấy ngã mà đỡ. Tuy tay đỡ Hoàng Thải Bình, nhưng nhanh chóng đẩy cô khỏi , đó đỡ cô xuống bậc thềm bên cạnh.

 

"Cô còn ?" Tô Hướng Đông gài bẫy, thấy vẻ mặt đau đớn của cô liền quan tâm hỏi.

 

 

Loading...