Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 243: Đừng tưởng tôi không biết cô có tâm tư gì

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:21:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai đến nhà họ Tô mới Tô Dương vẫn còn ở bệnh viện. Theo lý thuyết Tô Dương chỉ trẹo chân, chắc nghiêm trọng, hiểu vẫn ở bệnh viện về. Đến bệnh viện thăm cháu, tiện tay , Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập bèn ghé qua cửa hàng dịch vụ quân nhân mua ít hoa quả và một lọ đồ hộp đào vàng.

 

Vốn tưởng chuyện đêm qua, Thạch Á Mẫn sẽ đổi thái độ, còn khắt khe, mắng mỏ Tô Dương như nữa. điều khiến ngờ là cô dường như vết sẹo lành quên đau. Thấy Tô Dương gì đáng ngại, cô bắt đầu thuận mắt.

 

"Tô Dương, nhịn mày cả ngày đấy, bát canh xương hầm rốt cuộc mày uống ?" Thạch Á Mẫn bưng bát canh trắng lớn tay, mặt đầy vẻ vui, lạnh giọng hỏi. Tô Dương cúi đầu, dám Thạch Á Mẫn, lí nhí : "Con khó chịu, uống trôi ạ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Giờ mới khó chịu , lúc bỏ đêm qua thấy mày khó chịu?" Ánh mắt Thạch Á Mẫn lộ vẻ lạnh lẽo, xong mặt cô đột nhiên hiện lên nụ lạnh: "Tô Dương, mày tưởng đêm qua mày bỏ nhà thể dọa tao, tao cung phụng mày như ông hoàng ?"

 

"Con bỏ nhà ..." Tô Dương nhỏ giọng biện minh, nhưng lời còn dứt Thạch Á Mẫn tức giận cắt ngang: "Mày bỏ nhà ? Thế mày mất tích gì? Tao cho mày Tô Dương, đừng tưởng mày diễn cái trò là tao bỏ qua chuyện em gái mày. Nó là do mày mất, chuyện ở chỗ tao cả đời cũng qua . Trước khi tìm thấy nó, mày đều là tội nhân!" Thạch Á Mẫn càng càng kích động, tay bưng bát cũng run lên bần bật.

 

Mấy năm nay Tô Dương luôn Thạch Á Mẫn tra tấn tinh thần, nỗi áy náy trong lòng bao giờ vơi bớt mà còn tăng lên theo thời gian. "Con , hôm qua con trốn trong xe là định ngoài tìm em gái..." Hôm qua , nhớ đến những lời dì Tôn từng với , Tô Dương hạ quyết tâm nhất định tìm em gái về. Cậu bé nghĩ kỹ , ngoài xong sẽ đến ga tàu hỏa nơi em gái lạc để tìm. Cậu cũng sợ bọn buôn để mắt tới , nếu để mắt tới càng , thể thâm nhập hang ổ bọn chúng, như khả năng tìm em gái càng lớn hơn. đây là doanh trại quân đội, một đứa trẻ như căn bản ngoài . Nghĩ mãi, cuối cùng cũng cách, đó là trốn xe tải quân sự. Xe tải cao to như chắc chắn sẽ ai phát hiện. Nghĩ đến đây phấn khích, dường như chỉ cần ngoài là thể tìm em. Vì thế cầm theo ảnh em gái, lập tức khỏi nhà. Cậu trèo lên xe tải, trốn thùng xe, trốn một lúc thì ngủ quên mất. Những tìm ngờ trốn trong xe tải, căn bản đến bãi đỗ xe tìm. Đến sáng, chiến sĩ đến lái xe, kiểm tra theo quy định mới phát hiện . Bị phát hiện, Tô Dương hoảng sợ định nhảy xe bỏ chạy, nhưng xe quá cao, chú ý nên lúc nhảy xuống ngã trẹo chân, đưa bệnh viện.

 

"Mày mà tìm? Mày mà bản lĩnh đó thì lúc mất em gái mày." Thạch Á Mẫn con trai giải thích xong, cơn giận trong lòng cũng chẳng tiêu tan, tiếp tục lạnh mặt : "Tô Dương tao cho mày , mày mà lạc thì nhà ai tìm mày , mày cứ chờ ở ngoài đó mà tự sinh tự diệt !" Nói xong, cô đẩy bát canh xương đến mặt Tô Dương, dùng giọng điệu lệnh quát lớn: "Uống!"

 

Tuy thời tiết lạnh nhưng đêm qua Tô Dương trong thùng xe cứng ngắc, chăn chiếu gì, ngủ một đêm cơ thể vẫn chút chịu nổi. Buổi sáng còn phản ứng gì, giờ thì cảm thấy dày đặc biệt khó chịu. khổ nỗi cứ nghĩ thương xương cốt thì uống canh xương hầm để tẩm bổ. Nhìn bát canh xương đầy dầu mỡ, Tô Dương thật sự uống nổi một ngụm nào, nhưng dám trái ý của , chỉ đành nhận lấy, c.ắ.n răng bưng bát lên, uống từng ngụm nhỏ.

 

"Uống nhanh lên, uống hết ." Thấy con trai uống chậm, Thạch Á Mẫn mất kiên nhẫn giục. Dưới mệnh lệnh của , Tô Dương chỉ thể uống hết bát canh to tướng. uống xong đầy năm phút, liền cảm thấy dày cực kỳ khó chịu, một lát nôn thốc nôn tháo. Lúc Thạch Á Mẫn mới cuống lên, lập tức chạy gọi bác sĩ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-243-dung-tuong-toi-khong-biet-co-co-tam-tu-gi.html.]

Bác sĩ là bạn của Thạch Á Mẫn tên Hoàng Thải Bình, là y tá Tôn Lệ - dì Tôn mà Tô Dương luôn miệng bảo đối với . Hoàng Thải Bình hơn ba mươi tuổi, trạc tuổi Thạch Á Mẫn, xinh , toát lên vẻ trí thức thành thục. Còn Tôn Lệ chỉ cao mét rưỡi, nhan sắc bình thường, thuộc kiểu lẫn đám đông là tìm thấy nữa. Khi Thạch Á Mẫn gọi bác sĩ đến, Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập cũng vặn tới nơi. Thấy đứa trẻ đang nôn, cả hai đều chút lo lắng.

 

Nhìn Tô Dương nôn, Hoàng Thải Bình hỏi vài câu, dùng ống kiểm tra, đó với Thạch Á Mẫn: "Không , chắc là cảm lạnh chút thôi, cho thằng bé ăn đồ thanh đạm, đừng uống canh dầu mỡ nữa."

 

Thạch Á Mẫn lúc đầu còn tưởng con trai kén ăn nên chịu uống canh, giờ bác sĩ , tuy trách nhầm con nhưng vẫn tức giận với Tô Dương: "Cái trách ai ? Nếu mày tự nhiên rảnh rỗi chạy ngoài thì gãy chân ? Không gãy chân thì tao bắt mày uống canh ?" Trốn tránh trách nhiệm dường như thành thói quen của cô . Bất kể chuyện gì, cô luôn tìm lý do để đẩy hết trách nhiệm lên khác, như bản sẽ cảm thấy áy náy.

 

"Cô giáo Thạch, Tô Dương bảo khó chịu, uống canh, rõ ràng là cô cứ ép thằng bé uống, giờ nó nôn trách nó." Vừa Tôn Lệ đến t.h.u.ố.c cho bệnh nhân khác, tình cờ thấy Thạch Á Mẫn ép Tô Dương uống canh, giờ sang trách mắng Tô Dương nên lập tức lên tiếng "bênh vực kẻ yếu".

 

" dạy con , cô xen gì?" Thạch Á Mẫn vốn ưa Tôn Lệ, luôn cảm thấy cô tâm thuật bất chính, ý đồ với chồng là Tô Hướng Đông, còn cố ý tiếp cận con trai . Giờ "dạy đời" , tự nhiên sẽ khách sáo.

 

Tôn Lệ tự thấy lý, cũng định nể mặt Thạch Á Mẫn, hùng hồn : "Thằng bé tuy là con cô nhưng cũng là con , nó tình cảm, cũng buồn. Con gái cô lạc, cô liền đổ hết trách nhiệm lên đầu nó, ngược đãi nó như ..."

 

"Ai ngược đãi nó? Tôn Lệ, cô rõ ràng cho xem nào? Ai ngược đãi?" Thạch Á Mẫn hai chữ "ngược đãi" lập tức xù lông, ngắt lời Tôn Lệ, hét lớn: " đ.á.n.h nó dùng kim châm nó? Cô năng hàm hồ là chịu trách nhiệm hả, cứ mở mồm bậy!"

 

"Không cứ dùng vũ lực mới là ngược đãi. Cô ngày ngày tra tấn tinh thần nó, khiến nó lúc nào cũng sống trong sự dằn vặt, đây cũng là ngược đãi." Tôn Lệ chính nghĩa .

 

Nghe Tôn Lệ xong, Thạch Á Mẫn giận mà , đôi mắt chằm chằm cô chớp, như thể thấu tâm can cô , : "Tôn Lệ, cô đừng tưởng đỉnh cao đạo đức là thể tùy tiện phán xét khác. Cô những tâm tư gì cô tưởng ?"

 

 

Loading...