Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 230: Tôi muốn hỏi anh một câu
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:21:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xử lý xong việc bên , Lục Kinh Chập đồng hồ thấy gần 9 giờ, văn phòng nữa mà từ bốt điện thoại thẳng về nhà. Khi Lục Kinh Chập đến chỗ rẽ, Điền Khai Cúc từ xa thấy . Trong lòng tật giật , cô vội vàng nấp một gốc cây to ven đường. Lục Kinh Chập tự nhiên cũng thấy cô , nhưng chẳng buồn để ý, cũng vạch trần, cứ thế thẳng qua.
Đợi Lục Kinh Chập khuất, Điền Khai Cúc mới từ gốc cây chui . Vừa nãy cô mới tìm sai khiến đến gây sự với Hạ Thanh Nịnh, kể bộ sự việc và những lời với Hạ Thanh Nịnh. Người đó bảo Điền Khai Cúc hiện tại đừng hành động thiếu suy nghĩ, cứ quan sát tình hình hãy tính bước tiếp theo.
Điền Khai Cúc đường về cứ suy nghĩ mãi chuyện . Qua tiếp xúc , cô thấy vị Lục đoàn trưởng chẳng giống lời khác là thích vợ chút nào. Anh bảo vệ cô như , quả thực như bảo vệ con ngươi trong mắt, rõ ràng là vô cùng quan tâm để ý. Hơn nữa cô vợ của càng khác xa một trời một vực với lời đồn. Không chỉ xinh , dáng chuẩn mà còn khéo ăn , qua chẳng thấy chút ngu ngốc nào, lời việc khiến bắt bẻ nửa điểm sai sót.
Sau khi gặp vợ Lục Kinh Chập, Điền Khai Cúc bắt đầu vô thức nghi ngờ những lời Hiểu Hiểu . Cô bảo quá ba năm Lục đoàn trưởng nhất định sẽ ly hôn với phụ nữ cưới cô . tình hình hiện tại, trừ phi phụ nữ xảy chuyện gì ngoài ý , hoặc chuyện gì với Lục đoàn trưởng, bằng Lục đoàn trưởng đời nào ly hôn với cô . Hiện tại bảo án binh bất động, khéo cô cũng đắc tội với Lục đoàn trưởng, cứ quan sát xem .
Bên Lục Kinh Chập về đến nhà, phát hiện quần áo của phơi ngoài sân. Xem vợ lời , giúp giặt quần áo . Đống quần áo nặng như , tay chân cô mảnh khảnh thế , vắt chắc chắn tốn sức lắm. Lần thì giặt luôn cho , đỡ để vợ vất vả.
Anh dùng chìa khóa mở cửa, trở về phòng ngủ chính thì thấy Hạ Thanh Nịnh . Anh khựng một chút, lập tức sang phòng ngủ phụ, quả nhiên thấy Hạ Thanh Nịnh đang giường phòng ngủ phụ, ngủ say. Điều khiến ngờ là cô chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi trắng của . Chiếc áo sơ mi vặn che khuất vòng ba, để lộ đôi chân thon dài thẳng tắp bên ngoài, trắng đến lóa mắt. C.h.ế.t hơn là n.g.ự.c áo sơ mi trắng còn cởi hai cúc, thể thấy rõ xương quai xanh gợi cảm và một mảng da thịt trắng nõn mềm mại bên .
Tuy rằng cùng cô chuyện mật nhất, nhưng khi cô đang ngủ mà ngắm như , Lục Kinh Chập vẫn cảm thấy chút cảm giác trộm quân t.ử cho lắm. Anh khinh thường hành vi như . Muốn gì, đều thể quang minh chính đại. Anh chút hiểu vì cô ngủ ở phòng chính, chẳng lẽ sợ về ồn cô? Đứng một lát, Lục Kinh Chập chỉnh cái chăn đang đắp ngang hông giúp cô, đó bước khỏi phòng ngủ phụ. Vừa một vòng, toát mồ hôi, tắm chịu .
Anh sân xách một thùng nước, nhà vệ sinh dội qua loa một trận, quần áo . Anh về phòng ngủ chính mà thẳng phòng ngủ phụ. Người giường ngủ say. Lục Kinh Chập lên giường, từ phía ôm lấy eo cô, cúi đầu ghé sát hõm cổ cô, chóp mũi quanh quẩn thở nhàn nhạt, là mùi hương thuộc về cô. Chóp mũi chạm cổ cô, môi cũng dường như sắp chạm da thịt cô, dần dần bắt đầu chút rạo rực trong lòng.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tuy hai mới xa hơn mười ngày, nhưng cảm giác như qua ba mùa thu đằng đẵng . Ngay lúc tay định thò qua thì bên cạnh bỗng nhiên xoay , rúc lòng , miệng lẩm bẩm: "Lục Kinh Chập, em buồn ngủ quá, ngủ ." Cô như đang với , như đang nỉ non trong mộng. Nương theo ánh trăng, Lục Kinh Chập thấy trong lòng nhắm mắt, cuộn tròn như một chú mèo con lười biếng trong lòng . Khóe miệng Lục Kinh Chập bất giác nhếch lên, nén xuống cảm xúc đang đấu đá lung tung trong cơ thể, nỡ đ.á.n.h thức cô. Vợ ở ngay bên cạnh, cũng chẳng chạy , tương lai còn dài. Hơn nữa mấy ngày nay liên tục huấn luyện dã ngoại, đều ngủ nghê t.ử tế, cũng thực sự mệt . Lần cô còn bảo cảm giác, nếu trạng thái , cho cô trải nghiệm hơn thì chẳng sẽ mất hứng . Anh ôm cô lòng, nhắm mắt , cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, một lát chìm giấc ngủ sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-230-toi-muon-hoi-anh-mot-cau.html.]
Sáng hôm , Hạ Thanh Nịnh tỉnh dậy trong vòng tay Lục Kinh Chập, cô chút ngạc nhiên. Bởi vì đêm qua nóng quá, lúc ngủ cô mặc quần dài của Lục Kinh Chập nên chọn chỉ mặc mỗi áo sơ mi của . ăn mặc kiểu thực sự chút quá gợi cảm, sợ Lục Kinh Chập thấy hiểu lầm động cơ của trong sáng, nên cô mới sang phòng phụ ngủ. Không ngờ hôm qua Lục Kinh Chập về cũng sang ngủ cùng cô ở phòng phụ.
Nhìn đàn ông đang say ngủ bên cạnh, cô chỉ cảm thấy trông thật trai. Xương mày , lông mi , mũi , đường hàm , môi... cũng . Ánh mắt cô vô thức dừng đôi môi , nhớ đến cảnh tượng hôm qua trộm hôn , tim cô bất giác đập nhanh hơn. Bị chằm chằm nên Lục Kinh Chập cũng nhanh tỉnh . Mở mắt liền thấy cô gái xinh bên cạnh, chỉ thấy cô đang nhạt với , nhẹ nhàng thốt hai chữ: "Chào buổi sáng."
Trước giờ Lục Kinh Chập từng ai chào hỏi bằng lời lẽ văn nghệ như , nhất thời còn quen lắm, cô khẽ đáp một chữ: "Ừ." Thấy tóc Hạ Thanh Nịnh rủ xuống trán, Lục Kinh Chập tự nhiên đưa tay vén tóc tai giúp cô, đó nhỏ với cô: "Chuyện hôm qua là do xử lý , để em chịu ấm ức ."
Hạ Thanh Nịnh chuyện Lục Kinh Chập về đơn vị tìm Mạch Á Quân, nhưng Mạch Á Quân nhiệm vụ ở đơn vị, đó Lục Kinh Chập chuyển sang doanh bộ khác nên chuyện trì hoãn. Từ thái độ của bọn Điền Khai Cúc hôm qua đối với , ngay lúc cô đang lo lắng về những ngày tháng ở khu gia đình thì đàn ông bên cạnh thành khẩn và trịnh trọng : "Sau sẽ bao giờ ai lấy chuyện cũ sỉ nhục em nữa ."
"Tại ạ?" Hạ Thanh Nịnh theo bản năng hỏi. Lục Kinh Chập nhếch khóe môi nhưng gì. Hạ Thanh Nịnh mạc danh kỳ diệu cảm thấy đêm qua ngoài chính là để việc , nhịn hỏi thêm nữa: "Chuyện là ?"
"Lát nữa dậy, đưa em đến một nơi." Lục Kinh Chập trả lời trực tiếp. "Vâng." Hạ Thanh Nịnh tuy tò mò nhưng thấy , chắc chắn sự sắp xếp gì đó nên cũng hỏi nhiều nữa. Một lát như nhớ điều gì, cô với Lục Kinh Chập: "Hành lý của em còn ở ký túc xá bên , lát nữa qua lấy về. Còn cả khăn mặt, xà bông, chậu rửa mặt em dùng bên đó cũng mua cái mới bù nữa."
"Được, hai hôm nay nghỉ, lát nữa cùng em qua lấy." Lục Kinh Chập gật đầu . Một lát bỗng nhiên dậy khỏi phòng, lâu , tay cầm hai cuốn sổ tiết kiệm, lên giường, đưa sổ tiết kiệm cho Hạ Thanh Nịnh. "Đây là..." Hạ Thanh Nịnh tự nhiên đây là sổ tiết kiệm, nhưng hiểu bỗng nhiên đưa cho .
"Lương và trợ cấp của mấy năm nay." Lục Kinh Chập , đó sửa lời: "Toàn bộ gia sản của chúng đấy." Hạ Thanh Nịnh cầm sổ tiết kiệm cũng mở . Cô giao bộ tiền cho tức là coi như nữ chủ nhân của cái nhà . Thời đại , phần lớn là đàn ông quản tiền, ít đưa hết tiền cho vợ. Lục Kinh Chập giác ngộ , tư tưởng quả thực chút thời đại.
Hôm qua cô nghĩ nhất định hỏi cho rõ ràng, trong lòng Lục Kinh Chập rốt cuộc tình cảm thế nào với cô. Cô cần chính miệng mới thể an tâm, mới thể xác định nên cùng tiến thêm một bước . Hiện tại hai giường, cách xa gần, thời cơ vặn . Chỉ thấy cô ngước đôi mắt sáng Lục Kinh Chập, giọng điệu chút trịnh trọng : "Lục Kinh Chập, em hỏi một câu."