Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 23: Thiết kế bắt họ phải nôn hết tiền của nguyên chủ ra

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:03:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tan , Hà San San đạp xe như bay, mặt đầy vẻ tức giận. Giờ cô chỉ hận thể bay ngay về nhà để dạy cho Hạ Thanh Ninh một bài học nhớ đời.

 

"San San..." Về đến nhà, Vương Minh Phương lúc thấy con gái đang đạp xe về, cất tiếng gọi.

 

Hà San San phanh gấp xe ngay mặt Vương Minh Phương, lòng đầy uất ức và tức giận, như tìm chỗ xả, cô tuôn một tràng với :

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Mẹ, con ranh Hạ Thanh Ninh hôm nay kiêu ngạo thế nào , tức c.h.ế.t con mất. Nó đến Hợp tác xã Tiêu thụ mua bao nhiêu là đồ, khăn mặt bàn chải xà phòng cả đống, còn vải sợi tổng hợp, chậu tráng men cũng mua hẳn hai cái."

 

Vừa khoa chân múa tay, mắt trợn trừng, tiếp tục:

 

"Còn nữa, nó còn mời thằng Ngô Tiểu Đông ăn kem 5 xu một cây, tổng cộng tiêu hết hơn mười đồng..."

 

Nghe đến con hơn mười đồng, Vương Minh Phương cũng bình tĩnh nổi, con gái xác nhận :

 

"Nó tiêu hơn mười đồng thật á? Con ?"

 

"Nhìn rõ mồn một. Lúc nó móc tiền hào phóng lắm, chẳng do dự tí nào, còn bảo nó dùng tiền lương của nó mua đồ của nó, con quản ." Hà San San càng nghĩ càng tức, mặt đỏ bừng lên.

 

"Không đúng ." Vương Minh Phương phản ứng :

 

"Nó đến ngày phát lương ."

 

Mấy năm nay, Hạ Thanh Ninh cứ phát lương là bà lấy ngay, nên ngày nào phát lương bà rõ hơn ai hết.

 

"Thế nó lấy nhiều tiền thế?" Hà San San kinh ngạc, đó giục Vương Minh Phương:

 

"Mẹ mau, chúng về hỏi cho lẽ."

 

Hai đạp xe về đến nhà nhanh. Lúc Hạ Thanh Ninh xong hết phụ kiện tóc, thu dọn xong vải vụn và bước ngoài.

 

Hà San San đùng đùng nổi giận xông sân, thẳng đến phòng . Vừa đến nơi thì thấy Hạ Thanh Ninh cầm thứ gì đó .

 

Vì máy may để ngay ngoài phòng cô , giờ thấy Hạ Thanh Ninh từ hướng đó , cô liền cho rằng Hạ Thanh Ninh từ phòng , lập tức xông lên quát:

 

"Hạ Thanh Ninh, mày phòng tao cái gì?"

 

À ha, về nhanh thế, kịch sắp bắt đầu !

 

"Ai phòng cô?" Hạ Thanh Ninh Hà San San, trong mắt chút sợ hãi.

 

"Mày còn thừa nhận, tao thấy hết ." Hà San San khẳng định chắc nịch, đó chuyển ánh mắt xuống tay Hạ Thanh Ninh, chằm chằm chất vấn:

 

"Tay mày cầm cái gì đấy?"

 

Hỏi xong như nhớ điều gì, cô chạy vội phòng , cầm cái gối giường lên, thò tay trong sờ soạng tìm kiếm.

 

Tìm một hồi lâu thấy gì, trong lòng cô cuống lên, lôi cả ruột gối , vỏ gối vẫn trống .

 

Tiền của cô mất sạch !

 

ném cái gối xuống đất, hung thần ác sát xông đến mặt Hạ Thanh Ninh, chỉ tay mặt cô mắng:

 

"Giỏi lắm Hạ Thanh Ninh, tao bảo hôm nay mày tiền mua lắm đồ thế, hóa là ăn trộm của tao. Mày cái đồ ăn cắp, trộm , giờ trộm tiền, đồ thối tha hổ."

 

"Dựa mà cô thế!" Đôi mắt dịu dàng của Hạ Thanh Ninh tràn đầy tức giận. Lớn thế đây là đầu tiên cô c.h.ử.i mắng bằng những lời lẽ bẩn thỉu như . Cô chút yếu thế lớn tiếng :

 

"Ai trộm đồ của cô, cô cho rõ ràng!"

 

Thấy Hạ Thanh Ninh ngày thường yếu đuối nay năm bảy lượt bật , Hà San San cảm thấy uy nghiêm khiêu khích, c.h.ử.i ổng lên:

 

"Chính là mày, con khốn hổ. Không trộm thì mày phòng tao gì? Không trộm thì tiền tao cánh mà bay? Chẳng lẽ nó tự mọc chân chạy mất chắc."

 

Giọng cô lớn, chanh chua, nhanh kinh động hàng xóm. Mọi hẹn mà cùng kéo đến nhà họ Lục.

 

"Tiền lấy, cũng từng phòng cô. Chúng nhờ phân xử , ai như cô vô cớ vu oan cho khác, c.h.ử.i bới lung tung ?" Hạ Thanh Ninh nghĩa chính từ nghiêm, chiều tranh luận đến cùng cho nhẽ.

 

Nghe Hạ Thanh Ninh , thấy bên ngoài vây xem, Hà San San càng hăng máu. Cô đinh ninh tiền là do Hạ Thanh Ninh lấy, sợ khác , lôi Hạ Thanh Ninh giữa sân, gào to:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-23-thiet-ke-bat-ho-phai-non-het-tien-cua-nguyen-chu-ra.html.]

"Mọi mau mà xem, Hạ Thanh Ninh chính là kẻ cắp, ăn trộm mười mấy đồng của , bắt ..."

 

Hạ Thanh Ninh vốn dĩ to chuyện, giả vờ giãy giụa vài cái, thực phối hợp để Hà San San lôi ngoài.

 

Cơ thể vốn yếu ớt, cô giả vờ giãy giụa yếu ớt, trong mắt ngoài trông như Hà San San to khỏe dùng sức ép lôi xềnh xệch sân.

 

"San San hiểu lầm gì đấy? Vợ hai nhà họ Lục xưa nay thật thà bổn phận, thể trộm tiền ? Cháu vu oan cho ."

 

Thím Ngô bên cạnh thấy đành lòng, lên tiếng đỡ cho Hạ Thanh Ninh.

 

"Cháu vu oan cho nó á? Thím hỏi Ngô Tiểu Đông nhà thím xem, hôm nay nó đến cửa hàng cháu mua nhiều đồ , còn mời Ngô Tiểu Đông ăn kem nữa. Nó phát lương, trộm của cháu thì tiền ở !"

 

Vừa nhắc đến chuyện buổi chiều, Hà San San nổi trận lôi đình, chẳng màng hình tượng gì nữa, gân cổ lên gào, trông chẳng khác gì bà bán cá ngoài chợ.

 

"Thanh Ninh chẳng ở xưởng dệt ? Lương cũng thấp, tháng phát thì cũng chứ, cô khẳng định tiền là do cô trộm?"

 

Mạch Miêu đến bắt trúng điểm mấu chốt, hỏi vặn .

 

"Lương của nó..." Hà San San đang định giải thích thì Vương Minh Phương huých vai một cái, cô lập tức phản ứng :

 

"Dù thể nhiều tiền như thế. Vừa nãy về nhà thì phát hiện tiền mất, nó khéo lén lút từ phòng , trong tay còn cầm đồ..."

 

Nói đến đây, cô bỗng tay Hạ Thanh Ninh như bắt bằng chứng:

 

"Vừa nãy mày phòng tao ăn trộm cái gì, đưa tao xem." Nói đợi Hạ Thanh Ninh mở miệng, trực tiếp lao cướp.

 

Đối mặt với Hà San San dã man thô bạo, Hạ Thanh Ninh cố ý nắm chặt tay, vẻ sợ cướp mất, lớn tiếng kêu:

 

"Cô buông !"

 

Cô càng phản kháng, Hà San San càng chắc chắn, ngang ngược dùng sức bẻ tay cô . Khoảnh khắc tay buông lỏng, vòng tóc, dây buộc tóc rơi đầy đất.

 

Vừa thấy đồ của , Hà San San tẽn tò. Mạch Miêu bên cạnh thấy thế lập tức :

 

"Cô xem, Thanh Ninh căn bản lấy tiền của cô! Cô đúng là vu oan giá họa cho !"

 

"Chính là nó trộm, nó tiêu hết hôm nay !" Giọng Hà San San cao sắc, chói tai nhức óc. Tức tối cùng cực, cô vung tay đẩy mạnh Hạ Thanh Ninh .

 

Cơ thể thực sự quá yếu ớt, dù Hạ Thanh Ninh cố gắng giữ thăng bằng nhưng vẫn ngã sang bên cạnh.

 

lúc , một đôi tay rắn chắc vươn , vững vàng đỡ lấy cô. Giây tiếp theo, cô ngã lòng Lục Kinh Chập.

 

Lục Kinh Chập đỡ cô vững, thấy cô liền che chắn cô ở phía , mặt lạnh tanh sang Hà San San, quát lớn:

 

"Cô cái gì đấy?"

 

Thân hình cao lớn, thần sắc lạnh lùng, giọng chứa đầy sự phẫn nộ. Ánh mắt vốn sắc bén giờ hừng hực lửa giận, toát khí thế áp bức khiến nghẹt thở.

 

"Em..." Hà San San khí thế của dọa sợ, nhất thời nên lời. Một lúc lâu mới lắp bắp:

 

"Nó trộm tiền của em."

 

Thấy Lục Kinh Chập mặt bảo vệ, " hiền lành" Vương Minh Phương lập tức đến mặt Hạ Thanh Ninh, trách mắng cô mà ân cần khuyên giải:

 

"Thanh Ninh , cầm thì cháu cứ nhận . Đều là một nhà, tiền chúng bắt cháu trả . Làm sai quan trọng, tái phạm là ."

 

Lần đông đủ, Hạ Thanh Ninh thời cơ chín muồi, đến lúc cô phản kích . Chỉ chút yếu thế lớn tiếng phủ nhận:

 

"Cháu lấy!" Nói xong ánh mắt kiên định Hà San San hỏi ngược :

 

"Cô bảo lấy tiền của cô, bằng chứng gì ?"

 

"Đống đồ mày mua hôm nay chính là bằng chứng. Nếu mày trộm thì mày , tiền mày mua đồ ở ?" Hà San San vênh váo hỏi.

 

Hạ Thanh Ninh phát lương, thể nhiều tiền như . Hừ! Giờ xem mày còn già mồm thế nào nữa.

 

Ngay khi cô đang đắc ý thì bên cạnh vang lên giọng lạnh lùng đanh thép:

 

" cho."

Loading...