Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 22: Tối nay lại nỗ lực thêm chút nhé
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:03:09
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Thanh Ninh vẻ mặt khó hiểu, xách túi đồ Mạch Miêu kéo xềnh xệch về nhà. Vừa sân nhà thấy một chiếc xe đạp mới toanh dựng ở đó.
Xung quanh chiếc xe vây một vòng phụ nữ, ai nấy mắt đều ánh lên vẻ ngưỡng mộ, thấy cô về liền nhao nhao :
"Vợ hai nhà họ Lục, cô sướng thật đấy, chồng về mua cho xe thế ."
"Chứ còn gì nữa, xe Phượng Hoàng đấy, một chiếc hơn trăm đồng, nhịn ăn nhịn mặc hơn nửa năm mới mua nổi."
"Cô xem yên xe bọc da bò hẳn hoi, lên chắc êm lắm."
"Ghen tị , ghen tị thì bảo chồng cô mua cho một chiếc ."
"Xe đắt thế , đừng xe mới, xe cũ lão còn chẳng nỡ mua cho chứ."
Có ngưỡng mộ đương nhiên cũng kẻ ghen ghét. Chỉ thấy Triệu Thúy Lan từ xa , lầm bầm bất mãn:
"Biết leo giường sướng thật đấy, đồ đắt thế nào đàn ông cũng nỡ mua cho."
Chỉ thấy chiếc xe mắt sơn đen bóng loáng, logo Phượng Hoàng đủ màu đầu xe vô cùng bắt mắt, ngay cả miếng chắn xích cũng dập nổi hai chữ "Phượng Hoàng", dựng ở đó vô cùng nổi bật.
Nhìn chiếc xe mặt, trầm trồ, Hạ Thanh Ninh ngây cả .
Đợi đám đông xem náo nhiệt giải tán, Mạch Miêu vẻ mặt đầy ngưỡng mộ với Hạ Thanh Ninh:
"Anh Kinh Chập đối xử với cô thật đấy." Nói xong kéo tay áo Hạ Thanh Ninh:
"Hôm nào cô dùng, cho mượn thử một chút ?"
Hạ Thanh Ninh hồn, Mạch Miêu hỏi mượn xe, chút khó xử :
"Không cho cô mượn, nhưng chiếc xe thể mua cho ."
"Cô ngốc , đây là xe 26 (cỡ vành xe), chuyên dùng cho phụ nữ. Anh Kinh Chập mua cho cô thì còn mua cho phụ nữ nào nữa." Mạch Miêu Hạ Thanh Ninh như kẻ ngốc.
Được Mạch Miêu nhắc nhở, Hạ Thanh Ninh mới để ý chiếc xe đúng là nhỏ hơn loại xe 28 mà đám Ngô Tiểu Đông . Nếu Lục Kinh Chập tự , với tay chân dài ngoằng của thì thể nào mua xe 26 . Chẳng lẽ mua cho cô thật?
Mang theo nghi hoặc, Hạ Thanh Ninh nhà. Cô đặt túi đồ lên bàn, phát hiện Lục Kinh Chập nhà, bèn hỏi Mạch Miêu:
"Cô học tết tóc ?"
"Cái xe đó... lúc nào rảnh cho mượn thử nhé?" Mạch Miêu vẫn quên chuyện cái xe.
"Được." Hạ Thanh Ninh thấy vẻ mặt mong chờ của cô nàng, : " với điều kiện nó là của ."
"Đương nhiên là của cô ." Mạch Miêu tự tin , đó bảo Hạ Thanh Ninh: "Hôm nay chúng học kiểu nào đây? Tay vụng lắm, cô chê đấy."
Hạ Thanh Ninh suy nghĩ một chút : "Tết kiểu lệch một bên , kiểu đó đơn giản hơn chút."
Hạ Thanh Ninh về phòng lấy lược và gương, bắt đầu dạy Mạch Miêu. Dần dần cô phát hiện Mạch Miêu bảo tay vụng đúng là khiêm tốn, nhưng cô cũng tỏ mất kiên nhẫn mà vẫn tỉ mỉ hướng dẫn.
Sự kiên nhẫn của Hạ Thanh Ninh ngược khiến Mạch Miêu thấy ngại, cảm thán:
" tưởng đơn giản lắm, hóa khó thế. Sao tóc tay cô lời thế nhỉ."
"Từ từ thôi, cô một cách tết là thể biến tấu nhiều kiểu khác , đều là trăm khoanh vẫn quanh một đốm thôi mà." Hạ Thanh Ninh an ủi.
Qua sự hướng dẫn lặp lặp của Hạ Thanh Ninh, Mạch Miêu cuối cùng cũng nắm phương pháp. Tuy tết lắm nhưng cũng coi như miễn cưỡng học xong. Nhìn kiểu tóc xinh trong gương, cô nàng cảm thấy xinh hẳn, trong lòng vui sướng vô cùng. Buông gương xuống, cô nàng bỗng ghé sát tai Hạ Thanh Ninh thì thầm hỏi:
" cô với Kinh Chập ngủ chung một phòng ?"
"Hả..." Hạ Thanh Ninh ngờ cô nàng hỏi vấn đề riêng tư thế , nhất thời trả lời .
"Quả nhiên đàn ông đều giống , ngoài miệng bảo thích nhưng cơ thể thành thật." Mạch Miêu vẻ mặt " tỏng hết ".
Hạ Thanh Ninh: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-22-toi-nay-lai-no-luc-them-chut-nhe.html.]
Bọn họ đúng là ngủ chung một phòng, nhưng là mỗi một giường, ai phiền ai. Ngay lúc Hạ Thanh Ninh đang hổ thì Mạch Miêu tiếp:
"Hôm nay sang nhà thăm bố . hỏi định con , bảo..."
Mạch Miêu đang định tiếp thì đột nhiên thấy một đôi chân dài bước phòng, lập tức nuốt ngược câu bụng.
Hạ Thanh Ninh theo bản năng cửa theo ánh mắt cô nàng, thấy Lục Kinh Chập mặc quân phục thẳng thớm bước .
" về đây." Mạch Miêu dậy . Trước khi ngoài, cô nàng bỗng ghé sát mặt Hạ Thanh Ninh nháy mắt:
"Tối nay nỗ lực thêm chút nhé." Nói xong khúc khích chạy biến .
Hạ Thanh Ninh ngơ ngác cô nàng chạy xa. Rốt cuộc Lục Kinh Chập gì? Tại cô nỗ lực?
Lúc Lục Kinh Chập xuống. Hạ Thanh Ninh do dự một chút, cuối cùng vẫn nhịn hỏi:
"Cái đó... chiếc xe bên ngoài..."
"Mua cho cô đấy." Giọng Lục Kinh Chập bình thản, cảm thấy gì , tiếp:
"Để thì đạp xe ."
Hạ Thanh Ninh chút khó hiểu, rõ đột nhiên quan tâm cô như . Nghĩ nghĩ chắc thuộc kiểu trai bụng, thấy cô sức khỏe yếu ớt đáng thương nên mua cho phương tiện để cô đỡ vất vả.
Không hổ là nam chính, tấm lòng rộng lượng, tầm xa rộng.
Tuy cô hẹn nhờ xe Ngô Tiểu Đông, nhưng giờ xe mua , cũng chẳng thể bảo trả , thế thì mất hứng quá. Hạ Thanh Ninh nghĩ nghĩ :
"Cảm ơn nhé." Sau đó hỏi: "Chiếc xe bao nhiêu tiền thế?"
Nghe câu , nhớ đến cuốn sổ ghi chép hôm qua của Hạ Thanh Ninh, mày Lục Kinh Chập khẽ nhíu khó phát hiện, hỏi:
"Hỏi cái gì?"
"Không gì cả, chỉ tò mò chút thôi." Hạ Thanh Ninh chớp mắt . Thực cô ghi , nhưng hôm qua thấy Lục Kinh Chập vẻ vui khi thấy cô ghi sổ nên định cho .
Nghe cô , sắc mặt Lục Kinh Chập dịu , trầm giọng :
"158."
158 đồng ở thời đại thể coi là một khoản tiền khổng lồ, hơn nữa mua xe đạp còn cần phiếu, cái đó càng khó kiếm. Không ngờ Lục Kinh Chập giàu chịu chi như . Hạ Thanh Ninh thấy thụ sủng nhược kinh, cảm thán ôm đúng đùi .
Anh hào phóng như , cô nên đáp lễ chút gì ? Nghĩ ánh mắt cô liếc đến túi lưới bàn, lúc mới nhớ , lấy từ bên trong một chiếc chậu tráng men và một cái khăn mặt đưa cho Lục Kinh Chập:
"Vừa nãy Hợp tác xã Tiêu thụ mua chút đồ dùng cá nhân, tiện thể mua cho một bộ, dùng riêng cho vệ sinh."
Tuy so với chiếc xe đạp mua cho cô, mấy thứ chẳng đáng là bao, còn dùng tiền đưa để mua, nhưng ít nhiều cũng là chút tấm lòng của cô.
Lục Kinh Chập đồ cô đưa, do dự nhận lấy. Anh vốn cũng mắc bệnh sạch sẽ nhẹ, mấy thứ dùng đến.
Hai cứ thế cũng ngại. Hạ Thanh Ninh vải trong túi lưới, nghĩ nghĩ bảo Lục Kinh Chập:
" chút đồ đây."
Nói xong cô xách túi lưới phòng, đặt đồ lên tủ, lấy vải và khung tóc , tìm trong hộp của nguyên chủ mấy sợi dây chun.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Đợi khi cô từ trong phòng thì phát hiện Lục Kinh Chập mất, chiếc xe đạp cũng dắt một góc.
Cô lấy cái kéo tường xuống. Thời đại vải sợi tổng hợp màu sắc tươi sáng mắt hơn vải bông nhiều, khéo dùng phụ kiện tóc.
Cô cắt vải thành những dải to nhỏ dài ngắn khác , đến bên chiếc máy may đặt ngoài phòng Hà San San, bắt đầu việc.
Vừa cô kiên nhẫn đợi Hà San San về "hỏi tội" .