Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 209: Cô Hạ này không chỉ xinh đẹp mà còn dịu dàng
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:20:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy hôm khi Hạ Thanh Nịnh đến, Lục Kinh Chập nhờ sự hỗ trợ của họ và em họ, quét tước sạch sẽ căn nhà trong khu nhà đơn vị phân cho. Tất cả gia cụ cũng sắm sửa đầy đủ, rèm cửa, ga trải giường đều mới. Ngay cả cái nhà vệ sinh mà Hạ Thanh Nịnh để ý nhất cũng xây xong, chỉ chờ vợ tới.
Thế nhưng đúng buổi chiều ngày Hạ Thanh Nịnh đến, Lục Kinh Chập bỗng nhiên nhận nhiệm vụ khẩn cấp ——— trại huấn luyện dã chiến tân binh để công tác tuyển chọn nhân tài cuối cùng, thời gian huấn luyện là bốn ngày.
Đang ở trong quân ngũ, quân lệnh như sơn, Lục Kinh Chập tự nhiên thể trái mệnh lệnh. Hạ Thanh Nịnh ngày mai là đến , mà bắt buộc rời đơn vị ngay hôm nay để xuất phát căn cứ dã chiến. Như chắc chắn là thể đón cô .
Vốn dĩ tấm ảnh chụp chung với Hạ Thanh Nịnh, thể đưa cho khác cầm ảnh đón. mấy hôm khi huấn luyện binh lính, trời bỗng đổ mưa to. Sau hai tiếng đồng hồ huấn luyện trong mưa, quần áo ướt sũng. Chờ đến khi nhớ tấm ảnh còn trong túi áo, lấy thì hình đó nhòe nhoẹt rõ nữa.
Lục Kinh Chập suy nghĩ một chút, định nhờ Tô Hướng Nam đón Hạ Thanh Nịnh giúp . Rốt cuộc bọn họ từng chuyện qua điện thoại, hẳn là ấn tượng với giọng của cô. Thế nhưng khi Lục Kinh Chập tìm Tô Hướng Nam để chuyện , cảnh vệ viên của Tô Hướng Nam báo rằng, buổi trưa Tô Hướng Nam em gái Tô Mạn gọi về nhà gấp, là bỗng nhiên đổ bệnh, bảo mau chóng về xem .
Việc đến nước , Lục Kinh Chập chỉ thể bảo cảnh vệ viên của đón Hạ Thanh Nịnh. Sau khi cẩn thận miêu tả đặc điểm ngoại hình của Hạ Thanh Nịnh cho cảnh vệ viên, Lục Kinh Chập hạ đạt t.ử lệnh cho : Nhất định đón vợ về an , sai sót! Dặn dò xong xuôi, Lục Kinh Chập liền rời khỏi đơn vị, xuất phát trại huấn luyện dã chiến.
Bên Tô Hướng Nam tin ốm, tuy rằng chút nghi ngờ, nhưng vẫn theo em gái về nhà. Về đến nhà, liền thấy là bà Chu Tuệ Dĩnh đang dựa lưng đầu giường, tay day trán, bộ dáng vô cùng mệt mỏi thiếu tinh thần. Chu Tuệ Dĩnh hơn 50 tuổi, nhưng hề lộ vẻ già nua, thậm chí còn toát lên vẻ cơ trí và nhu hòa lắng đọng qua năm tháng.
"Cô giáo Chu, thế?" Tô Hướng Nam phòng, xuống ghế bên mép giường, mặt cũng quá nhiều vẻ lo lắng, mở miệng hỏi.
"Ốm chứ , con ?" Bà Chu Tuệ Dĩnh giường giọng điệu lắm, bà con trai, bất mãn tiếp: "Con cứ ở miết bên ngoài, cũng chẳng quan tâm trong nhà chút nào. Nhỡ ngày nào đó bỗng nhiên còn nữa, phỏng chừng con là cuối cùng đấy."
"Ấy , cô giáo Chu đừng gở thế, sợ c.h.ế.t ." Tô Hướng Nam vội ngăn , đó : "Quan tâm chứ, quan tâm chứ, giờ con gọi điện thoại mời bác sĩ tới khám cho ngay nhé."
"Bác sĩ đến từ sớm , chờ về mới gọi bác sĩ thì sợ là thật sự 'xa' ." Chu Tuệ Dĩnh mặt đổi sắc trả lời.
"À, bác sĩ tới hả, kê t.h.u.ố.c ? Đâu, t.h.u.ố.c ở , con bón cho uống." Tô Hướng Nam bộ nghiêm túc, mặt hiện rõ vẻ quan tâm đối với bà Chu.
Chu Tuệ Dĩnh con trai đòi bón thuốc, sắc mặt trở nên chút tự nhiên, một lát mới : "Thuốc đó thể tùy tiện uống, con đừng động , lát nữa đến giờ tự uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-209-co-ha-nay-khong-chi-xinh-dep-ma-con-diu-dang.html.]
"Vâng, là thể tùy tiện uống, lấy đây con xem thử là t.h.u.ố.c gì..." Tô Hướng Nam thong thả ung dung .
"Xem cái gì mà xem, con bác sĩ!" Chu Tuệ Dĩnh ngắt lời con trai, chột .
Tô Hướng Nam sớm nhận đang giả bệnh, mục đích chính là lừa về. Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng, Tô Hướng Nam nhanh đoán , tốn công tốn sức gọi về như , khẳng định là sắp xếp cho xem mắt.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tô Hướng Nam , cũng vòng vo với nữa, trực tiếp hỏi: "Cô giáo Chu, ngài lão nhân gia cứ từ giường xuống , đừng diễn nữa. Nói , là cô nương nhà ai?"
Chu Tuệ Dĩnh cũng trông mong chiêu thật sự lừa con trai, nhanh liền từ giường dậy, giơ tay vỗ đầu Tô Hướng Nam một cái, : "Con xem con đấy, đều hai lăm hai sáu tuổi , còn mau tìm vợ mà định . Hồi bằng tuổi con, cả con và con đều đ.á.n.h ."
"Ai bảo con tìm, đây chẳng là mãi gặp thích hợp . Mẹ xem giới thiệu cô Mạc Trăn Trăn , cái kiểu , cái kiểu ..." Tô Hướng Nam lên, hất cằm lên cao, dùng lỗ mũi xuống, bắt chước dáng của Mạc Trăn Trăn, tiếp: "Con mà cưới cô thật, phỏng chừng Tô Dương còn chẳng thấy mặt thím hai nó , chỉ thấy hai cái lỗ mũi to tướng của cổ thôi." Nói đoạn, cố ý khoa trương phập phồng lỗ mũi, hít sâu một , bộ dáng mười phần buồn .
Vốn đang giận dỗi, Chu Tuệ Dĩnh con trai chọc , nhịn "phụt" một tiếng bật , mắng: "Cái thằng ranh ..." Bà giơ tay vỗ nhẹ lên đầu con trai, trách cứ nhưng khó giấu vẻ cưng chiều: "Con cái gì cũng lý cả." Nói xong bà tiếp tục: "Tiểu Mạc tính cách đúng là cao ngạo, nhưng cái cô Tiểu Hạ thì giống thế . Xinh , tính tình , dịu dàng điềm tĩnh, còn là một phóng viên. Bố cô và bố con là chiến hữu, chuyển ngành về ở nhật báo trung ương. Cô nương tài lắm, là chuyên môn từ Bắc Thành tới đây trải nghiệm cuộc sống bộ đội để bài tuyên truyền đấy."
Tuy rằng khen cái cô "Tiểu Hạ" đến ba hoa chích chòe, nhưng Tô Hướng Nam quá nhiều lời ca ngợi đối tượng xem mắt , nên cũng biểu hiện hứng thú gì, uể oải đáp một tiếng: "Ờ."
"Con ờ cái gì mà ờ." Thấy con trai một chút cũng tích cực, Chu Tuệ Dĩnh chút bực , cảnh cáo: "Con chỉnh đốn thái độ cho . Tàu của Tiểu Hạ chiều mai là đến trạm, đến lúc đó con mang theo tài xế Tiểu Lưu, cùng lái xe đón, thái độ tích cực lên chút."
"Không ." Tô Hướng Nam lập tức từ chối: "Ngày mai con còn nhiệm vụ thao luyện, thời gian."
"Con bớt điêu , bố con bảo , ngày mai con chẳng việc gì sất." Chu Tuệ Dĩnh một ngữ toạc , bộ dạng 'con đừng hòng lừa '. Sau đó bà chút buồn bực : "Con xem xem năm nay con bao nhiêu tuổi ? Mẹ cho con , nếu mà thành nữa, con sợ là đ.á.n.h cả đời quang côn (độc ) đấy!"
Chu Tuệ Dĩnh xong, thấy con trai vẫn bộ dạng thờ ơ, vì điều động tính tích cực của con, bà tiếp tục phổ cập khoa học về lợi ích của việc kết hôn: "Có lạnh nóng ở bên cạnh chẳng hơn hẳn con bây giờ cô đơn lẻ bóng . Con xem với bố con, tuy rằng ngày thường chút va chạm nhỏ, nhưng cũng nâng đỡ qua hơn nửa đời . Con xem..." Bà vốn định ' con và chị dâu', nhưng lời đến bên miệng đổi mục tiêu: "Con xem Kinh Chập , tính cách nó lạnh lùng như thế! Trước bao giờ nhắc đến vợ mặt khác, về nhà một chuyến, cũng thu phục đến ngoan ngoãn ? Trở về đơn vị là lập tức xin cấp nhà ở khu gia属, đón vợ lên ngay đấy thôi? Cho nên nha, thể cứ mãi độc , vẫn cái bạn đời mới ..."
"Được , cô giáo Chu, ngày mai con đón, tranh thủ sớm ngày tìm bạn đời cho !" Biết tỏ thái độ thì nhất định sẽ thao thao bất tuyệt giáo d.ụ.c - bà là giáo viên mà, giáo d.ụ.c khác cứ gọi là hạ bút thành văn. Tô Hướng Nam nhanh liền thỏa hiệp, tỏ vẻ ngày mai sẽ đón .