Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 205: Lại phát hiện hành tung

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:20:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên tàu đông như , phụ nữ dắt theo bé gái cũng ít. Người phụ nữ chứng tỏ bà cảnh giác.

 

Hơn nữa bọn họ là kẻ tái phạm, chắc chắn cũng khả năng phản trinh sát. Giờ chừng quần áo, hoặc hóa trang cho bé gái giao cho đàn ông dẫn . Nhân viên bảo vệ từng gặp họ, tìm e là khó.

 

Hạ Thanh Nịnh suy nghĩ xong những điều , bỗng viên cảnh sát già :

 

"Đồng chí cảnh sát, chờ chút, xin hỏi giấy bút ạ?"

 

"Cô cần những thứ đó gì?" Viên cảnh sát già khó hiểu hỏi.

 

" vẽ chân dung, sẽ vẽ diện mạo của họ, các cầm tranh tìm sẽ hiệu quả hơn." Hạ Thanh Nịnh thành khẩn .

 

Tục ngữ câu mài d.a.o lỡ việc đốn củi. Tuy thời gian gấp rút nhưng phá án càng chú trọng phương pháp. Nếu tranh chân dung chắc chắn sẽ giảm bớt khó khăn khi tìm nhiều, viên cảnh sát già lập tức đồng ý.

 

Lúc hành khách xe mang theo giấy bút thấy liền nhanh chóng đưa tới.

 

Hạ Thanh Nịnh nhận giấy bút, xuống, tập trung tinh thần bắt đầu vẽ.

 

Viên cảnh sát già dày dặn kinh nghiệm đồ mới nghề bên cạnh :

 

"Cháu ở đây đợi đồng chí nữ vẽ xong thì cầm tranh tìm, chú rà soát một lượt."

 

Nói xong ông nán thêm, về phía các toa .

 

Viên cảnh sát trẻ ban đầu còn nghi ngờ lời Hạ Thanh Nịnh, nhưng nãy khi hỏi han những khác xe cũng dần nhận sự nghi ngờ của cô gái khả năng là đúng, nên còn nghi ngờ gì nữa, yên lặng một bên chờ Hạ Thanh Nịnh vẽ.

 

Khoảng hai mươi phút , Hạ Thanh Nịnh vẽ xong chân dung. Trên giấy hiện lên ba : phụ nữ mặt tròn phúc hậu, đứa bé mắt to xinh xắn, đàn ông mày rậm mặt chữ điền.

 

Do thời gian ngắn nên nhân vật vẽ quá chi tiết, nhưng đặc điểm nhận dạng thể hiện rõ nét, cơ bản qua là nhớ .

 

Có thể trong thời gian ngắn như mà khắc họa sống động đặc điểm nhân vật, quả là một bản lĩnh tầm thường.

 

Không ngờ cô gái nghi ngờ kỹ năng như , viên cảnh sát trẻ nhất thời kinh ngạc, nhận lấy bức tranh từ tay Hạ Thanh Nịnh, thái độ hơn nãy nhiều:

 

"Đồng chí yên tâm, chúng nhất định sẽ rà soát nghiêm ngặt, tranh thủ tìm bọn chúng." Nói xong viên cảnh sát trẻ cầm bức tranh về phía các toa .

 

Hạ Thanh Nịnh vốn định giúp vì dù cô cũng gặp thật, tìm kiếm sẽ dễ dàng hơn, nhưng cô nhanh chóng nhận sẽ nguy hiểm.

 

Kẻ chắc chắn đồ, cải trang. Nếu cô gióng trống khua chiêng cùng cảnh sát tìm kiếm, nhỡ tìm thấy kẻ , bọn chúng tuyệt đối sẽ bó tay chịu trói. Không gian xe chật hẹp, khép kín, đến lúc đó động thủ, an của cô khó đảm bảo.

 

Nếu tìm kẻ , thể cô sẽ bọn chúng cải trang theo dõi. Lát nữa xuống xe, ở nơi đất khách quê , nếu bọn chúng theo dõi và trả thù thì cô cũng sẽ rơi nguy hiểm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-205-lai-phat-hien-hanh-tung.html.]

Toa tàu nhiều từng gặp hai con như nãy viên cảnh sát già hề bảo ai cùng tìm kiếm, chắc cũng là vì cân nhắc đến điều .

 

Hạ Thanh Nịnh tại chỗ, trong lòng vô cùng bất an, cứ cảm thấy sắp chuyện gì đó xảy .

 

Hơn hai tiếng , viên cảnh sát già và viên cảnh sát trẻ tìm đến Hạ Thanh Nịnh, tiếc nuối báo cho cô họ tuần tra tàu mấy lượt nhưng phát hiện đối tượng khả nghi.

 

Vừa nãy những kẻ đó đa phần là tội phạm lưu động. Hạ Thanh Nịnh tàu sắp đến trạm, một khi đến trạm cửa xe mở , bắt bọn chúng gần như là thể.

 

Tuy cảm thấy tiếc nhưng cũng các cảnh sát cố gắng hết sức, Hạ Thanh Nịnh lời trách móc nào, chỉ trách kẻ quá gian xảo.

 

"Cảm ơn đồng chí, tuy chúng bắt tội phạm, nhưng chỉ cần những giàu tinh thần trượng nghĩa như cô, tin sớm muộn gì cũng sẽ tóm bọn chúng." Viên cảnh sát già tán thưởng .

 

Hạ Thanh Nịnh lắc đầu :

 

"Không gì ạ." Sau đó thêm: "Chúng cũng tin tưởng các chú cảnh sát nhất định sẽ bắt bọn chúng."

 

Viên cảnh sát trẻ hai đối thoại, chút áy náy cúi đầu. Rốt cuộc nếu nghi ngờ phán đoán của Hạ Thanh Nịnh lỡ thời gian thì khả năng tội phạm bắt .

 

Sau khi phát thanh viên thông báo tàu đến trạm, tàu nhanh chóng dừng . Nhìn cửa xe mở , Hạ Thanh Nịnh nghĩ đến bé gái đáng yêu , trong lòng thắt , nhưng hiện tại cũng chẳng còn cách nào.

 

Hạ Thanh Nịnh xách túi hành lý theo dòng ngoài. Vừa khỏi toa tàu, lúc một bóng màu xanh lam bỗng đuổi theo gọi cô :

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Đồng chí, chờ chút."

 

Hạ Thanh Nịnh cảnh giác đầu , phát hiện là viên cảnh sát trẻ nãy. Cô dừng đối phương hỏi:

 

"Sao thế? Có việc gì ?"

 

Viên cảnh sát trẻ dừng mặt cô, ngượng ngùng gãi đầu, áy náy :

 

"Đồng chí, nãy lúc cô đến báo án thái độ của , giờ nghĩ quả thực nên, cho nên lời xin với cô."

 

Hạ Thanh Nịnh viên cảnh sát trẻ mặt, tuổi chắc cũng chỉ hơn em trai Thanh Thảo của cô vài tuổi, trong lòng cũng trách . Để hòa hoãn khí, cô đùa:

 

"Là sư phụ bảo đến xin ?"

 

"Không , là tự đến, sư phụ ." Viên cảnh sát trẻ vội xua tay phủ nhận.

 

Hạ Thanh Nịnh thấy bộ dạng nghiêm túc của , chỉ thấy nhóc ngốc nghếch đáng yêu, khóe miệng vô thức nhếch lên. giây tiếp theo, nụ mặt cô cứng .

 

Chỉ thấy phía bên cạnh, phụ nữ dắt đứa bé trò chuyện với khác , chẳng chính là kẻ lừa đảo cô gặp tàu ?!

 

 

Loading...