Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 186: Đêm nay cậu có rất nhiều giấc mơ đẹp

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:17:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chân của Hạ Thanh Thụ thương nhiều năm, thời gian trôi qua lâu như , tuy Hạ Thanh Nịnh khả năng hồi phục gần như bằng nhưng vẫn đưa thử xem .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Nhỡ kỳ tích xuất hiện thì ?

 

"Đi khám chân ?" Ánh mắt Hạ Thanh Thụ sáng lên trong thoáng chốc nhanh chóng ảm đạm xuống. Do dự một lát, vẫn : "Không cần , hy vọng gì ."

 

Hạ Thanh Nịnh sợ tốn tiền nên mới từ chối, lập tức : "Không khám . Bệnh viện ở đây uy tín hơn trạm xá quê nhiều. Mai chúng đến bệnh viện chuyên khoa chỉnh hình xem , hy vọng."

 

Điều Hạ Thanh Nịnh là: Cho dù thể hồi phục thì cũng kiểm tra xem , thể để nó trở nên tồi tệ hơn.

 

Quách Ngọc Mai Hạ Thanh Nịnh còn hy vọng, trong mắt cũng ánh lên sự mong chờ, vội khuyên con trai: "Thanh Thụ, lời em con , khám xem , đừng nghĩ tiếc tiền. Có những khoản thể tiết kiệm, nhưng khoản thì thể tiết kiệm !"

 

Cái chân là nỗi tiếc nuối lớn nhất đời của con trai bà. Ba đứa con của bà đứa nào cũng sinh tuấn tú, nếu chân Thanh Thụ chữa khỏi thì cũng là trang nam t.ử tướng mạo đường đường, tuấn tú lịch sự, lo gì tìm vợ hiền.

 

"Anh, cứ khám , chúng tiếc tiền nữa. Lần cũng vì tiếc tiền nên chân mới thành thế ." Hạ Thanh Thảo rốt cuộc vẫn còn nhỏ, khéo, toạc luôn.

 

"Anh vì bọn em đến mạng cũng thể liều, chút tiền tính là gì? Hơn nữa nếu chân khỏi, chẳng thể bảo vệ bọn em hơn ?" Hạ Thanh Nịnh cũng tiếp tục khuyên nhủ.

 

Dưới ánh mắt tha thiết của , cuối cùng Hạ Thanh Thụ cũng gật đầu đồng ý.

 

Mấy chuyện thêm một lát, Hạ Thanh Thụ và Hạ Thanh Thảo mới rời khỏi phòng Hạ Thanh Nịnh. Thấy họ định , Hạ Thanh Nịnh bỗng gọi Hạ Thanh Thảo hỏi: "Vừa nãy hai đến tìm chị lấy cái gì thế?"

 

Bị hỏi Hạ Thanh Thảo mới nhớ , vội : "À, cái chậu, cái chậu nào giặt quần áo ạ?"

 

"Có." Hạ Thanh Nịnh trả lời xong, lấy cái chậu Lục Kinh Chập dùng đưa cho .

 

Hạ Thanh Thảo cầm chậu và xà phòng vòi nước ngoài sân giặt bộ đồ thể thao .

 

Phơi xong quần áo, trở về phòng.

 

Tuy lúc họ mới đến Hạ Thanh Nịnh sắp xếp phòng và bảo mệt thì nghỉ ngơi, nhưng hôm nay đường núi, xe, nhiều mồ hôi bám bụi, chiếc giường sạch sẽ tinh tươm như cứ dám , sợ bẩn giường.

 

Giờ gội đầu tắm rửa, quần áo sạch sẽ xong xuôi mới yên tâm lên giường. Vừa xuống liền phát hiện chiếc giường cảm giác khác với giường ở quê.

 

Cậu tò mò lật ga trải giường lên xem, phát hiện bên lót rơm rạ mà là chăn bông mềm mại. Ngạc nhiên xong, định chia sẻ với trai thì thấy ngủ .

 

Chân , đường núi xa như chắc mệt c.h.ế.t .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-186-dem-nay-cau-co-rat-nhieu-giac-mo-dep.html.]

Hạ Thanh Thảo gì nữa, xuống.

 

Giường to như , êm ái như , từ bé đến giờ từng ngủ cái giường nào thế . Hơn nữa lên cũng kêu cót két như giường ở quê, thực sự thoải mái.

 

điều khiến vui nhất là: Sau nhớ chị thể đường đường chính chính lên thành phố thăm chị, trai bao giờ ngủ gầm cầu bên gốc cây vì chỗ ở nữa, hơn nữa chị còn bảo sẽ đưa khám chân.

 

Chị quả nhiên lừa , chị như thế thật !

 

Mệt mỏi cả ngày, chiếc giường êm ái, Hạ Thanh Thảo dần dần buồn ngủ, nhanh chìm giấc mộng.

 

Đêm nay, mơ thấy nhiều giấc mơ . Cậu mơ thấy chân trai khỏi hẳn, thể chạy nhảy như bình thường, còn ai nhạo là thằng thọt nữa.

 

Mơ thấy chị sinh cho một đứa cháu nhỏ đáng yêu, chạy theo gọi ơi, ơi...

 

Còn mơ thấy bố trở về, vui vẻ, hạnh phúc...

 

Sáng sớm hôm , mấy Hạ Thanh Nịnh bệnh viện. Biết họ khám chân cho Hạ Thanh Thụ, Lục Bách Xuyên khéo bạn là bác sĩ uy tín ở khoa chỉnh hình bệnh viện nên đích đưa họ .

 

nên khi gặp bạn và gửi gắm Hạ Thanh Nịnh xong, Lục Bách Xuyên vội vàng trở về đơn vị.

 

Trong lúc khám, Hạ Thanh Thụ rõ ràng chút căng thẳng và bất an. Rốt cuộc ai thực sự để ý đến chân của chứ.

 

Tuy lâu như , chấp nhận sự thật tàn tật, nhưng em gái nhen nhóm cho tia hy vọng.

 

Khám xong, cả nhà nôn nóng kiên nhẫn chờ kết quả. Khoảng hơn một tiếng , bác sĩ gọi họ , đó vô cùng tiếc nuối thông báo: Chân của Hạ Thanh Thụ xương cốt tổn thương, khả năng hồi phục gần như .

 

"Vậy thể điều trị cải thiện ạ? Ví dụ như nẹp thêm tấm thép cố định, giúp thể như bình thường." Hạ Thanh Nịnh vội vàng hỏi. Cô nhiều kiến thức y học, cách , nhưng dù chữa khỏi hẳn thì cải thiện chút cũng .

 

"Hiện tại kỹ thuật đó." Bác sĩ thẳng thắn : "Hơn nữa chân qua thời kỳ phục hồi, hiệu quả phục hồi chức năng vật lý cũng lớn."

 

Trên đời chuyện tàn nhẫn nhất gì bằng việc cho hy vọng bắt họ tận mắt chứng kiến hy vọng dần tan biến.

 

Mấy rời khỏi bệnh viện, còn vẻ tràn trề hy vọng như lúc . Nhìn nhà ủ rũ dọc đường lời nào, Hạ Thanh Thụ - tuyên án tàn tật suốt đời - ngược cố tỏ bình tĩnh, an ủi : "Mọi đừng buồn, , khỏi thì thôi, mấy năm nay con quen ."

 

Thấy vẫn an ủi, Hạ Thanh Thụ giả vờ thoải mái : "Thực con còn may mắn chán, hai chân tuy bằng nhưng còn hơn những nhiều."

 

Nghe , con trai sẽ tàn tật như thế cả đời, Quách Ngọc Mai rốt cuộc nhịn , mặt lén lau nước mắt.

 

 

Loading...