Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 175: Vợ đối với mình thật tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:17:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì ngày mai Lục Kinh Chập về đơn vị, nên hôm nay Lục Bách Xuyên phá lệ về nhà từ hơn 5 giờ, còn tiện đường đón Lục Tiểu Tuyết. Cả nhà bốn cùng tiệm cơm dùng bữa.

 

Trên bàn ăn, ai nhắc đến chuyện phiền lòng của con Lục Lập Đông nữa. Hai cha con vốn giỏi biểu đạt cảm xúc, chỉ dành cho sự quan tâm và nỗi lưu luyến kìm nén trong lòng.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Hạ Thanh Nịnh cũng kể cho hai chuyện Hà San San thả và hôm nay về nhà họ Lục gây sự. Mấy thứ rác rưởi đó, đừng hòng ảnh hưởng đến cuộc sống của cô nữa!

 

Lục Tiểu Tuyết dường như cũng quên Vương Minh Phương. Vì gọi nhiều món ngon, mùi vị hấp dẫn nên bữa cơm cô bé ăn ngon miệng.

 

Về đến nhà, Hạ Thanh Nịnh đưa chìa khóa mới cho Lục Bách Xuyên và Lục Tiểu Tuyết mỗi một chiếc. Lục Bách Xuyên hiểu lý do cô khóa nên nhận lấy mà truy hỏi gì. Lục Tiểu Tuyết còn nhỏ, chẳng quan tâm tại khóa, nhận chìa mới xong liền đeo lên cổ, còn chìa cũ thì vứt luôn.

 

Hạ Thanh Nịnh dọn dẹp xong, rửa mặt đ.á.n.h răng. Lúc Lục Kinh Chập đang ở trong phòng sắp xếp đồ đạc. Xếp quần áo xong, đến bàn, định mang theo mấy tấm ảnh của Hạ Thanh Nịnh cất hôm qua.

 

nhanh phát hiện hai tấm ảnh chụp rõ mặt Hạ Thanh Nịnh biến mất.

 

Ảnh chụp chung của hai , ảnh phong cảnh và những tấm cháy sáng vẫn còn đó, duy chỉ thiếu hai tấm chụp riêng Hạ Thanh Nịnh.

 

Lục Kinh Chập cảm thấy sẽ ai chuyên môn lẻn chỉ để trộm hai tấm ảnh. Anh tìm quanh một lượt, phát hiện bộ quần áo Hạ Thanh Nịnh may cho cũng thấy . Đang thắc mắc thì thấy Hạ Thanh Nịnh rửa mặt xong bước phòng.

 

Cô mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt, tóc mới gội quấn trong khăn bông, tỏa mùi hương thoang thoảng, toát lên vẻ thanh lệ thoát tục như đóa sen mới nở.

 

Hạ Thanh Nịnh phòng liền mở cửa sổ . Cô tháo khăn bông đầu, mái tóc dài đen nhánh nửa khô buông xõa xuống.

 

Trong nhà máy sấy, nhưng thời tiết hiện tại khá nóng, mượn gió bên ngoài thổi thì tóc sẽ khô nhanh.

 

Hạ Thanh Nịnh bàn, lưng về phía Lục Kinh Chập, nghiêng đầu dùng ngón tay chải tóc. Gió nhẹ lay động, bóng lưng thướt tha trông thật đẽ.

 

Lục Kinh Chập phía , bóng dáng mảnh mai đang nghiêm túc chải tóc của cô, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khác lạ.

 

Nghĩ đến việc ngày mai , nhiều ngày nữa sẽ gặp cô, đầu tiên trải nghiệm sâu sắc về hai chữ "biệt ly".

 

Hạ Thanh Nịnh cảm nhận ánh mắt lưng, kìm đầu , vặn chạm ánh mắt của Lục Kinh Chập. Đôi mắt màu nâu sẫm của khẽ động, đó mở miệng hỏi: "Bộ đồ ngủ của , em thấy ?"

 

"À, chiều nay em giặt , phơi ở bên ngoài ." Được nhắc, Hạ Thanh Nịnh mới nhớ , dậy : "Để em thu ."

 

"Không cần, để ." Lục Kinh Chập dùng giọng trầm trầm xong liền ngoài. Một lát , cầm bộ đồ ngủ giặt sạch phòng.

 

Cô chẳng những may quần áo cho mà còn chu đáo giặt sạch giúp, vợ đối với thật !

 

Lục Kinh Chập cất bộ đồ ngủ sang một bên, đó Hạ Thanh Nịnh : "Em cũng thu dọn quần áo , giúp em mang một ít sang đó."

 

Hạ Thanh Nịnh liếc cái túi to của Lục Kinh Chập, bên trong quả thực vẫn còn rộng, gật đầu "Vâng", thu dọn quần áo của .

 

Quần áo của cô ngoài mấy chiếc váy voan Lục Kinh Chập mua, còn mấy bộ cô tự may và vài bộ cũ của nguyên chủ để , còn là đồ bảo hộ lao động mặc hàng ngày.

 

Đồ lao động đương nhiên mang theo, nhưng chất lượng vải cũng khá , nếu xưởng thu hồi thì cô thể gửi cho mặc việc nhà nông.

 

Hạ Thanh Nịnh mở ngăn tủ khác, tìm kiếm một lượt, quần áo mùa đông nhiều lắm, đều khá cũ kỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-175-vo-doi-voi-minh-that-tot.html.]

 

Trong lúc cô đang thu dọn quần áo, Lục Kinh Chập ở phía dường như lơ đãng thuận miệng hỏi: "Mấy tấm ảnh để bàn, em cầm ?"

 

"Hả... Cái gì cơ?" Do cánh cửa tủ che khuất nên Hạ Thanh Nịnh rõ lắm, hỏi nữa.

 

"Mấy tấm ảnh để bàn ." Lục Kinh Chập cao giọng hơn một chút, cũng cố tình đó là ảnh của cô, dù những tấm đó đều là lén chụp lúc cô để ý.

 

"Ảnh gì cơ? Em thấy ." Hạ Thanh Nịnh trả lời, cô cũng để ý ảnh gì.

 

Nghe câu trả lời của cô, Lục Kinh Chập chút nghi hoặc, hiểu những tấm khác vẫn còn mà chỉ mất mỗi ảnh đơn của Hạ Thanh Nịnh.

 

"Hôm nay ai đến nhà ?" Lục Kinh Chập suy tư một lát hỏi.

 

Hạ Thanh Nịnh do dự một chút thành thật : "Hà San San đến, cô dọn hết đồ ."

 

định kể cho chuyện Hà San San khả năng bỏ thuốc, một mặt là vì cô xảy chuyện gì, mặt khác Lục Kinh Chập sắp , cũng chẳng giải quyết gì, chỉ tổ thêm lo lắng.

 

"Cô ?" Lục Kinh Chập nhíu mày, rõ ràng cũng ngờ Hà San San thả nhanh như .

 

"Vâng." Hạ Thanh Nịnh đáp: "Chắc là bên công an tìm chứng cứ, hơn nữa con Vương Minh Phương gánh hết tội ."

 

"Lúc cô đến, em nhà ?" Lục Kinh Chập nghĩ ngợi hỏi.

 

"Sáng cô đến thì em nhà, chiều đến thì em ." Hạ Thanh Nịnh thành thật trả lời.

 

Nghe đến tận hai , mày Lục Kinh Chập càng nhíu chặt hơn, trầm giọng hỏi: "Trong nhà mất thứ gì ?"

 

"Em kiểm tra , mất gì cả." Hạ Thanh Nịnh trả lời, đó thêm: "Em cảnh cáo cô , cấm đến nữa."

 

Lông mày Lục Kinh Chập giãn , trầm giọng đáp: "Được."

 

Ảnh bỗng nhiên biến mất quả thực chút quỷ dị, nhưng Lục Kinh Chập thấy đồ đạc của mất gì, trầm mặc hồi lâu mới : "Lần dạo bên hồ, lúc em hái hoa chụp mấy tấm ảnh. Hôm qua rửa về để ở đây, những tấm khác đều còn, chỉ hai tấm chụp riêng em là thấy ."

 

Ảnh thể tự nhiên bốc , hiện tại thấy chắc chắn là lấy. Suy đoán như chứng tỏ lẻn phòng họ mà họ .

 

Sở dĩ Lục Kinh Chập cố ý chuyện là vì lo lắng khi sẽ gây bất lợi cho Hạ Thanh Nịnh, cô cảnh giác hơn.

 

Hạ Thanh Nịnh nghĩ ngợi, hôm nay ngoài đến nhà chỉ Hà San San. Nếu ảnh là do cô lấy thật thì cô hiểu cô lấy ảnh của để gì?

 

Trong lúc cô đang suy nghĩ thì thấy Lục Kinh Chập bên cạnh tiếp tục dặn dò: "Anh em cẩn thận chút. Nếu lạ đến nhà, em đừng ở một trong phòng với họ, chuyện gì thì ngoài sân . Nếu Hà San San đến, em đừng lý lẽ gì với cô , cứ trực tiếp đuổi ."

 

Hạ Thanh Nịnh cho căng thẳng, giờ khắc cô mới ý thức "bùa hộ mệnh" Lục Kinh Chập quan trọng với nhường nào. Khi ở bên cạnh cô luôn thấy yên tâm, giờ sắp , quả thực cô cẩn thận hơn.

 

Hạ Thanh Nịnh đưa quần áo gấp gọn cho Lục Kinh Chập, gật đầu : "Vâng, em sẽ chú ý."

 

Lục Kinh Chập đưa tay nhận quần áo từ tay cô bỏ túi. Lúc nhận đồ, tay vô tình chạm tay Hạ Thanh Nịnh, chỉ cảm thấy bàn tay thật nhỏ thật mềm. Nhìn hình mảnh mai của cô, trong lòng tràn đầy lo lắng. Suy nghĩ một lát, mở miệng bàn bạc với cô: "Hay là em đừng về quê nữa, gọi điện bảo lên đây chơi một thời gian !"

 

 

Loading...