Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 170: Hà San San được thả ra

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:17:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Thanh Nịnh đang định nhắm mắt thì ngay giây tiếp theo phát hiện tay Lục Kinh Chập hề ôm lấy mà vươn phía lưng cô. Phản ứng nửa giây, cô lập tức nhận cúi xuống để hôn cô, mà chỉ để lấy bộ đồ ngủ đặt ở bàn phía cô mà thôi.

 

Hạ Thanh Nịnh: "..."

 

Biết tự đa tình, Hạ Thanh Nịnh chỉ thấy hổ vô cùng, mặt mũi nóng bừng. Quả nhiên mê trai mờ mắt là thật mà!

 

"Sao mặt em đỏ thế?" Lục Kinh Chập thấy mặt Hạ Thanh Nịnh bỗng đỏ lựng, quan tâm hỏi: "Người khỏe ?"

 

"A..." Hạ Thanh Nịnh vô thức đáp một tiếng, lúc mới cảm giác mặt nóng hầm hập.

 

Người chỉ lấy cái áo, tưởng bở là hôn, còn cân nhắc xem nên chấp nhận nữa chứ. Thật là quá mất mặt. Hạ Thanh Nịnh khỏi hổ vì sự hoang tưởng của , vội vàng : "Không , cái đó... em còn việc, em ngoài đây." Nói xong, đợi Lục Kinh Chập đáp lời, Hạ Thanh Nịnh liền như chạy trốn, rảo bước nhanh khỏi phòng.

 

Chuyện thật trách Hạ Thanh Nịnh hiểu lầm , chủ yếu là do đàn ông quá quyến rũ. Chẳng những cởi áo mà còn trình diễn màn áp sát dụ dỗ, là ai cũng chịu nổi chứ đừng là cô!

 

Hơn nữa quyến rũ mà còn tự . Chẳng lẽ khuôn mặt và vóc dáng của đến thế nào ?

 

Lục Kinh Chập bóng dáng chạy trốn trối c.h.ế.t của Hạ Thanh Nịnh, một bên khóe môi tự chủ nhếch lên.

 

Biểu hiện của cô, là từ chối , đúng !

 

Không từ chối, thể...

 

Lục Kinh Chập nhanh xong quần áo. Bộ đồ bằng cotton, mặc thoải mái, màu sắc cũng , kích cỡ vặn. Ừm, vợ , cái gì cũng .

 

Một lát , Lục Kinh Chập cầm chiếc áo sơ mi , lấy từ trong túi mấy tấm ảnh hôm nay mới lấy. Anh cố ý bỏ thêm tiền rửa ảnh màu.

 

Trên cùng là tấm ảnh ông chủ chụp giúp và Hạ Thanh Nịnh. Dưới ngôi năm cánh đỏ tươi, hai sóng vai, cô gái nghiêng đầu qua, mang theo nụ nhạt.

 

Nhìn bức ảnh, Lục Kinh Chập khỏi cong môi.

 

Phía tấm ảnh chụp chung là hơn chục tấm chụp Hạ Thanh Nịnh lúc hái hoa. Tiếc là hầu hết đều cháy sáng, chỉ hai tấm là rõ mặt cô.

 

Lại phía nữa là bốn năm tấm phong cảnh do Hạ Thanh Nịnh chụp. Ảnh phong cảnh Lục Kinh Chập cũng bỏ thêm tiền rửa màu.

 

Anh phát hiện ảnh Hạ Thanh Nịnh chụp hề cháy sáng chút nào, vô cùng rõ nét, hơn nữa bố cục cũng , thua kém thợ chụp ảnh ở tiệm.

 

Những bức ảnh chẳng giống của mới tập chụp chút nào. Lại nhớ đến cô vẽ tranh sơn dầu ở nhà hiệu trưởng Quách, đôi mắt Lục Kinh Chập nheo .

 

Máy ảnh và màu vẽ đều rẻ. Hạ Thanh Nịnh tuy nhưng lương cơ bản đều Vương Minh Phương thu hết, cô tiếp xúc với những thứ "cao cấp" và biến chúng thành sở trường?

 

Vì bốn năm gặp cô, ban đầu cảm thấy sự đổi cô, chỉ nghĩ thời gian lâu con đều sẽ đổi. hiện tại phát hiện, những đổi dường như hợp lý lắm.

 

Lục Kinh Chập đang suy tư thì giọng Hạ Thanh Nịnh truyền đến: "Thay xong , ?"

 

Lục Kinh Chập bất động thanh sắc cất ảnh sang một bên, Hạ Thanh Nịnh gật đầu : "Rất ."

 

Hạ Thanh Nịnh một lượt, cảm thấy cũng tệ, nhẹ giọng : "Vậy lát nữa cởi , giặt sạch hãy mặc." Nói xong như nhớ điều gì bèn hỏi: "Máy may gửi bưu điện ? Em gửi cả cái máy may nữa."

 

Tuy Lục Kinh Chập sẽ mua cái mới cho cô ở bên , nhưng nếu gửi cái thì đỡ tốn tiền mua .

 

Ban đầu cô tính nếu mang thì tặng cho đẻ, nhưng nghĩ cô cũng dùng máy may, đưa cho bà cũng đất dụng võ. Nếu gửi đến đơn vị thì gửi nhất.

 

"Chắc là gửi , mai bưu điện hỏi xem." Lục Kinh Chập trầm giọng , cô thích may vá nên trấn an: "Không gửi cũng , đến đó mua cái khác."

 

"Vâng, mai cứ hỏi ." Hạ Thanh Nịnh , đó Lục Kinh Chập hỏi: "Ngày mai chúng cần tảo mộ cho ?"

 

Lục Kinh Chập mất một lúc mới phản ứng "" mà cô ruột Tô Tuệ của , trầm giọng đáp: "Không , mới ." Sau đó : "Chiều mai việc, em xem cần mua sắm gì thì liệt kê danh sách , sáng mai chúng cửa hàng bách hóa mua cùng ."

 

Hạ Thanh Nịnh mua đủ đồ cho cô khi , nghĩ ngợi : "Tạm thời em cần gì, bên quân khu chợ ? Mua đồ tiện ?"

 

"Có." Lục Kinh Chập đáp: " chủng loại nhiều bằng ở đây. Đồ vệ sinh cá nhân thì quân đội chỉ phát xà phòng, chắc em dùng quen, thể mua ít xà phòng thơm và đồ dưỡng da của em ở đây... Ngày mai đóng gói gửi bưu điện sang đó ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Không ngờ đàn ông ngày thường trông lạnh lùng mà còn nghĩ cho cô đến mức . Hạ Thanh Nịnh chút bất ngờ, mấy cái đó chính cô cũng nghĩ tới. Nghĩ nghĩ cô bảo: "Vậy , mai chúng cửa hàng bách hóa một chuyến."

 

Cô cũng trang trí nhà mới ở đơn vị cho t.ử tế, dùng diện mạo mới để đón chào cuộc sống mới.

 

Hôm , Lục Kinh Chập cùng Hạ Thanh Nịnh dậy sớm cửa hàng bách hóa, mua nhiều đồ dùng hàng ngày, còn vải vóc và kẹo.

 

Vải để may rèm cửa, khăn trải bàn, kẹo là để chia cho hàng xóm ở đại viện.

 

Mới đến nơi ở mới, hàng xóm khó tránh khỏi sẽ dắt trẻ con sang chơi, thể để trẻ con chằm chằm , tặng chút đồ ăn cũng thể nhanh chóng kéo gần tình cảm với họ.

 

Ngoài những thứ , Hạ Thanh Nịnh tạm thời nghĩ cần mua thêm gì. lỡ mua thiếu cũng , dù gì Mạch Miêu cũng ở đây, đến lúc đó cần gì thì gọi điện nhờ cô mua giúp gửi sang là .

 

Mua đồ xong, hai bưu điện gửi hết , máy may cũng gửi , chỉ là thời gian vận chuyển sẽ lâu hơn một chút.

 

Gửi đồ xong xuôi thì cũng gần đến trưa, hai ăn trưa xong, Lục Kinh Chập bảo việc nên Hạ Thanh Nịnh về nhà .

 

Hạ Thanh Nịnh về đến sân Mạch Miêu gọi . Chỉ thấy cô vẻ mặt hằm hằm, bước nhanh tới với Hạ Thanh Nịnh: "Thanh Nịnh, tớ bảo chuyện , Hà San San thả ."

 

Hạ Thanh Nịnh , mày nhíu . Cô cũng đoán Hà San San thể sẽ kết án tù, bởi vì chuyện hãm hại cô và Lục Kinh Chập bốn năm , Hà San San trực tiếp tham gia nên tội quy lên đầu cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-170-ha-san-san-duoc-tha-ra.html.]

 

Còn về chuyện quan hệ bất chính với Liêu Cường, Hà San San quả thực uống thuốc, Liêu Cường ly hôn. Hơn nữa Vương Minh Phương đổ hết trách nhiệm lên đầu Lục Lập Đông, rõ ràng là dốc lực bảo vệ Hà San San. Thêm việc Hà San San cứ khăng khăng là Liêu Cường cưỡng bức , cho nên kết án cô chắc cũng dễ dàng như .

 

cũng ngờ cô thả nhanh thế.

 

"Cậu khác ?" Hạ Thanh Nịnh mở miệng hỏi, vẫn chút tin nổi.

 

"Không , sáng nay cô về , đều thấy." Mạch Miêu rõ ràng vô cùng bất bình, oán giận : "Người bên công an ăn kiểu gì thế , thả cô nhanh như ?"

 

"Sáng nay cô về nhà họ Lục ?" Ánh mắt Hạ Thanh Nịnh vô thức mang theo tia tức giận. Cô thế mà còn mặt mũi về!

 

Mạch Miêu mặt cũng đầy vẻ chán ghét, : "Ừ, da mặt cô cũng dày thật đấy. chắc cô cũng ngại ở đây, về chỉ để lấy đồ thôi, tớ thấy cô gọi đến xách đồ luôn."

 

Mạch Miêu xong, bỗng như nhớ điều gì, thúc giục Hạ Thanh Nịnh: "Thanh Nịnh, mau về nhà xem xem mất mát gì ?"

 

Hạ Thanh Nịnh nhíu mày, rảo bước trong nhà.

 

Vừa Mạch Miêu xong, cô lập tức quyết định về sẽ khóa cửa.

 

Thực cô vốn định một hai hôm nữa sẽ khóa, những kẻ ghê tởm đó đương nhiên thể để chúng nhà nữa. Hà San San chìa khóa, cho dù bắt cô giao Hạ Thanh Nịnh cũng yên tâm, biện pháp nhất là khóa mới.

 

hai ngày nay nhiều việc quá cô kịp , ai ngờ Hà San San thả nhanh như , còn chạy về nhà.

 

Hạ Thanh Nịnh nhanh phía , Mạch Miêu cũng theo , tức tối : "Haizz, cái loại như cô , chúng nên để bước chân cái sân nữa. Sau mà còn dám đến, tớ nhất định sẽ đuổi cổ ngoài."

 

Rất nhanh hai về đến nhà, phát hiện cửa thế mà đang mở. Hai bước nhanh , trong phòng ai. Đồ đạc trong phòng Hà San San ở đây gần như chuyển hết, chỉ còn một cái tủ quần áo.

 

Hạ Thanh Nịnh kiểm tra trong ngoài nhà một lượt, Mạch Miêu đúng lúc hỏi: "Thanh Nịnh, mất gì ?"

 

"Không." Hạ Thanh Nịnh trả lời. Vừa kỹ, Hà San San đúng là chỉ lấy đồ của cô .

 

"Vậy thì ." Mạch Miêu yên tâm, : "Hy vọng cô đừng bao giờ xuất hiện ở cái viện nữa." Nói xong còn chút bất bình: "Thả cô nhanh như , thật là hời cho cô quá."

 

Suốt dọc đường về, Hạ Thanh Nịnh vẫn luôn cau mày, đối với việc Hà San San thả nhanh như , cô cũng chút bất mãn.

 

" hôm nay lúc về cô cứ cúi gằm mặt , thấy là lảng tránh, còn cái vẻ kiêu ngạo ngày xưa nữa." Mạch Miêu , nghĩ đến đây trong lòng như an ủi phần nào.

 

"Cô về ?" Hạ Thanh Nịnh bình tĩnh hỏi. Với sự hiểu của cô về Hà San San, cô thể nào đổi tính nết nhanh như .

 

"Chẳng gì cả, dọn đồ xong là luôn." Mạch Miêu lộ vẻ khinh thường che giấu: "Xảy chuyện hổ như thế, cô còn mặt mũi nào mà gì nữa."

 

Tuy trong nhà mất gì, cũng gì khác thường, nhưng trong lòng Hạ Thanh Nịnh cứ ẩn ẩn bất an. Cô luôn cảm thấy với tính cách của Hà San San, trả thù mới là lạ.

 

Thấy Hạ Thanh Nịnh lo lắng, Mạch Miêu an ủi: "Thanh Nịnh, đừng lo, Hà San San dọn cũng chẳng thể trò gì nữa . Giờ cô mất sự trong sạch, thanh danh cũng nát bét , cũng coi như gặp báo ứng."

 

Hạ Thanh Nịnh gật đầu, cảm thấy chắc do nhạy cảm. Giờ Hà San San , cô cũng sẽ cho cô bước nhà nữa, cô giở trò cũng cơ hội.

 

"Giường thì dọn , còn để cái tủ quần áo ở đây nhỉ?" Lúc Mạch Miêu thắc mắc: "Tớ nhớ cái tủ là lúc dọn đến Vương Minh Phương bỏ tiền mua, trông vẫn còn lắm, Hà San San định lấy ?"

 

Nghe Hạ Thanh Nịnh cũng sang cái tủ. Tủ gỗ màu đỏ, vuông vắn, phai màu, sứt mẻ, trông quả thực vẫn còn . Người keo kiệt như Hà San San mà để cái tủ thế ở đây, đúng là chút khác thường.

 

Hạ Thanh Nịnh do dự một chút tới mở tủ , kiểm tra bên trong một lượt, phát hiện bên trong trống . Nghĩ ngợi một chút, cô đoán chắc là chuyến mang hết , bèn với Mạch Miêu: "Cứ để đây , lát nữa chắc cô sẽ dọn nốt."

 

Cái tủ thế , cô nghĩ Hà San San nỡ bỏ . Một lát cửa chính, tháo cái ổ khóa cửa xuống, với Mạch Miêu: "Giờ tớ mua cái khóa mới ."

 

" đúng đúng." Mạch Miêu gật đầu lia lịa: "Phải khóa , đỡ để Hà San San cứ như về nhà , đến thì đến, thì ."

 

Hai chuyện cùng cửa. Mạch Miêu về nhà, còn Hạ Thanh Nịnh đầu ngõ mua một cái khóa lớn ở cửa hàng tạp hóa, cầm về nhà.

 

Về đến nhà, Hạ Thanh Nịnh treo khóa mới lên cửa, đó đổ hết nước trong hai cái phích ở phòng khách và phòng , nước trong ấm nhôm bếp lò cũng đổ nốt, ngay cả lu nước cô cũng bộ.

 

Phòng thể phòng, lúc Hà San San về lấy đồ cô nhà giám sát, khó bảo đảm cô giở trò gì .

 

Những thứ ăn uống vẫn nên cẩn thận một chút là hơn.

 

Hôm qua Lục Bách Xuyên bảo tối nay ăn tiệm nên Hạ Thanh Nịnh cũng cần chợ nấu cơm chiều.

 

Thu dọn xong xuôi, Hạ Thanh Nịnh thấy bộ đồ ngủ hôm qua cho Lục Kinh Chập để ở mép giường. Sáng sớm hai ngoài, còn kịp giặt, cô tìm cái chậu định mang giặt giúp .

 

Vừa tuy Lục Kinh Chập chiều nay , nhưng Hạ Thanh Nịnh đoán chắc trại tạm giam thăm Lục Lập Đông.

 

Tội của Lục Lập Đông tuy chính thức tuyên án, nhưng chỉ riêng tội cưỡng bức, hơn nửa đời còn của e là trải qua trong tù.

 

Theo quan sát của Hạ Thanh Nịnh, Lục Kinh Chập thì lạnh lùng nhưng trọng tình trọng nghĩa.

 

Anh và Lục Lập Đông dù cũng là em ruột cùng lớn lên. Tuy sẽ phá vỡ nguyên tắc để bao che, nhưng khi đến gặp mặt một , lộ diện quản giáo để ở trong tù đến mức tùy ý bắt nạt, đó là việc cuối cùng với tư cách là em trai.

 

Chẳng bao lâu Hạ Thanh Nịnh giặt xong quần áo. Cô phơi đồ sân thì thấy một phụ nữ mặc bộ đồ màu xanh biển giản dị, chẳng gì nổi bật đang về phía sân nhà .

 

Còn đang thắc mắc thì kỹ , đó chẳng là Hà San San ngày thường kiêu ngạo hống hách .

 

 

Loading...