Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 16: Với Thanh Ninh, con định thế nào?

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:03:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chập tối, Lục Bách Xuyên công tác về. Nhìn thấy con trai lâu ngày gặp, trong lòng ông vô cùng vui mừng.

 

Sau bữa cơm chiều, đều rời bàn. Lục Kinh Chập về phòng lấy rượu mang về biếu Lục Bách Xuyên. Anh , Hà San San lập tức đẩy bát đũa đến mặt Hạ Thanh Ninh, sai bảo cô mau rửa bát.

 

Hai ngày nay Hạ Thanh Ninh ốm ở nhà đều là Hà San San rửa bát, giờ Hạ Thanh Ninh về , cô tự nhiên sẽ rửa nữa.

 

Hạ Thanh Ninh những việc vẫn luôn là nguyên chủ . Hà San San sớm quen thói sai bảo nguyên chủ, đùn đẩy việc cho cô.

 

hiện tại cô nguyên chủ, cũng thể để họ tùy ý sai phái nữa.

 

"Mày còn ngẩn đó gì? Mau rửa chứ." Hà San San thấy cô động đậy liền bắt đầu thúc giục, xong còn quên cố ý nhắc nhở:

 

"À, đừng quên bát đũa của tao rửa riêng."

 

Hạ Thanh Ninh sang, thấy mặt Hà San San là một chiếc bát sứ trắng nhỏ , khác với loại bát thô in hình chữ hỷ và uyên ương mà những khác dùng.

 

bắt rửa ? Được thôi, giúp cô rửa ngay đây.

 

Khóe môi Hạ Thanh Ninh nhếch lên một nụ khó phát hiện, vẻ như thuận theo dậy, bắt đầu dọn bát đũa. Khi cầm chiếc bát của Hà San San, cô bỗng trượt tay, chiếc bát rơi thẳng xuống đất.

 

Chỉ "choang" một tiếng, hai cái bát va . Bát hỷ uyên ương sứt mẻ gì, còn bát sứ trắng nhỏ của Hà San San vỡ tan tành.

 

"A, bát của tao!" Hà San San thấy cái bát yêu thích vỡ, cơn giận bốc lên ngùn ngụt, lập tức dậy quát Hạ Thanh Ninh:

 

"Hạ Thanh Ninh, tay mày gãy hả? Có cái bát cũng cầm xong!"

 

Hạ Thanh Ninh đang định thì thấy Lục Kinh Chập từ trong phòng . Cô bỗng giơ tay ôm trán, lảo đảo hai cái như sắp ngã.

 

Thấy Hạ Thanh Ninh lung lay sắp đổ, Lục Kinh Chập lập tức bước tới đỡ lấy cô.

 

"Sao thế?" Lục Kinh Chập hỏi.

 

"Không , chỉ là đầu choáng, cầm chắc nên rơi cái bát." Hạ Thanh Ninh thẳng dậy ôm đầu .

 

Lúc thấy tiếng động, Vương Minh Phương từ trong phòng , thấy Lục Kinh Chập đỡ Hạ Thanh Ninh liền vẻ mặt quan tâm hỏi:

 

"Ôi chao, thế ?"

 

Lục Kinh Chập để ý đến bà , Hạ Thanh Ninh, thấy sắc mặt cô quả thực lắm, trầm giọng :

 

"Chóng mặt thì về phòng nghỉ ngơi ."

 

" mà..." Hạ Thanh Ninh lộ vẻ khó xử: "Bát còn rửa."

 

Mày Lục Kinh Chập nhíu , đó :

 

"Trong nhà khác ? Mấy cái bát cứ là cô rửa ?"

 

Hạ Thanh Ninh vẫn giữ vẻ mặt khó xử, như vô tình :

 

" nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo... tất cả việc nhà đều là mà."

 

Thế chẳng rõ ràng là đang "cáo trạng" ? Vương Minh Phương bên cạnh sắc mặt khó coi hổ, lập tức giảng hòa:

 

"Ôi dào Thanh Ninh , sống một mái nhà, việc nhà phân chia rõ ràng thế gì, chẳng ai rảnh thì ?"

 

"À, hóa mấy năm nay thím và San San đều rảnh, chỉ cháu là rảnh rỗi." Giọng Hạ Thanh Ninh nhẹ nhàng, ý chỉ trích, như thể chỉ đang trần thuật sự thật. Nói xong ngoan ngoãn bảo:

 

"Thôi để cháu rửa ."

 

"Để đấy!" Lục Kinh Chập cao giọng, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Vương Minh Phương và Hà San San, lạnh lùng :

 

"Nếu ai rửa thì lát nữa rửa."

 

Vừa , Vương Minh Phương lập tức lành, Lục Kinh Chập lấy lòng:

 

"Sao thế, thể để cháu rửa ." Nói xong sang Hà San San:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-16-voi-thanh-ninh-con-dinh-the-nao.html.]

"San San, con bé ý tứ gì thế hả? Còn mau rửa bát."

 

Hà San San Hạ Thanh Ninh đang "yếu đuối", mặt tức đến méo xệch. Trước dù ốm thương, chỉ cần còn thở mấy việc , Lục Kinh Chập về cái là nữa?

 

"Vậy phiền San San nhé." Hạ Thanh Ninh đúng lúc nở nụ xin , còn quên giả vờ áy náy: "Vừa nãy còn lỡ tay vỡ bát của cô, ngại quá cơ."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Cô rõ ràng là chọc tức Hà San San. Mặt Hà San San tái mét, đang định phát tác thì Vương Minh Phương kéo .

 

"Ôi dào, chỉ là cái bát thôi , mua cái khác là ." Vương Minh Phương hào phóng .

 

"Vậy về phòng nghỉ đây." Dưới ánh mắt oán độc của Hà San San, Hạ Thanh Ninh ưu nhã về phòng.

 

Lục Kinh Chập gì thêm, xách chai rượu sang phòng Lục Bách Xuyên.

 

"Nó diễn đấy, nó là đang diễn kịch đấy." Hà San San uất nghẹn ở cổ họng, đợi Lục Kinh Chập mới dám gào lên với Vương Minh Phương.

 

Vương Minh Phương khôn khéo thể Hạ Thanh Ninh đang giả vờ chóng mặt, nhưng chỉ cần Lục Kinh Chập tin thì đó là thật.

 

Trước nhận Hạ Thanh Ninh diễn, năng như nhỉ. Chẳng nó vẫn luôn ngu ngốc dễ lừa , là ăn linh đan diệu d.ư.ợ.c gì mà đầu óc đột nhiên thông minh ?

 

"Còn nữa, hôm nay Lục Kinh Chập mua cho nó hai hộp sữa mạch nha, con uống một tí cũng cho, bắt nó mang hết phòng." Hà San San nghĩ đến đây là thấy tủi , tiếp:

 

"Cái bát của con cũng là do nó cố ý đập vỡ. Từ khi Lục Kinh Chập về, cái đuôi của nó sắp vểnh lên tận trời . Chẳng những dám lời con mà còn chuyên môn đối đầu với con!"

 

Nhìn con gái tủi , Vương Minh Phương vỗ lưng an ủi:

 

"Mẹ con chịu ấm ức. Con yên tâm, Lục Kinh Chập ở nhà bao lâu . Thời gian con cứ nhịn một chút, đợi nó về đơn vị chúng sẽ từ từ xử lý con ranh ."

 

Hà San San trong lòng tuy trăm ngàn nhưng vẫn đành ngoan ngoãn rửa bát. Nhìn những mảnh vỡ của chiếc bát sứ trắng yêu thích Hạ Thanh Ninh đập nát, trong mắt cô lóe lên tia hận ý, thầm nghĩ: Đợi Lục Kinh Chập , xem mày còn vênh váo thế nào nữa.

 

Cuộc đối thoại của hai con sót chữ nào lọt tai Hạ Thanh Ninh đang ở góc khuất. Hừ! Các còn xử lý á? Khóe môi Hạ Thanh Ninh nhếch lên một độ cong nhạt, để xem rốt cuộc ai xử lý ai.

 

Lục Kinh Chập xách chai rượu phòng Lục Bách Xuyên. Anh đặt chai rượu lên bàn, với bố:

 

"Bố, con mang chai rượu về biếu bố đây."

 

Lục Bách Xuyên con trai tới, : "Bốn năm về, định dùng chai rượu đuổi khéo bố mày ." Nói cầm chai rượu lên xem, ngạc nhiên lẫn vui vẻ, hài lòng :

 

"Ái chà, Mao Đài, rượu , rượu ."

 

Lục Bách Xuyên tính tình sảng khoái cởi mở. Trong phong trào, ông oan khuất, chịu nhiều khổ cực, nhiều tội nhưng từng hối tiếc tự ti, buông xuôi.

 

Sau minh oan phục chức, ông cũng cẩn trọng việc, một lời oán thán.

 

Cuộc đời ông đổi nhanh nhưng ông quá vui quá buồn, vẫn bình thản.

 

Đồng thời ông là trọng tình cảm, giữ lời hứa, nếu lúc cũng sẽ đón nguyên chủ lên thành phố.

 

"Biết ngay là bố thích mà." Lục Kinh Chập . Trước mặt bố, luôn cảm thấy thoải mái, hai giống bố con mà giống bạn bè hơn.

 

"Mấy năm nay sức khỏe bố vẫn chứ ạ?" Lục Kinh Chập quan tâm hỏi.

 

"Vẫn , vẫn , ăn ngủ ." Lục Bách Xuyên , đó hỏi:

 

"Hai của con thế nào? Trước thương chiến trường để di chứng gì ?"

 

"Cơ bản là ạ, chỉ chân hai những hôm trời nồm thỉnh thoảng sẽ đau." Lục Kinh Chập trầm giọng đáp.

 

Lục Bách Xuyên khẽ thở dài: "Đóng đinh thép xương, cũng khó tránh khỏi." Sau đó ông tiếp tục hỏi:

 

"Lần về ở bao lâu?"

 

"Một tháng ạ." Lục Kinh Chập đáp.

 

"Thế thì ." Lục Bách Xuyên gật gù, một lúc , ông Lục Kinh Chập mở miệng hỏi:

 

"Với Thanh Ninh, con định thế nào?"

 

 

Loading...