Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 154: Bắt gian (1) - Hồng Mai, sao cháu có thể làm ra chuyện như vậy?

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:14:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một lát , Lục Kinh Chập sa sầm mặt mày, bước đến bên cạnh Hạ Thanh Nịnh . Anh nheo đôi mắt lạnh lẽo, nhíu mày Bồ Nguyệt.

 

"Cô ..." Bồ Nguyệt thốt một chữ khựng . Thật những lời từ chỗ Mạch Á Quân, nhưng cảm thấy những lời lẽ đó quá thấp kém, phù hợp với hình tượng cao sang đoan trang vốn của , đành nuốt ngược trở .

 

"Trước nhận , bác sĩ Bồ nhiều chuyện như thế." Lục Kinh Chập lạnh nhạt , trong ánh mắt mang theo tia chán ghét.

 

Bị thầm thương trộm nhớ gọi thẳng mặt là "kẻ nhiều chuyện", mặt Bồ Nguyệt đỏ bừng lên, đau lòng hổ chôn chân tại chỗ.

 

Lục Kinh Chập cũng nể nang gì cô , tiếp tục :

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Trước bất kể điều gì, đó đều là lời đồn nhảm. Hạ Thanh Nịnh là vợ cưới hỏi đàng hoàng, kính trọng cô , yêu thương cô . Sỉ nhục cô cũng chính là sỉ nhục ! Sau mong bác sĩ Bồ quản cho cái miệng của , bớt bàn tán chuyện nhà khác !"

 

Dưới khí thế áp đảo và ánh mắt lạnh băng của Lục Kinh Chập, Bồ Nguyệt hổ cúi gằm mặt, thốt nên lời nào.

 

Người mù cũng đang sức bảo vệ phụ nữ mặt, chấp nhận bất kỳ ai cô nửa lời. Bộ dạng của giống ép cưới, cướp từ tay trai thì cô cũng tin.

 

Lục Kinh Chập thèm nữa, giơ tay nắm lấy tay Hạ Thanh Nịnh. Hạ Thanh Nịnh đang thể hiện thái độ với Bồ Nguyệt nên phối hợp nắm tay . Khi xoay , Hạ Thanh Nịnh quên liếc Bồ Nguyệt :

 

"Bác sĩ Bồ nên tập trung chuyên môn y học của thì hơn, bớt quan tâm đến chuyện vợ chồng khác ."

 

Nói xong, cô thèm liếc thêm cái nào, cùng Lục Kinh Chập bước khỏi ban công.

 

Nhìn Lục Kinh Chập phía , trong lòng Hạ Thanh Nịnh trào dâng niềm cảm động. Bàn tay ấm áp, khô ráo, to lớn và đầy sức mạnh, cũng giống như con , mang cho cô cảm giác an tuyệt đối.

 

Thời gian còn sớm, nhà xong, Lục Kinh Chập chào tạm biệt nhóm hiệu trưởng Quách, chở Hạ Thanh Nịnh đạp xe về.

 

Lúc , giáo sư Quách còn nhịn dặn dò Hạ Thanh Nịnh, nếu rảnh rỗi cứ đến tìm ông học vẽ, bảo cô đừng bao giờ từ bỏ hội họa, uổng phí thiên phú của .

 

Trên đường về, Hạ Thanh Nịnh xe, giơ tay xem đồng hồ. Hai giờ rưỡi, nếu bên phía Diêu Hồng Mai thuận lợi, lát nữa về đến nhà, kịch sẽ vặn mở màn.

 

Phía , Lục Kinh Chập căng thẳng đạp xe, im lặng suốt chặng đường. Mấy năm nay, dù là ở trường học trong quân ngũ, nhờ năng lực xuất sắc mà thầy cô, bạn bè, cấp , đồng đội, cấp ... ai nấy đều yêu mến và tôn trọng . Có thể , từng gặp sự coi thường công kích ngôn ngữ nào.

 

thái độ của sư mẫu hôm nay khiến cảm nhận sâu sắc, như thể bản từng trải qua, những tủi nhục và sự đối xử bất công mà Hạ Thanh Nịnh gánh chịu mấy năm qua đau đớn đến nhường nào.

 

Thêm đó, những lời Bồ Nguyệt với Hạ Thanh Nịnh càng khiến hạ quyết tâm nộp lá "thư tố cáo" lên. Bất kể dư luận đàm tiếu về thế nào, cũng thể để khác hiểu lầm và sỉ nhục cô thêm nữa.

 

Sáng hôm đó, Vương Minh Phương dắt bé Anh Anh dạo phố một lúc, buổi trưa đến tiệm cơm quốc doanh nơi Lục Lập Đông việc để ăn cơm. Ăn xong, hai con ở hàng trái cây ngoài ngõ, mua một quả dưa hấu, ăn chờ Hà San San đến hội họp.

 

Bọn họ hẹn , khi Hà San San lừa hai lên giường sẽ đây báo tin, cùng về nhà "bắt gian".

 

đợi mãi đến 1 giờ 30 chiều vẫn thấy bóng dáng Hà San San , Lục Lập Đông bắt đầu mất kiên nhẫn, hạ giọng với Vương Minh Phương:

 

"Mẹ, sẽ xảy sự cố gì chứ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-154-bat-gian-1-hong-mai-sao-chau-co-the-lam-ra-chuyen-nhu-vay.html.]

"Có thể xảy sự cố gì ." Vương Minh Phương ngược hề sốt ruột. Hà San San tính tình tuy chút nóng nảy nhưng ngốc, bà sắp xếp chu đáo như , chỉ cần theo kế hoạch thì thể nào thất bại.

 

"Chắc là bỏ t.h.u.ố.c muộn thôi, đợi thêm chút nữa. Nếu nửa tiếng vẫn , chúng sẽ về xem ." Vương Minh Phương cầm miếng dưa hấu lên, thong thả ăn.

 

Lại qua nửa tiếng nữa vẫn thấy Hà San San, Vương Minh Phương cũng bắt đầu nhíu mày. Để chắc ăn, bà bảo Lục Lập Đông trông Anh Anh ở đây, còn về nhà một chuyến.

 

rón rén về đến nhà, bước thấy tiếng nam nữ hoan lạc truyền từ tấm rèm ở phòng khách.

 

Xem San San xong việc. Vương Minh Phương quấy rầy, khỏi nhà.

 

Tuy tại con gái báo tin, nhưng thời gian đợi , bà cần lập tức dẫn nhân chứng về bắt gian.

 

Không rảnh lo nghĩ xem con gái chạy , Vương Minh Phương hàng trái cây gọi Lục Lập Đông, đó trong viện gọi thím Ngô ở đầu sân, mà hôm qua bà hẹn chút đồ mang hết tặng .

 

Tặng đồ cho thím Ngô dĩ nhiên chỉ là cái cớ, mục đích chính là kéo bà nhân chứng, cùng bắt quả tang "gian tình" của Diêu Hồng Mai và Liêu Cường.

 

Sở dĩ chỉ dẫn một thím Ngô chứ kéo cả đám như hồi bắt gian Lục Kinh Chập và Hạ Thanh Nịnh, là vì họ nắm thóp Liêu Cường, thể to chuyện. Nếu chuyện ầm ĩ lên, Liêu Cường bắt thì ai giúp Hà San San xưởng dệt?

 

Còn lý do chọn thím Ngô là vì bà mềm lòng, tâm địa . Đến lúc bắt Diêu Hồng Mai tư thông với khác, Vương Minh Phương sẽ đóng vai bà chồng bụng, cầu xin thím Ngô đừng ngoài để giữ chút mặt mũi cho Diêu Hồng Mai, cho cô một con đường sống. Với tính cách của thím Ngô, chắc chắn sẽ đồng ý.

 

Cứ như , Diêu Hồng Mai chuyện mất mặt hổ, tự nhiên sẽ chủ động ly hôn với Lục Lập Đông mà dám hé răng nửa lời. Đồng thời bọn họ thể dùng việc uy h.i.ế.p Liêu Cường, công việc của Hà San San coi như xong.

 

Phải mưu kế của Vương Minh Phương tuy độc ác nhưng tính toán từng bước kỹ càng. Nếu Hạ Thanh Nịnh nhắc nhở , Diêu Hồng Mai khó thoát khỏi cái bẫy .

 

Rất nhanh, nhóm ba Vương Minh Phương cùng đứa trẻ sân.

 

Khi Vương Minh Phương mở cửa, tiếng động ám , thô tục từ tấm rèm ở phòng khách bỗng vọng rõ mồn một.

 

Người từng trải đều những âm thanh đó là gì.

 

Kẻ rèm dường như chẳng hổ là gì, vẫn sức kêu la, thứ âm thanh khó quả thực đang tra tấn màng nhĩ khác.

 

Mặt Lục Lập Đông trắng bệch. Chính tai thấy Diêu Hồng Mai và Liêu Cường thật, trong lòng vẫn chút khó chịu. Tuy quyết định ly hôn nhưng xuất phát từ tính chiếm hữu của đàn ông, dù là phụ nữ cần, cũng thực sự quan hệ với gã đàn ông khác.

 

Vương Minh Phương bên cạnh nhếch mép . Hai thật thì ngoài mới thấy chân thực, càng sức thuyết phục.

 

Trong ba , hổ và kinh ngạc nhất kể đến thím Ngô. Bà ngờ sang nhà họ Lục lấy đồ đụng chuyện , chân tay luống cuống đó, cũng dở mà ở cũng xong.

 

Lúc , Vương Minh Phương bắt đầu nhập vai, lập tức diễn nét mặt đau đớn tột cùng, gào lên:

 

"Mất mặt quá, mất mặt quá! Lập Đông nhà tạo nghiệt gì thế ? Sao lúc nào cũng gặp chuyện tày đình chứ?" Nói vội vàng lao tới, giật phắt tấm rèm , chẳng thèm bên trong, cứ thế hét lên:

 

"Hồng Mai , chúng đối xử với con như thế, con nỡ chuyện ..."

 

 

Loading...