Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 146: Chỉ chờ ngày mai kịch hay mở màn
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:14:20
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Kinh Chập cũng thạo dùng máy ảnh lắm, nhưng thấy Hạ Thanh Nịnh dùng nên cơ bản cũng nắm đôi chút. Anh điều chỉnh ống kính lui về phía một chút, thấy gì đổi bèn giơ tay ấn nút chụp.
Anh hào phóng dùng phim, thấy cô gái đang hái hoa thì cứ thế bấm máy liên tục. Cô gái tươi tắn và đẽ như , dường như ghi bao nhiêu cũng đủ.
Đến khi mặt trời lặn hẳn, chân trời chỉ còn một vệt đỏ rực, Hạ Thanh Nịnh ôm hoa ánh ráng chiều , cúi đầu khẽ, Lục Kinh Chập ấn nút chụp cuối cùng. Trong bất tri bất giác, mười tám tấm phim đều dùng hết.
Trở về nhà, Hạ Thanh Nịnh cắm hoa, Lục Kinh Chập lấy cuộn phim , lắp một cuộn mới , định bụng ngày mai sẽ rửa hết ảnh .
Kể từ chuyện về việc ở riêng, mấy ngày nay con Vương Minh Phương đều bận rộn thu dọn đồ đạc chuyển sang nhà mới. Căn nhà quả thực khá nhỏ, chứa tận năm , hết cách đành ngăn ban công , kê một chiếc giường cho Vương Minh Phương và Hà San San ngủ.
Hà San San bất mãn, cảm thấy ở căn nhà , ngoài việc là nhà lầu (chung cư) thì cũng chẳng khác gì nhà họ Hà bên .
Tuy nhiên, dì hai của cô truyền đến tin , Lưu Viễn Chinh nhận lệnh điều động, sắp tới sẽ đến quân khu địa phương phó doanh trưởng. Chức quan thăng lên thật đúng lúc, Hà San San thỏa sức tưởng tượng, chính là phu nhân doanh trưởng, nên càng chướng mắt với điều kiện sống hiện tại, thường xuyên kiếm chuyện gây sự.
Lục Lập Đông thấp thỏm hai ngày, thấy Lục Kinh Chập quả nhiên tố cáo thì yên tâm hẳn. Hiện tại cũng cần kiêng dè Diêu Hồng Mai nữa, cứ rảnh là tìm tiểu tam bên ngoài.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đến thứ sáu. Diêu Hồng Mai thật sự nhịn nữa bèn đến tìm Hạ Thanh Nịnh. Càng gần đến thời hạn, trong lòng cô càng yên. Vương Minh Phương bọn họ vẫn im lặng tiếng khiến cô sốt ruột lo lắng.
“Thanh Nịnh, bọn họ vẫn động tĩnh gì? Có định tay ?” Diêu Hồng Mai lo âu hỏi Hạ Thanh Nịnh.
Tính toán thời gian, ngày mai hoặc ngày chính là hạn chót, bởi vì thứ hai danh sách tuyển dụng sẽ công bố. Bọn họ chỉ còn hai ngày cuối cùng để giải quyết Liêu Cường. Vương Minh Phương xưa nay xảo trá, chắc là đang tìm cơ hội thích hợp nhất.
“Ngày mai hoặc ngày , bọn họ chắc chắn sẽ hành động.” Hạ Thanh Nịnh khẳng định chắc nịch.
Diêu Hồng Mai nhận câu trả lời khẳng định, trong lòng an tâm hơn một chút, đó hỏi:
“Vậy bọn họ sẽ tay ở bên ở nhà mới?”
Hạ Thanh Nịnh suy nghĩ một chút. Về lý thuyết, bọn họ nên chuyện ở nhà mới, bởi vì bên đó đông nhiều mắt như bên , thuận lợi hơn cho việc thực hiện kế hoạch. Hạ Thanh Nịnh bọn họ tay ở bên .
Thứ nhất, vạch trần chân tướng ở đây, cô thể để những từng chứng kiến chuyện nguyên chủ và Lục Kinh Chập sự thật, càng lợi cho việc rửa sạch tiếng bao năm qua.
Thứ hai, cô khi chân tướng phơi bày, Lục Kinh Chập thể tận mắt chứng kiến.
Muốn bọn họ thuận lợi tay ở bên , cô tạo cơ hội cho Vương Minh Phương. Hạ Thanh Nịnh Diêu Hồng Mai :
“Lát nữa chị giả vờ vô tình để lộ tin tức cho bọn họ , là chủ nhật và Lục Kinh Chập ngoài, muộn mới về. Nếu bọn họ dụ chị sang nhà mới, chị cứ tìm đủ lý do từ chối. Như , bọn họ hết cách sẽ buộc chọn tay ở bên .”
Diêu Hồng Mai xong gật đầu, cô quen thuộc với cảnh bên hơn nên cũng cảm thấy an hơn.
Buổi tối, Hạ Thanh Nịnh đang suy nghĩ xem nên dùng lý do gì để rủ Lục Kinh Chập cùng ngoài thì Lục Kinh Chập đến hỏi cô chủ nhật thể cùng thăm hiệu trưởng Quách .
Hạ Thanh Nịnh nhớ rõ vị hiệu trưởng Quách , chính là mà gặp Bồ Nguyệt ở bệnh viện, cô nhắc đến, cùng Lục Kinh Chập thăm thầy hiệu trưởng cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-146-chi-cho-ngay-mai-kich-hay-mo-man.html.]
Hạ Thanh Nịnh sảng khoái đồng ý ngay. Chỉ cần cô và Lục Kinh Chập vắng, bọn Vương Minh Phương thể kiêng nể gì mà tay.
Quả nhiên, khi tin vợ chồng Hạ Thanh Nịnh chủ nhật sẽ vắng, Vương Minh Phương liền hạ quyết tâm tay ngay tại căn nhà . Để thuận tiện cho việc bắt gian tại trận, bà còn chuyên môn gọi thợ đến, dỡ bỏ bức tường ngăn cách căn phòng khách , mỹ miều gọi là khôi phục nguyên trạng ngôi nhà khi chuyển .
Sau khi dỡ tường, bà để một chiếc giường ở đó, kéo rèm che . Đến lúc đó ngoài bước là thể bắt gặp ngay cảnh Diêu Hồng Mai và tên chủ nhiệm Liêu “gian dâm” giường.
Đến thứ bảy, Vương Minh Phương bảo Hà San San cố ý trang điểm, gặp Liêu Cường.
Hà San San với Liêu Cường là ngày mai mời đến nhà ăn cơm trưa. Liêu Cường nghĩ đến nhà thì ăn gì, hơn nữa còn thể chạm mặt Hạ Thanh Nịnh và chồng cô , chẳng tự tìm phiền phức ? Vì thế từ chối.
Hà San San chút cuống, đến thì kế hoạch thực hiện thế nào . Nhớ tới câu “ bỏ con tép bắt con tôm” của , cô với Liêu Cường:
“Bọn họ đều nhà, đến nhà chỉ hai chúng thôi.” Sau đó thuận thế ngả , ghé môi sát tai thì thầm:
“Cơm nước xong, chúng thể chút chuyện khác.”
Hơi thở ấm áp quẩn quanh bên tai Liêu Cường khiến ngứa ngáy khó chịu, một tay ôm lấy eo Hà San San, đôi mắt hí đảo từ xuống , dừng ở bộ n.g.ự.c đầy đặn của cô , rõ còn cố hỏi:
“Chuyện khác là chuyện gì?”
Hà San San nén sự ghê tởm trong lòng, hôn lên má một cái, bộ thẹn thùng:
“Anh gì cũng .”
Liêu Cường đương nhiên lý do cô chủ động ngả lòng . Thứ hai danh sách tuyển dụng của xưởng sẽ công bố, cô chẳng qua là suất . Vì thế cũng vòng vo, trực tiếp hứa hẹn:
“San San, chỉ cần em cho , đảm bảo sẽ đưa em xưởng.” Nói xong định ôm hôn Hà San San. Cô vội vàng đẩy , thấy vui liền tiến lên bộ nũng nịu dỗ dành:
“Ngày mai em nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của chủ nhiệm Liêu.”
Thứ bảy, Diêu Hồng Mai đến tìm Hạ Thanh Nịnh một nữa, báo cho cô bọn họ ngày mai sẽ tay. Bởi vì Vương Minh Phương ngày mai mời một vị khách đến nhà ăn cơm, bảo cô chuẩn nhiều món một chút.
Diêu Hồng Mai yên. Vương Minh Phương tay thì cô sốt ruột, mà tay thì cô lo lắng.
Hạ Thanh Nịnh bảo Diêu Hồng Mai đừng căng thẳng, cứ theo kế hoạch là .
Được Hạ Thanh Nịnh trấn an, Diêu Hồng Mai dần dần buông bỏ lo lắng. Dù ngày mai cô là nấu cơm, đồ ăn thức uống cho miệng bọn họ động tay chân , chỉ thể giở trò trong đồ uống. Đến lúc đó cô tùy cơ ứng biến là , nếu thực sự gì ngoài ý thì Hạ Thanh Nịnh cũng sẽ đến tiếp ứng.
Nói chuyện xong với Diêu Hồng Mai, Hạ Thanh Nịnh liền ngoài gọi điện thoại. Cô gọi ở bốt điện thoại đầu ngõ mà xa, đến một bốt điện thoại xa lạ để gọi.
Mọi thứ đều chuẩn xong, chỉ chờ ngày mai kịch mở màn.