Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 142: Muốn kết hôn với cô ấy, bái cha mẹ, động phòng

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:14:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe xong lời Lục Bách Xuyên, Lục Kinh Chập trầm giọng trả lời:

 

“Con , cha.” Sau đó Lục Bách Xuyên vô cùng trịnh trọng :

 

“Con quyết định , con đưa cô theo quân đội (tùy quân).”

 

“Tốt, .” Lục Bách Xuyên xong, liên tục gật đầu:

 

“Vợ chồng vốn dĩ nên ở cùng một chỗ.” Nói xong ông xua tay với Lục Kinh Chập:

 

“Thời gian còn sớm, con về .”

 

“Vâng, cha nghỉ ngơi sớm.” Lục Kinh Chập xong, cầm bản hiệp nghị phân gia khỏi phòng Lục Bách Xuyên.

 

Lục Kinh Chập , Lục Bách Xuyên dùng tay đè lên ngực, chậm rãi dậy, mặt lộ vẻ đau đớn. Ông đóng cửa , đến bên giường, từ trong ngăn kéo lấy một lọ thuốc, đổ vài viên uống với nước.

 

Sau đó ông xuống giường, lấy từ đầu giường một khung ảnh, lẳng lặng nâng niu tay. Khung ảnh sạch sẽ, một hạt bụi cũng , dù ông vẫn dùng vải cẩn thận lau chùi một .

 

Lau xong, ông chớp mắt ngắm . Trong bức ảnh đen trắng, một phụ nữ mặc áo sơ mi kẻ đang mỉm với ông. Bà , đường nét khuôn mặt vài phần giống Lục Kinh Chập, tết hai b.í.m tóc, trông điềm tĩnh và dịu dàng.

 

Lục Bách Xuyên phụ nữ trong ảnh, thì thầm:

 

“Tiểu Tuệ, hôm nay cho hai đứa nhỏ ở riêng .”

 

Sắc mặt ông chút tái nhợt, nơi lồng n.g.ự.c vẫn âm ỉ đau:

 

“Là do dạy dỗ nên Lập Đông mới trở thành bộ dạng như bây giờ.”

 

Ông sống hơn nửa đời , từng vinh quang, cũng từng sa sút, qua bao lời ca tụng, cũng chịu ít đòn roi, cưới hai vợ, cảm nhận sự bạc bẽo của lòng , cũng trải nghiệm tình thâm quyến luyến. Có thể cuộc đời ông vô cùng “đặc sắc”, trải qua sóng to gió lớn, thậm chí thấu sinh ly t.ử biệt. Điều duy nhất ông canh cánh trong lòng chính là chăm sóc cho bà, để bà hưởng cảnh con cháu quây quần.

 

Ông phụ nữ đang xinh trong ảnh, kìm dùng ngón tay già nua vuốt ve khuôn mặt trẻ trung của bà. Những nếp nhăn hằn sâu mặt ông và phụ nữ môi hồng răng trắng trong ảnh tạo nên sự đối lập rõ rệt. Một lát , chỉ ông với giọng cực nhỏ:

 

“Tiểu Tuệ, nếu còn sống thì mấy!”

 

Lục Kinh Chập trở về phòng, thấy Hạ Thanh Nịnh đang dùng kéo cắt một mảnh vải màu xám. Cô định may một bộ đồ ngủ cho Lục Kinh Chập.

 

Gần đây thời tiết ngày càng nóng, vì e ngại cô ở bên cạnh mà Lục Kinh Chập từng mặc áo ba lỗ. Thật áo ba lỗ, đầu gặp mặt khi cứu cô từ sông lên chính là mặc áo ba lỗ.

 

Thực mặc áo ba lỗ trông ... gợi cảm. Áo ba lỗ ôm sát thể phô diễn trọn vẹn bờ vai rộng và vòng eo săn chắc của .

 

mặc, cô cũng thể cố ý nhắc nhở, như cô thèm khát cơ thể lắm .

 

Hiện tại luôn mặc áo dài tay quần dài ngủ, nóng đến toát mồ hôi đầu. Hạ Thanh Nịnh đoán chắc bộ cộc tay quần đùi nào, cho nên quyết định may giúp một bộ.

 

Lục Kinh Chập thấy Hạ Thanh Nịnh đang may quần áo cũng quấy rầy, bàn cầm bút bắt đầu thư tố cáo.

 

Anh tố cáo Lục Lập Đông chỉ suông. Đối với việc, đều công chính nghiêm minh. Trong ý thức của , sai thì chịu trừng phạt, bất kể đó là ai!

 

Hơn nữa, còn đòi công bằng cho Hạ Thanh Nịnh. Cô gánh chịu tiếng lẽ ” ( thật) suốt bốn năm. Làm chồng, vốn dĩ tròn trách nhiệm, giờ chân tướng, thể để cô chịu oan ức thêm nữa.

 

Chờ Hạ Thanh Nịnh cắt xong vải, phát hiện thời gian còn sớm, liền quyết định mai tiếp. Cô thu dọn đồ đạc xong, đến bên cạnh Lục Kinh Chập, vô tình thấy ba chữ tờ giấy đang —— Thư tố cáo.

 

Hạ Thanh Nịnh chút kinh ngạc, chút nghi hoặc, nhịn hỏi:

 

“Anh tố giác Lục Lập Đông?”

 

“Ừ.” Lục Kinh Chập ngẩng đầu, trầm giọng đáp một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-142-muon-ket-hon-voi-co-ay-bai-cha-me-dong-phong.html.]

 

Hạ Thanh Nịnh trong lòng phỏng đoán, do dự một chút hỏi:

 

“Anh như là để giúp khôi phục danh dự !”

 

Lục Kinh Chập dừng bút, về phía cô, thấy cô vẻ bất an, an ủi:

 

“Em cần gánh nặng tâm lý, sai chuyện, đương nhiên chịu trừng phạt.”

 

Hạ Thanh Nịnh ngờ Lục Kinh Chập sẽ vì cô mà đến mức , đó chính là ruột của , hơn nữa Hạ Thanh Nịnh thể cảm nhận đối với chút tình cảm nào.

 

Thật trong bộ chuyện , khó xử và khó nhất là cô, mà là Lục Kinh Chập, giờ sang an ủi cô.

 

thể thuần túy hận Lục Lập Đông, cũng thể chút gánh nặng tâm lý mà khiển trách , đó là vì cô và Lục Lập Đông vốn chẳng chút tình cảm nào. Lục Kinh Chập thì khác, bọn họ là em, là cốt nhục chí . Bất luận thế nào, đời đều lý do để chỉ trích .

 

Anh tố cáo Lục Lập Đông, khác thể lục bất nhận, vô tình vô nghĩa. Anh tố cáo, khác thể rõ lý lẽ, cố tình bao che. Cho nên dù thế nào cũng sẽ để điều tiếng.

 

Hạ Thanh Nịnh Lục Kinh Chập xong, đó giơ tay cầm lấy tờ giấy . Trong ánh mắt khó hiểu của Lục Kinh Chập, cô , giải thích:

 

“Cái khoan hãy gửi , giữ giúp .”

 

“Em cần bận tâm đến .” Lục Kinh Chập Hạ Thanh Nịnh nghiêm túc : “Tất cả những chuyện đều là do gieo gió gặt bão.”

 

Lục Kinh Chập tự nhiên hiểu lý do cô cho gửi . Ai mà chẳng trong sạch, ngẩng cao đầu . Vừa thương tâm như , đủ thấy trong lòng cô uất ức bao nhiêu. Giờ cơ hội giải oan, cô ngăn cản, nguyên nhân duy nhất chính là: bận tâm trai của .

 

Sợ cô trong lòng gánh nặng, Lục Kinh Chập tiếp tục :

 

“Hơn nữa cha cũng , chuyện để tự quyết định.”

 

Hạ Thanh Nịnh đương nhiên sẽ thánh mẫu đến mức tha cho con Lục Lập Đông. Bọn họ nhiều điều ác như , hại nguyên chủ thê t.h.ả.m như , cô chiếm xác tự nhiên giúp nguyên chủ đòi công đạo, khiến bọn họ chịu sự trừng phạt thích đáng!

 

chuyện nên để Lục Kinh Chập . Hơn nữa hiện tại thư tố cáo chẳng khác nào bứt dây động rừng, ba con sẽ thực hiện kế hoạch định sẵn nữa.

 

Lá thư gửi lên, liệu tìm bằng chứng, định tội Lục Lập Đông , tội danh lớn bao nhiêu, đủ để tù mấy năm, liệu khiến Vương Minh Phương và Hà San San đều chịu trừng phạt , tất cả đều là ẩn .

 

Hơn nữa dư luận liệu nghiêng về phía như mong càng là điều . Với sự âm hiểm xảo trá của Vương Minh Phương, chừng còn sẽ c.ắ.n ngược , Lục Kinh Chập lạm dụng quyền lực để bôi nhọ con bà .

 

G.i.ế.c tru tâm, đ.á.n.h rắn đ.á.n.h giập đầu. Hạ Thanh Nịnh sớm nghĩ kỹ phương pháp đối phó với ba con họ, mới sẽ để chuyện kết thúc bằng một bài học đau ngứa như .

 

vì e ngại trai mới cho gửi.” Hạ Thanh Nịnh do dự một chút, tìm một lý do sức thuyết phục hơn:

 

là sợ đến lúc đó sự việc điều tra rõ ràng , sẽ phán quyết hôn nhân của chúng hiệu lực.”

 

Lục Kinh Chập xong lời giải thích của cô, đôi mắt chợt sáng lên. Cô lo lắng như , chứng tỏ trong lòng cô , ly hôn với ?

 

ly hôn với , tự nhiên chính là thích .

 

Nghĩ thông suốt điểm , trong lòng Lục Kinh Chập tràn ngập niềm vui sướng to lớn. Anh đột ngột dậy, nắm lấy tay Hạ Thanh Nịnh, :

 

“Yên tâm, sẽ phán vô hiệu lực .” Nói đến đây giọng Lục Kinh Chập trở nên nghiêm túc và kiên định:

 

“Nếu thật sự phán vô hiệu lực, sẽ đơn xin một nữa... kết hôn với em thêm một nữa.”

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Vừa khéo bọn họ tiệc cưới, chụp ảnh cưới, bái cha , còn ... động phòng.

 

Tất cả những thứ , bù đắp hết cho cô.

 

 

Loading...