“Thanh Nịnh, em giúp chị với, Lục Lập Đông bọn họ hại chị!” Vào phòng xong, Diêu Hồng Mai lập tức với Hạ Thanh Nịnh.
Hạ Thanh Nịnh liếc qua khe hở cửa sổ, đó xuống. Diêu Hồng Mai thì đối diện, vẻ mặt nôn nóng cô.
“Bọn họ hại chị thế nào?” Hạ Thanh Nịnh Diêu Hồng Mai hỏi, nhanh chậm.
“Bọn họ...” Diêu Hồng Mai bỗng nhiên im bặt, trong lòng vẫn còn e ngại, đối với Hạ Thanh Nịnh cũng tin tưởng, sợ hết cô đầu mách Vương Minh Phương.
“Chị dâu, chị còn thật với , thì giúp chị đây?” Hạ Thanh Nịnh thấu tâm tư Diêu Hồng Mai, cô đang lo ngại điều gì, cố ý hỏi.
Hỏi xong, liền thấy Diêu Hồng Mai hai tay nắm chặt vạt áo, trong lòng dường như đang giằng xé dữ dội, hồi lâu vẫn mở miệng.
Thấy cô như , Hạ Thanh Nịnh nhíu mày, cô đang cân nhắc lợi hại, nên thong thả giúp cô:
“Có chị với là chồng, chồng và cô em chồng của chị giống như bốn năm , thiết kế một màn kịch ‘bắt gian tại giường’, chỉ là đối tượng bọn họ thiết kế còn là nữa, mà là...” Hạ Thanh Nịnh cố ý dừng một chút, mới nghiêm túc nhả từng chữ:
“Đổi thành chị!”
“Sao em ?” Diêu Hồng Mai kinh ngạc mở to mắt, thể tin nổi Hạ Thanh Nịnh.
“ chỉ những điều .” Hạ Thanh Nịnh , thần sắc như thường, tiếp tục :
“ còn phụ nữ bên ngoài của Lục Lập Đông mang thai, Hà San San xưởng dệt của chúng . Chỉ cần bắt gian chị với chủ nhiệm Liêu phân xưởng ở giường, Lục Lập Đông thể danh chính ngôn thuận ly hôn với chị, lập tức cưới phụ nữ bên ngoài . Hà San San cũng thể cầm bằng chứng ‘gian tình’ của các để uy h.i.ế.p Liêu chủ nhiệm, thuận lợi lấy suất xưởng dệt.”
Thấy Hạ Thanh Nịnh bình tĩnh kế hoạch độc ác một mũi tên trúng hai đích của con Vương Minh Phương, Diêu Hồng Mai bên cạnh chỉ cảm thấy lạnh toát từ lòng bàn chân, cái lạnh từ từ bò lên sống lưng, lên đến đỉnh đầu, cho đến khi đều toát hàn khí. Cơ thể cô kìm rùng một cái, là do kinh ngạc sợ hãi.
Hiện tại cô tin tưởng Hạ Thanh Nịnh, cũng việc cô giấu giếm tất cả chứng tỏ cô về phía . Cô run rẩy giọng tự chủ hỏi:
“Thanh Nịnh, chị bây giờ?”
Hiện tại cô mới , tính kế là chuyện đáng sợ đến mức nào. Mà lúc cô giúp đỡ, chịu giúp sáng tỏ nỗi oan là Hạ Thanh Nịnh, giờ nghiễm nhiên trở thành tâm phúc của cô.
Hạ Thanh Nịnh lập tức đưa biện pháp giải quyết, mà mở miệng hỏi:
“Chị dạy cho Lục Lập Đông một bài học tiếp tục sống với , là ly hôn với , tranh thủ lợi ích lớn nhất thuộc về , đó mang theo Anh Anh rời xa bọn họ, sống những ngày tháng ?”
Lần Diêu Hồng Mai chút do dự, trực tiếp trả lời:
“Chị ly hôn với !”
Thật cũng cô sáng suốt gì, mà là cô thật sự sợ. Hiện tại con Lục Lập Đông trong mắt cô giống như ba con rắn độc đang phun nọc, tùy thời đều thể nuốt chửng cô. Sống chung với những như , cô chỉ thấy vô cùng kinh hãi.
Hơn nữa cô chứng kiến Vương Minh Phương bọn họ thiết kế hãm hại Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập như thế nào, càng rõ trong mắt họ cũng chẳng ngoại lệ, chỉ nước bi t.h.ả.m hơn Hạ Thanh Nịnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-134-chan-tuong-phoi-bay-1.html.]
Hạ Thanh Nịnh cũng ngạc nhiên lựa chọn của Diêu Hồng Mai. Người như cô quá yêu bản , quá cần cảm giác an , tuyệt đối sẽ đặt nơi nguy hiểm.
“Chỉ ly hôn thôi ? Không bọn họ trả giá đắt ?” Hạ Thanh Nịnh hỏi mang tính dẫn dắt.
Diêu Hồng Mai lập tức hiểu ý Hạ Thanh Nịnh, trong mắt cũng dâng lên hận ý.
Vương Minh Phương mặt mũi Bồ Tát nhưng tâm địa rắn rết, Hà San San ngu xuẩn ác độc, Lục Lập Đông vong n phụ nghĩa, lương tâm. Những kẻ dựa cái gì mà thể sống ?
“Không, chị chỉ ly hôn, chị còn bọn họ trả giá!” Diêu Hồng Mai nghiến răng .
Hạ Thanh Nịnh gật đầu, đó ghé tai cô nhỏ vài câu. Diêu Hồng Mai xong, mở to mắt, thể tin nổi về phía Hạ Thanh Nịnh.
Cô cũng ngờ tới, Hạ Thanh Nịnh ngày thường lộ sơn lộ thủy kế hoạch chu đáo chặt chẽ như .
“Chị hiểu , mấy ngày nay chị vẫn sẽ như , nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, sẽ để lộ sơ hở gì .” Diêu Hồng Mai xong lời Hạ Thanh Nịnh, nghiêm túc .
“Ừ, cứ vững vàng, chị yên tâm, sẽ bảo đảm an cho chị, sẽ để chị xảy chuyện.” Biết tính cách cô , Hạ Thanh Nịnh bồi thêm một liều t.h.u.ố.c trợ tim.
Trong lúc hai chuyện, Hạ Thanh Nịnh vẫn luôn để ý ngoài cửa sổ. Lúc , bóng dáng cao lớn rốt cuộc cũng xuất hiện trong tầm mắt cô.
“Thanh Nịnh, chị ngoài đây.” Mọi việc thương lượng xong, Diêu Hồng Mai dậy định ngoài.
“Khoan .” Hạ Thanh Nịnh bỗng nhiên gọi cô , vẻ khó hiểu :
“Chị dâu, vẫn luôn một vấn đề hỏi chị.”
“Cái... cái gì?” Diêu Hồng Mai thấy cô nghiêm túc, cô hỏi gì, cũng căng thẳng theo.
Hạ Thanh Nịnh ước lượng thời gian khớp, cố ý nâng cao giọng hỏi:
“Lúc Lục Lập Đông cưới , Vương Minh Phương bảo hạ d.ư.ợ.c , đặt lên giường Lục Kinh Chập, bịa đặt chuyện mò lên giường Lục Kinh Chập. Chuyện , chị tham gia ?”
Hạ Thanh Nịnh tự nhiên Diêu Hồng Mai tham gia việc tính kế nguyên chủ năm xưa. Sở dĩ như , mà hỏi cô chuyện , chính là cô trong lúc hoảng loạn giải thích sẽ chủ động thừa nhận sự thật.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cô hỏi xong, quả nhiên giây tiếp theo thấy Diêu Hồng Mai cuống quýt xua tay liên tục, dồn dập giải thích:
“Không , , chị tham gia.”
“Cho nên lúc chị chuyện ? Chỉ là tham gia thiết kế thôi?” Hạ Thanh Nịnh nữa dẫn dắt Diêu Hồng Mai chân tướng.
“Phải, chị , nhưng Thanh Nịnh, em tin chị , chị thật sự tham gia, đều là Lục Lập Đông thôi.” Diêu Hồng Mai vội vàng thanh minh cho bản , chú ý tới bóng cao lớn mặc áo trắng đang ngoài cửa.