Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 125: "Công phu" của anh ấy vô cùng lợi hại

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:12:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lời của dường như tác dụng trấn an, trái tim bất an của Hạ Thanh Nịnh dần bình tĩnh , cùng nghiêm túc xem phim.

 

Hạ Thanh Nịnh tưởng Lục Kinh Chập chỉ cô yên tâm nên mới "nắm" tay , nhưng tay vẫn hề rời , cứ thế bao phủ lấy tay cô suốt buổi.

 

Hạ Thanh Nịnh do dự, nhưng cuối cùng cũng rút tay khỏi lòng bàn tay .

 

Khi phim chiếu đến đoạn nữ đặc vụ định hạ độc chính đứa con gái nuôi nấng, tất cả đều căng thẳng. Hạ Thanh Nịnh từng xem bộ phim cũ , tình tiết bên trong nên cũng hồi hộp theo.

 

Người dân thời đại tinh thần trách nhiệm dân tộc và lòng chính nghĩa đặc biệt cao. Mãi đến khi thấy cuối cùng bọn đặc vụ đều bắt, phe thắng lợi, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Phim tan, bắt đầu về. Cặp nam nữ bên cạnh giữ lời hứa, cùng Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập ngoài. Vừa khỏi rạp, quả nhiên thấy ba tên đang xổm bên đường, xem chúng vẫn luôn rời mà đợi sẵn ở đó.

 

Lục Kinh Chập bọn chúng, đó với cặp nam nữ cùng:

 

"Phiền hai vị ở đây với vợ một lát, sẽ đón cô ngay."

 

Sau khi họ đồng ý, liền về phía ba gã đàn ông .

 

Lúc Hạ Thanh Nịnh mới hiểu tại Lục Kinh Chập chủ động "hẹn đ.á.n.h " với bọn chúng. Hóa sớm đoán bọn chúng sẽ chịu để yên, chúng đ.á.n.h lén gây nguy hiểm cho cô nên mới đề nghị .

 

Giờ gửi gắm cô cho "bạn bè" để đảm bảo an mới một ứng chiến.

 

"Làm ơn giúp chúng báo công an với." Hạ Thanh Nịnh vô cùng lo lắng cho Lục Kinh Chập, thể yên tâm đợi ở đây, xong định theo.

 

"Em gái, em ." Cô gái vội vàng giữ chặt cô: "Nguy hiểm lắm."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hạ Thanh Nịnh đương nhiên hiểu sẽ nguy hiểm, cô cũng định một , giải thích:

 

"Em tìm bảo vệ rạp chiếu phim cùng."

 

Người đàn ông cùng bốn chạy xa, giờ gọi đến chắc chắn kịp nữa, sợ Lục Kinh Chập chịu thiệt, do dự một chút với Hạ Thanh Nịnh và bạn gái:

 

"Hai đợi ở đây đừng , giúp ." Nói xong sải bước chạy theo.

 

Người đàn ông , cô gái bên cạnh cũng bình tĩnh nổi, lập tức bảo Hạ Thanh Nịnh:

 

"Đi, chúng tìm bảo vệ."

 

Đợi khi Hạ Thanh Nịnh cùng cô gái và ba nhân viên bảo vệ vội vã chạy tới con hẻm nhỏ thì phát hiện ba tên lưu manh đồng loạt sóng soài mặt đất, kẻ ôm chân, kẻ ôm tay, rên la t.h.ả.m thiết.

 

"Lại là ba thằng chúng mày." Bảo vệ rạp chiếu phim liếc mắt một cái, rõ ràng là quen mặt đám , tức giận :

 

"Suốt ngày lêu lổng, bắt nạt phụ nữ, cái tích sự gì."

 

Lúc cô gái cùng Hạ Thanh Nịnh ba tên đ.á.n.h gục, trong mắt đầy kinh ngạc, nhịn khen ngợi bạn trai :

 

"Giỏi quá! Ở bên lâu thế mà em thủ đấy!"

 

Người đàn ông khen đến đỏ mặt tía tai, về phía Lục Kinh Chập, giọng đầy vẻ thể tin nổi:

 

"Không , còn kịp tay thì đ.á.n.h cho cả lũ rạp xuống đất ."

 

Nhớ cảnh tượng , đến giờ vẫn dám tin mắt . Anh từng thấy ai thủ như , một chấp ba, giải quyết trong nháy mắt. Ba gã đàn ông cũng yếu, thế mà tay cứ như tờ giấy. Vừa nãy còn lo ứng phó nổi, giờ xem là lo bò trắng răng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-125-cong-phu-cua-anh-ay-vo-cung-loi-hai.html.]

Nói xong, Lục Kinh Chập, nhịn hỏi:

 

"Người em, nghề gì thế?" Bỗng nhiên liên tưởng đến bộ phim xem, ánh mắt Lục Kinh Chập chút khác lạ. Người lợi hại như , là đặc vụ huấn luyện đặc biệt đấy chứ?

 

"Anh là bộ đội ở quân khu." Hạ Thanh Nịnh , cũng rõ quân hàm của Lục Kinh Chập, quá phô trương thể răn đe lũ lưu manh , tránh cho chúng tìm đến gây phiền phức.

 

"Hả!" Người đàn ông rõ ràng ngờ tới, vỡ lẽ:

 

"Thảo nào thủ lợi hại thế."

 

Nghe thấy là quân nhân, ba tên côn đồ đất cũng sững sờ, đó mới hiểu chọc ổ kiến lửa. Tên cầm đầu vội vàng dậy, trao đổi ánh mắt với hai tên đàn em, chẳng màng đến tay chân đau nhức, cắm đầu bỏ chạy thục mạng.

 

Hai nhân viên bảo vệ thấy chúng bỏ chạy liền đuổi theo, miệng quát:

 

"Ba thằng chúng mày mà dám bén mảng đến rạp chiếu phim gây sự nữa, bọn tao sẽ tống cổ đồn công an..."

 

Bên bốn cũng khỏi ngõ nhỏ. Hạ Thanh Nịnh vội vàng cảm ơn cặp nam nữ mới quen. Lục Kinh Chập cũng tỏ ý mời họ ăn cơm, dù hôm nay hai họ trượng nghĩa giúp đỡ như , thế nào cũng mời một bữa.

 

Người đàn ông xòa bảo cần mời mọc gì. Lúc còn thần bí , lâu nữa mấy thực sự thể tụ tập ăn cơm với . Anh còn bảo hôm nay mở rộng tầm mắt, xem phim "hành động" phiên bản thật việc thật, vô cùng đời, sự ngưỡng mộ đối với Lục Kinh Chập lộ rõ mặt.

 

Chia tay hai họ, Hạ Thanh Nịnh lên xe đạp của Lục Kinh Chập về nhà.

 

Đống đồ ăn vặt Lục Kinh Chập mua Hạ Thanh Nịnh cũng ăn mấy, vẫn cầm nguyên trong tay.

 

Trên đường về, Hạ Thanh Nịnh cứ suy nghĩ mãi xem rốt cuộc Lục Kinh Chập đ.á.n.h đ.ấ.m giỏi đến mức nào mà khiến đàn ông lập tức trở thành "fan cuồng" như thế. Đối với giá trị vũ lực của , cô vẫn khái niệm rõ ràng, nghĩ thầm lẽ đến quân đội sẽ mở mang tầm mắt.

 

Hai về đến nhà thì trời muộn, ai nấy rửa mặt lên giường ngủ.

 

Tắt đèn, căn phòng tối om. Lục Kinh Chập bóng lưng mảnh mai về phía , trong lòng khỏi rung động. Sự việc hôm nay càng củng cố thêm ý định đưa cô theo quân của !

 

Lúc Hạ Thanh Nịnh như nhớ điều gì, bỗng xoay với Lục Kinh Chập:

 

"Từ mai cần đưa đón em nữa , em tự đạp xe ."

 

Cô học xe đạp ngắt quãng cũng gần mười ngày, cảm thấy thể tự , phiền Lục Kinh Chập đưa đón mãi.

 

Nghe cô , trong bóng tối Lục Kinh Chập nhíu mày, một lát :

 

"Không , đường đông xe lắm, em một an ."

 

Hạ Thanh Nịnh cảm thấy xe đạp giống lái ô tô, dù va quệt chút cũng nguy hiểm quá lớn. Anh cứ lo lắng thái quá cho cô tự thế ngược càng khiến cô lâu nắm vững kỹ năng.

 

Trước chẳng mong cô học nhanh nhất ? Ngày nào cũng giám sát cô tập, giờ học cho cô tự ?

 

Hạ Thanh Nịnh đang định bảo , vài bữa là quen, Lục Kinh Chập đột nhiên hỏi:

 

"Đại đội trưởng Lưu nhắc với em, em còn nhớ ?"

 

Đại đội trưởng Lưu? Hạ Thanh Nịnh cố lục trí nhớ một lúc mới nhớ thích chị A Chân, gật đầu :

 

"Nhớ ạ, bảo sắp về."

 

"Ừ." Lục Kinh Chập bình thản :

 

"Thứ bảy tuần sẽ đến nhà chơi."

 

 

Loading...