Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 11: Cơ thể nóng rực kề sát lại

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:02:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự thỏa hiệp bất ngờ của Lục Kinh Chập khiến Hạ Thanh Ninh chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ nước mắt của cô tác dụng thật? Quả nhiên mặt đàn ông , nước mắt chính là vũ khí hữu hiệu của phụ nữ.

 

Thực ở góc độ của , cô cũng thể hiểu hành động của . Dù tính kế, mang tiếng , còn vì trách nhiệm mà cưới ghét, là ai thì cũng sẽ cảm xúc mâu thuẫn thôi.

 

Thấy chịu ở , Hạ Thanh Ninh cũng kiêu, lập tức lau khô nước mắt mặt, vẻ mặt thành khẩn :

 

"Anh yên tâm, tuyệt đối sẽ ."

 

Nói xong cô mới nhận câu thoại kinh điển của mấy gã "tra nam".

 

Thấy cô nghiêm túc đảm bảo với , Lục Kinh Chập thấy buồn , như là gái nhà lành bằng.

 

Thực ngủ ở đây chỉ là quen ngủ cạnh phụ nữ thôi, chứ sợ cô . Cho dù cô gì, một gã đàn ông cao gần mét chín như chẳng lẽ khống chế nổi tay chân khẳng khiu của cô?

 

Hai thỏa thuận xong, từng rửa mặt về phòng, đóng cửa .

 

Hà San San vẫn luôn để ý động tĩnh, thấy hai cùng về phòng đóng cửa thì yên nữa, rón rén đến cửa phòng hai , áp tai cửa ngóng.

 

Vương Minh Phương vệ sinh thấy Hà San San đang lén, liền xách cổ lôi về phòng, hạ giọng hỏi:

 

"Con bò cửa phòng cái gì đấy?"

 

"Hai họ ngủ chung một phòng hả ?" Hà San San vẻ mặt kinh ngạc.

 

"Người giấy kết hôn cũng lấy , chung một phòng chẳng lẽ ở hai phòng." Vương Minh Phương đáp.

 

"Lục Kinh Chập thích nó ? Sao về ngủ cùng ." Hà San San bĩu môi, vẻ mặt vui.

 

"Bốn năm thì thích, nhưng giờ nó lớn lên trông như thế , mấy thằng đàn ông mà thích?" Vương Minh Phương thấu sự đời.

 

"Nó trông thế nào chứ, chẳng chỉ trắng hơn con tí thôi ?" Hà San San chua chát , rủa thêm một câu:

 

"Gầy như thế, khi còn chẳng để con trai chứ."

 

"Rồi , con xinh , con là xinh nhất." Vương Minh Phương tính con gái, lời ngon ngọt dỗ dành, xong nghiêm túc dặn dò:

 

"Con đừng đặt tâm tư lên Lục Kinh Chập nữa. Mẹ và chú Lục sớm muộn gì cũng tái hôn, các con là em đấy."

 

"Con ." Hà San San vẻ mặt cam lòng:

 

"Thật là hời cho con Hạ Thanh Ninh. Lục Kinh Chập về, xem nó vênh váo kìa. Biết thế lúc ném nó lên giường thằng què, thằng vô thằng mặt rỗ cho ."

 

"Câm miệng!" Vương Minh Phương lập tức ngắt lời, quát khẽ:

 

"Mẹ bao nhiêu , chuyện một chữ cũng nhắc đến. Lục Kinh Chập mà thì cả nhà chúng còn ngày lành mà sống ?"

 

Thấy luôn yêu thương nổi giận, Hà San San lập tức im bặt. Cô cũng vì tức Hạ Thanh Ninh đến mụ mị đầu óc nên mới mất chừng mực.

 

Sợ con gái lợi hại trong đó, Vương Minh Phương nhắc nhở nữa:

 

"Mấy ông của Lục Kinh Chập đều quan to trong quân đội, bản nó chức vị cũng thấp. Chị dâu con tuy giờ mới sinh một đứa con gái, nhưng chắc chắn sinh con trai. Cháu trai con tránh khỏi việc nhờ vả nó. Nếu con tưởng tại khách sáo với nó, với con ranh Lục Tiểu Tuyết như hả?"

 

"Vâng, con , con nữa." Hà San San gật đầu.

 

Thấy con gái nhận sai, sắc mặt Vương Minh Phương dịu , an ủi:

 

"Con cũng đừng buồn. Bà mối giới thiệu cho con đối tượng điều kiện cũng tồi , là con một, nhà tiền, việc ở nhà máy quốc doanh, ngợm cũng lắm."

 

Mắt Hà San San sáng lên, hỏi: "Thật hả ? Khi nào đến?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-11-co-the-nong-ruc-ke-sat-lai.html.]

 

"Xem con vội kìa, chỉ mấy ngày nữa thôi." Vương Minh Phương gõ đầu con gái.

 

"Thế mua cho con bộ quần áo mới . Hôm qua con thấy ở cửa hàng bách hóa cái váy vải sợi tổng hợp lắm." Hà San San khoác tay Vương Minh Phương nũng.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Tháng chẳng con mới mua một bộ ? Con xem trong tủ bao nhiêu quần áo ." Vương Minh Phương .

 

"Kìa , chẳng sắp xem mắt . Cái váy đấy lắm, màu đỏ rực, xem mắt mặc thì vui vẻ may mắn bao." Hà San San lắc tay Vương Minh Phương nài nỉ.

 

"Mua mua, mua cho con." Vương Minh Phương : "Vừa Hạ Thanh Ninh sắp lương, đến lúc đó lấy tiền mua cho con."

 

Hạ Thanh Ninh hề tiền lương tháng của hai con phòng bên tiêu . Cô đang giường với Lục Kinh Chập, mỗi đắp một cái chăn.

 

Trên một chiếc giường ngủ hai , cộng thêm hai cái chăn bông dày cộm nên gian rộng rãi lắm. Cô cố gắng sát mép giường, tránh chạm bên cạnh.

 

Có lẽ vì từng chung giường với đàn ông bao giờ, Hạ Thanh Ninh ít nhiều thấy quen. Tuy Lục Kinh Chập bên cạnh vẫn im lìm nhưng cô cũng ngủ.

 

Hai tuy đăng ký kết hôn nhưng chẳng thiết gì, nên đều ăn ý mở miệng chuyện.

 

Ngay khi Hạ Thanh Ninh dịch phía ngoài mép giường nữa, bên gối bỗng vang lên giọng trầm ấm:

 

"Cô cần ngủ sát mép ngoài thế ."

 

"À, ." Hạ Thanh Ninh giải thích:

 

"Vẫn nên xa một chút, sợ ngủ say xoay đè ."

 

"Chẳng cô bảo ngủ ngoan ?" Lục Kinh Chập hỏi.

 

Cô ngủ đúng là ngoan, nhưng cơ thể hiện tại của cô, cô cũng chẳng "cô " rốt cuộc ngoan . Nhỡ lát nữa ngủ say, gác chân lên Lục Kinh Chập thì hiểu lầm, đuổi cô ngoài thì mất mặt lắm.

 

"Chắc là... ngoan đấy." Hạ Thanh Ninh , giọng điệu rõ ràng thiếu tự tin. Sợ nghĩ dối, cô vội nhấn mạnh :

 

" yên tâm, tuyệt đối ý đồ gì với , tuyệt đối sẽ cả."

 

Nói xong Hạ Thanh Ninh mới nhận , lời cứ như "lạy ông ở bụi ", thật ngu ngốc.

 

Người bảo cô ý đồ gì, định . Để xua tan bầu khí gượng gạo, Hạ Thanh Ninh đổi chủ đề:

 

"Lần nghỉ phép thăm bao lâu?"

 

"Một tháng." Giọng Lục Kinh Chập vang lên trong bóng tối, trầm ấm dễ .

 

"Ồ." Hạ Thanh Ninh đáp.

 

Một tháng thời gian dài ngắn, đủ để cô xử lý thỏa chuyện ở đây.

 

Đến lúc đó nếu gì bất ngờ, cô thể theo Lục Kinh Chập đến quân khu. Đến đơn vị, cô thể xin đội văn nghệ, đội tuyên truyền, hoặc giáo viên cũng .

 

Đợi sang năm thi đại học, thi một trường đại học. Cho dù cô đổi cốt truyện trong sách, Mạc Hiểu Hiểu và Lục Kinh Chập cuối cùng vẫn đến với , thì cô cũng nắm chắc phần thắng, cần dựa dẫm ai, tự sống quãng đời còn .

 

Có lẽ vì ngày hôm nay xảy quá nhiều chuyện, quá mệt mỏi nên hai xuống chẳng bao lâu ngủ .

 

Nửa đêm, trong cơn mơ màng, Lục Kinh Chập cảm giác đang chui lòng , miệng còn rên rỉ lầm bầm. Anh tỉnh dậy, phát hiện trong chăn từ lúc nào thêm một . Cô dán sát, môi gần như chạm da thịt , thở nóng hổi vờn quanh cổ .

 

Cơ thể kề sát, da thịt nóng rực chạm , tiếng thở dốc khe khẽ... Cơn đỏ mặt nhanh chóng bò lên mặt Lục Kinh Chập, tức giận, gầm nhẹ giọng lạnh lùng:

 

"Cô cái gì đấy?"

 

 

Loading...