Nguyễn Thu Dương đang ăn, cắn đầu tôm  về phía Nguyễn Thu Nguyệt. Nửa ngày , cô  bảo: “Sao     ở đây chứ?  cũng   gì,     ăn cơm ? Ta đói bụng ...   ăn...”
Nguyễn Thu Nguyệt: “Da mặt dày ghê...”
Nguyễn Thu Dương trừng mắt, cuối cùng nhịn  mà  lên tiếng, tiếp tục ăn tôm.
Nguyễn Hồng Quân  chúc mừng thì chúc mừng, mặc kệ Nguyễn Trường Phú, Phùng Tú Anh và Diệp Thu Văn  . Cậu  ở trong phòng ăn thật sự cũng sắp  loạn cả nhà bếp tung trời . Cậu ồn ào đến mức  tất cả    theo, hệt như họ  mở một buổi tiệc tối .
Cơm nước xong, bọn họ  hề  phiền Phùng Tú Anh nữa, mấy   tay rửa nồi, dọn bát. Tất nhiên bọn họ  hề để cho Nguyễn Thu Dương  lợi, bắt cô    việc. Đợi khi họ dọn hết nhà bếp , họ mới thả cô  .
Nguyễn Thu Dương giận dữ c.h.ế.t ,   ngoài nhổ nước bọt với Tô Manh Manh: “Sáu  ức h.i.ế.p một  ! Sáu đứa mất dạy!”
Tô Manh Manh nghiêm túc giải thích: “Con nhà tông  giống lông thì cũng giống cánh. Nhà  mất dạy,  chứng tỏ  cũng mất dạy!”
Nguyễn Thu Dương: “...”
A! Ai đó cứu mạng với!
Tâm trạng , cơm nước xong sáu  bọn Nguyễn Khê còn cùng   ngoài dạo chơi một vòng.
Họ   trong đại viện, hỡ là gặp   thì   đều sẽ dừng  trò chuyện với bọn họ.
Trong trường chỉ  tổng cộng mười học sinh thi , Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết và Diệp Phàm  chiếm  ba, nhất là ba  đều thi  đại học  mà  ai khác thi . Không  ai gặp họ mà  dừng  khen mấy câu , tinh thần hào hứng đều   giả vờ.
Vậy nên,  khi  dạo xong một vòng về, tâm trạng của bọn họ   hơn.
Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết trở về phòng  xuống,  lấy thư thông báo      nhiều , nhất là Nguyễn Thu Nguyệt hâm mộ c.h.ế.t  . Cô bé ôm thư thông báo của hai   trong lòng, xem  xem  bảo: “Sau  em cũng sẽ lên thủ đô học đại học!”
Nguyễn Khê đáp lời cô bé: “, bọn chị ở đó chờ em!”
Ba chị em hàn huyên cực kỳ vui vẻ trong phòng cả một lúc, đề tài  là chuyện học đại học. Thấy thời gian chẳng còn bao lâu nữa là đến lúc rửa mặt  , Nguyễn Thu Nguyệt định trở về nhà chuẩn  rửa mặt, kết quả mới   dậy chợt   tiếng gõ cửa vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-the-gioi-nien-dai-van-lam-nu-phu-xinh-dep/chuong-304.html.]
Cô bé bèn  bên cạnh bàn học  nhúc nhích,  một câu với cửa phòng: “Cửa   khóa.”
Nắm cửa lập tức chuyển động,  khi mở cửa phòng, Phùng Tú Anh  từ bên ngoài . Trên mặt bà   là khách sáo,  cả nụ  dè dặt,  phòng thì tiện tay đóng cửa , lên tiếng chào hỏi Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết, Nguyễn Thu Nguyệt: “Tiểu Khê, Tiểu Khiết, Thu Nguyệt...”
Nguyễn Khiết  bên cạnh bàn đáp  bà : “Bác cả.”
Nguyễn Khê  bên cạnh bàn   dậy,  đầu  về phía bà : “Sao  ạ?”
Phùng Tú Anh mỉm   đến bên cạnh bàn  sách, đặt cái túi ở trong tay xuống,  đưa tay lấy đồ bên trong   bảo: “Xế nay bác  đến tiệm thực phẩm phụ mua,  là đồ ... đắt lắm...”
Nguyễn Khê  bên cạnh bàn ngẩng đầu lên  bà , chốc  : “Phùng Tú Anh, bác  cảm thấy bây giờ bác lấy lòng con là chậm  ?”
Phùng Tú Anh đưa đồ xong,  quấy rầy Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết thêm nữa, chủ yếu là vì bà  quá  hổ,  chịu nổi nữa.
Sau khi bà  treo khuôn mặt tươi  rời khỏi, Nguyễn Thu Nguyệt cầm lấy thứ  bàn ăn,  thử: “Chắc chắn bây giờ bà   hối hận  c.h.ế.t !”
DTV
Nguyễn Khê vẫn  câu  : “Chị  cần sự hối hận của bà . Chị cố gắng thi đại học như ,  kết quả  thế,  hề  vì cạnh tranh, khoe mẽ cho Phùng Tú Anh xem. Trong lòng chị, bà   hề quan trọng đến thế. Bà   hối hận  đều  can hệ gì đến chị.”
Nguyễn Thu Nguyệt thả vật trong tay xuống, hít một cái thật ,   vời Phùng Tú Anh nữa, chỉ  về phía Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết bảo: “Chị cả, chị họ, bây giờ   chính thức trở thành tấm gương của em , em cũng  bắt đầu cố gắng, thật cố gắng nỗ lực.”
Nguyễn Khiết  cô bé : “Cố lên em!”
Nguyễn Thu Nguyệt cổ vũ chính : “Cố gắng!”
Cô ở   mấy câu với Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết  lập tức về nhà. Cô về thu dọn đơn giản   rửa mặt.
Nguyễn Thu Nguyệt  , Nguyễn Khê  dậy khỏi bàn học,  với Nguyễn Khiết: “Chúng  dọn dẹp chút !”
Nguyễn Khiết lập tức hiểu ý Nguyễn Khê: “Ngày mai sẽ về nhà ạ?”
Nguyễn Khê gật đầu: “Ừ, ngày mai .”
Kết quả kỳ thi đại học  , thư thông báo cũng  lấy , còn ở  đây  gì nữa. Nếu   vì đợi kết quả kỳ thi, đợi thông báo trúng tuyển,  khi thi xong bọn họ  về thẳng nhà, còn lâu mới ở  nơi  rảnh rỗi.