Nguyễn Thu Nguyệt  cạnh cô ,  lên tiếng đáp , chỉ hít mạnh hai cái   sang hỏi Diệp Thu Văn: “Chị Thu Văn, hôm nay chị  cảm thấy cơ thể  chỗ nào  thoải mái ?”
Diệp Thu Văn   thì cảm thấy  chút là lạ, bởi vì quá quen .  nhất thời  nghĩ  lạ chỗ nào, còn hỏi : “Không ,  .”
Nguyễn Thu Nguyệt : “Vậy thì , ăn cơm  .”
Trong lòng Diệp Thu Văn vẫn cảm thấy nghi ngờ nhưng  hỏi nhiều.
Cô  cầm đũa ăn cơm, lúc ăn cơm xong,  khi ăn cơm xong, lúc chuẩn   lên rời  thì đột nhiên  Nguyễn Thu Nguyệt gọi .
Nguyễn Thu Nguyệt  chị gọi cô  mà còn gọi cả Nguyễn Thu Dương.
Tính cách Nguyễn Thu Nguyệt   như Diệp Thu Văn, hùng hổ : “Gọi tao với chị cả  gì?”
Ăn cơm xong , hôm nay là chủ nhật  thời gian,  thể  chuyện rõ ràng.
Nguyễn Thu Nguyệt  lên khỏi ghế,  Nguyễn Trường Phú : “Ba, con  nhẫn nhịn mấy ngày , hôm nay  mặt ba,  mặt tất cả   trong nhà con  vạch trần hai chuyện  trong nhà, một chuyện là của Nguyễn Thu Dương, một chuyện là của Diệp Thu Văn.”
Nguyễn Trường Phú   thì vô thức: “Lại  cái gì ?”
Nguyễn Thu Nguyệt cầm cổ tay Nguyễn Thu Dương giơ lên : “Vậy con sẽ  ngắn gọn thôi. Con, chị cả và chị họ dùng kem bảo vệ da nên Nguyễn Thu Dương đố kỵ, vì thế chị   dùng trộm kem bảo vệ da của Diệp Thu Văn. Con      chú ý , sáng nào Nguyễn Thu Dương cũng hỏi Diệp Văn Thu, hôm nay cơ thể  gì  thoải mái  . Vừa   khi ăn cơm con cũng hỏi,   cũng  thấy , Diệp Thu Văn luôn  cơ thể    gì  thoải mái cả.”
Nói đến đấy,  khác vẫn  hiểu chuyện gì đang xảy  nhưng Diệp Thu Văn  lập tức tái mặt.
Nguyễn Thu Dương  vạch trần chuyện dùng trộm kem bảo vệ da cũng lập tức bối rối, lập tức đẩy tay Nguyễn Thu Nguyệt , vội vàng phủ nhận: “Con mắt nào của mày thấy tao dùng trộm kem bảo vệ da của chị cả? Không  chứng cứ thì đừng   vớ vẩn.”
Nguyễn Hồng Quân thích nhất là nhúng tay  những chuyện như , thấy Nguyễn Thu Dương  tật giật  thì lập tức nhảy , cố   vẻ : “Nguyễn Thu Dương, rõ ràng là chị  dối! Chị ngu nhất nhà nên  nào  dối cũng vô cùng rõ! Chị thừa nhận !”
Nguyễn Thu Dương quả thật   lên đánh c.h.ế.t thằng nhóc : “Rõ ràng là mày mới ngu nhất nhà!”
Nguyễn Hồng Quân  nhận, trợn tròn mắt: “Nói vớ vẩn, chị mới ngu nhất .”
Nguyễn Thu Dương: “Mày ngu nhất.”
Nguyễn Hồng Quân: “Chị siêu ngu vô địch thiên hạ.”
Nguyễn Thu Dương: “Nhường mày cả đấy”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-the-gioi-nien-dai-van-lam-nu-phu-xinh-dep/chuong-225.html.]
Nguyễn Hồng Quân trợn mắt: “Chị chơi !”
Nguyễn Thu Dương vẫn còn  cãi , thì Nguyễn Trường Phú  vỗ bàn cắt ngang.
Nguyễn Trường Phú  Nguyễn Thu Nguyệt: “Thu Nguyệt,    lung tung, lấy bằng chứng .”
Nguyễn Thu Nguyệt  phí lời, xoay  chạy lên lâu: “Mọi   theo con.”
Phùng Tú Anh   dậy, cái nhà  gần đây náo loạn khiến bà  đau hết đầu, bà  sắp phiền c.h.ế.t .
Bây giờ bà  thậm chí  chút hối hận, hối hận vì đưa Nguyễn Khê từ quê lên.
Nếu   vì con bé và Nguyễn Khiết thì cái nhà  cũng  ầm ĩ như .
Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết  ngọn nguồn sự việc nên đương nhiên cũng  theo lên lầu.  Nguyễn Hồng Quân thì    bở qua, cãi  với Nguyễn Thu Dương xong thì lập tức phi thẳng lên lầu.
 
Nguyễn Thu Dương và Diệp Thu Văn vẫn  cạnh bàn ăn, sắc mặt biến đổi.
DTV
Sau đó cô  cuối cùng cũng  nhịn nữa hỏi Nguyễn Thu Dương một câu: “Em dùng trộm kem bảo vệ da của chị?”
Nguyễn Thu Dương bắt đầu ậm ừ, bắt đầu   thành lời.
Như  mà còn  rõ ư, Diệp Thu Văn cuối cùng cũng  gắng gượng nổi,  sụp xuống vùi mặt  cánh tay. Một lát , cô   ngẩn đầu lên  Nguyễn Thu Dương: “Muốn dùng   bảo chị?”
Rốt cuộc là vì , vì   hại cô ?
Nguyễn Thu Dương nặn ngón tay, ậm ừ   gì.
Lát , Nguyễn Thu Nguyệt dẫn Nguyễn Trường Phú và Nguyễn Hồng Quân từ  lầu xuống.
Trong tay cô bé cầm hai lọ kem bảo vệ da, một lọ là của cô bé, một lọ khác là của Diệp Thu Văn. Bởi vì lọ của Diệp Thu Văn  trộn với kem bảo vệ da kém chất lượng nên mùi    khang khác,  lẽ là gần đây tâm trạng của Diệp Thu Văn   nên  chú ý.
Nguyễn Thu Nguyệt đặt hai lọ kem xuống,  bên cạnh,   gì.
Nguyễn Trường Phú sầm mặt  Nguyễn Thu Dương, nghiêm nghị hỏi cô  : “Nói! Có  là con dùng trộm kem bảo vệ da của chị cả ? Dùng hết  lấy kem bảo vệ da kém chất lượng bỏ ?”
Nguyễn Thu Dương  ông   cho giật  hoảng sợ, nước mắt lập tức rơi xuống, mếu máo gật đầu: “Vâng.”