Nếu Nguyễn Khiết  thành phố, Nguyễn Trường Phú và Phúng Tú Anh tìm nhà trồng trong thành phố thì   ruột  còn  thể  thấy sính lễ ? Cho dù là ngày lễ ngày tết tặng quà bọn họ cũng  ăn .
Nguyễn Khiết ở nhà   thèm đếm xỉa đến bà  , giờ   thành phố   là bay mất luôn ?
Mà Nguyễn Trường Phú   cũng sửng sốt, ông tai nghĩ thầm, tại   là Nguyễn Dược Tiến.
DTV
Ông   lên tiếng, Nguyễn Chí Cao vội : “Tiểu Khê là con gái, đổi thành con trai  mà . Tiểu Khê  với Tiểu Khiết,  cùng  mới vui chứ, để Dược Tiến   gì? Thằng bé với Tiểu Khiết  gì để  ?”
Phùng Tú Anh cũng cảm thấy Nguyễn Khiết khá , dù  cũng là Nguyễn Khê . Điều kiện  khiến Nguyễn Khê hài lòng, trong lòng Nguyễn Khê thoải mái, thì bà  và Nguyễn Trường Phú mới  thể thoải mái .
Cho nên bà  : “Tiểu Khiết  vẫn hợp hơn chút.”
Nguyễn Trường Phú suy nghĩ  cũng gật đầu : “Để Tiểu Khiết  .”
Ý   mặt Tôn Tiểu Huệ tan vỡ, bà    nên  gì nữa, đá mạnh chân Nguyễn Trường Qúy  bàn. Nguyễn Trường Qúy đương nhiên là hiểu bà   ý gì, nhưng ông  cũng  dám cãi  Nguyễn Trường Phú nên  lên tiếng.
Lúc    về chủ đề , trái tim Nguyễn Khiết vẫn luôn căng thẳng, cô  sợ Nguyễn Trường Qúy và Tôn Tiểu Tuệ  cần thể diện cũng  nể mặt Nguyễn Trường Phú, đập bàn cãi .
 kết quả   , Nguyễn Trường Phú vẫn đủ sức để đè ép ông .
Ăn cơm trưa xong thì   ai về nhà nấy. Tôn Tiểu Tuệ  đổi nét mặt, vội vàng  nhỏ với Nguyễn Trường Qúy: “Sao      gì? Để Tiểu Khiết  là chúng  mất trắng đấy! Cướp con gái chúng  nuôi nắng thành  mà  gọi là báo đáp,  cả chị dâu nhà  suy nghĩ kiểu gì ? Dẫn Dược Tiến nhà  , nghĩ cách bồi dưỡng Dược Tiến, sắp xếp  thỏa cho nó, đấy mới gọi là báo đáp .”
Bà   ngờ  cả   , trở về  chỉ  đưa Tiểu Khê  mà còn  dẫn cả Tiểu Khiết theo.
Lòng  cái gì chứ! Không  con gái của   mà   vẫn  nuôi.
Nguyễn Trường Qúy nhăn mặt, giọng càng nhỏ: “Báo đáp cái gì? Anh cả   mà em còn   ? Chúng   từng quan tâm Tiểu Khê, thậm chí cũng  quan tâm Tiểu Khiết,  gì  mặt mũi mà cãi   . Vừa   lộ  hết, em nghĩ  cả   ? Nếu      lừa,  những chuyện chúng    trong hai năm nay thì   sẽ băm  !”
Tôn Tiểu Tuệ: “Vậy thì  cần cái báo đáp chó c.h.ế.t ,  cho Tiểu Khiết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-the-gioi-nien-dai-van-lam-nu-phu-xinh-dep/chuong-185.html.]
Nguyễn Trường Qúy thở dài suy nghĩ một hồi: “Trước hết em đừng lo lắng, đợi lát nữa rảnh,  qua  chuyện với ba . Nếu họ mở lời thì  cả nhất định sẽ đồng ý.”
Tôn Tiểu Tuệ cảm thấy   tác dụng: “Em thấy chính là chủ ý vớ vẩn của ba   thì .”
Nguyễn Trường Qúy phiền muộn: “Lát nữa  .”
Ăn cơm xong, Nguyễn Trường Phú ở nhà nghỉ ngơi một lát.
Sau khi chợp mắt  một lúc,   việc gì nên ông  định  ngoài  dạo. Nhiều năm  về,  dễ gì mới về  hai ngày, nên   ngắm thật kỹ nơi  lớn lên, bởi    trở vè tiếp theo là khi nào.
Phùng Tú Anh cũng   ở nhà nhàn rỗi, chủ yếu là   gì để  với  nhà nên kéo Nguyễn Hồng Binh cùng  theo. Bà   với Nguyễn Hồng Binh: “Đây là nơi bố con lớn lên,  dẫn con   ngắm, phong cảnh  núi rât sđẹp.”
Nguyễn Hồng Binh sa sẩm mặt mày: “  bộ mệt lắm.”
Nguyễn Trường Phú   thì ,    với Nguyễn Trường Sinh: “Tiểu Ngũ Tử cùng  cả  dạo  ?”
Nguyễn Trường Sinh đương nhiên là  từ chối, kéo Tiền Xuyến  cùng,  xổm xuống cõng Nguyễn Hồng Binh, vỗ nhẹ m.ô.n.g bé hai cái. Nguyễn Trường Phú  hỏi Tiểu Khê     , Tiểu Khê lập tức  bảo  .
Có những chuyện  cần  cưỡng cầu, nếu  trong lòng sẽ  thoải mái, Nguyễn Trường Phú, Phùng Tú Anh và Nguyễn Trường Sinh  cùng .
Bọn họ rời   lâu, Nguyễn Trường Qúy và Tôn Tiểu Tuệ  đến nhà tìm Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa.
Nguyễn Khê, Nguyễn Thúy Chi và Nguyễn Khiết ở nhà  bọn họ  cam tâm.
Người trong nhà đều  chuyện bên trong, Nguyễn Trường Qúy cũng  giả vờ nữa, lập tức gỡ khuôn mặt giả tạo  xuống, bước  nhà   xuống  : “Ba , Tiểu khiết tuyệt đối  thể để  cả dẫn .”
Lưu Hạnh Hoa  cạnh giường, giương mắt  ông : “Tiểu Khiết   con nuôi lớn, lời con   tính.”
Tôn Tiểu Tuệ  : “Mẹ, con bé là con mang nặng mười tháng sinh , là con gái của con đấy!”