Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-11-28 13:04:03
Lượt xem: 25
Lương Triệu Thành nhìn mặt Triệu Bắc một lượt rồi nói: “Là cậu nói với anh ta tôi về rồi hả?”
“Không có,”
Triệu Bắc vội vàng phủ nhận, nói: “Chuyện này làm gì cần tới em nói, Diêu Cầm không phải từ lâu đã biết anh về rồi ư?”
Lương Triệu Thành im lặng một lát, nói: “Chuyện này đợi tối về tôi hỏi Tiểu Khê, tiện thì lúc nào đó mời anh ta tới ăn cơm.”
“Anh Thành?”
Triệu Bắc kinh ngạc.
Cậu ấy vì sao lại do dự, đến đứa thần kinh thô như cậy ấy nghe thấy lời mời của Diêu An Quốc cũng biết trong đó sợ là có chuyện của Diêu Cầm.
Anh Thành của cậu ta lại trực tiếp mời Diêu An Quốc tới nhà?
“Thế có phải mời chị dâu Diêu và Diêu Cầm cùng đến không ạ?”
Trong đầu Lương Triệu Thành lóe lên đôi mắt cười của Lâm Khê, nụ cười thuần khiết nhưng cũng có chút xảo quyệt, ngưng một lát rồi nói: “Tôi hỏi Tiểu Khê trước đã.”
Cứ mở miệng ra là “Tiểu Khê”, Triệu Bắc cũng không biết nói gì mới phải.
Muốn phản đối ấy à thì không có lập trường gì, những lời đó anh Thành của cậu ấy không cho phép cậu ấy nói.
Nhưng cậu ấy lại cảm thấy anh Thành dường như quá để ý Lâm Khê một chút rồi.
Tối nay Lương Triệu Thành về nhà cũng sớm.
Mới lắp xong bếp gas, tuy dặn dò Tiểu Khê không cần nấu cơm nhưng vẫn có chút không yên tâm.
Lúc về nhà quả nhiên nhìn thấy Lâm Khê ở trong bếp, bếp gas đang đun một thứ gì đó, trong không khí truyền đến một mùi hương thơm phức.
Anh đứng phía sau cô nhìn một vòng, vẫn bình thường không tổn hại gì hết, cũng không nói năng gì thêm.
“Nấu gì đó?”
“Canh sườn củ cải cà rốt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-84.html.]
Lâm Khê cười nói, “Hầm hơn một tiếng cũng gần xong rồi.”
Lâm Khê mua sườn, rau cải, đậu phụ khô, ớt ngâm còn có bí ngòi và tôm biển tươi.
Sườn hầm canh, tôm biển thì cho luộc là xong, những thứ còn lại thì xào đơn giản, Lâm Khê cảm thấy cô cũng làm được, tuy nhiên Lương Triệu Thành đã về rồi, anh muốn làm thì cô trực tiếp giao cho anh, thuận tiện nói với anh: “Thím Ngô về rồi, nói với tôi ngày mai có thể tới giúp, như vậy anh không cần cố ý về nhà nấu cơm, tới giờ ăn cơm về nhà là được.”
Anh “Ừ” một tiếng, rồi nhớ đến chuyện Triệu Bắc nói Diêu An Quốc tới ăn cơm, có thím Ngô cũng càng thêm tiện, nên thuận tiện nói cho cô chuyện này: “Diêu An Quốc là anh trai của Diêu Cầm, Diêu Cầm có thể cũng sẽ cùng tới, nếu như em không thích cô ta thì tôi chỉ mời một mình Diêu An Quốc ăn cơm.”
Lâm Khê lập tức hiểu ý của anh.
Có vẻ nhưng muốn chính thức giới thiệu cô với Diêu An Quốc, có ý muốn khuyên Diêu Cầm rút lui, như vậy không cần nói gì cả, mọi người đều hiểu ý, đương nhiên biết phải làm gì.
Nếu như anh một mình tìm Diêu An quốc, phải nói rõ ràng, nhưng anh vốn chưa từng động chạm gì tới Diêu Cầm, phải nói rõ ràng như thế nào?
Đương nhiên gián tiếp khuyên rút lui thì tốt hơn, mọi người dù sao cũng là những người có mặt mũi.
Anh giúp cô nhiều như vậy, giờ là lúc cô trả ơn, nghe anh nói như vậy, sau khi đã hiểu ra ý của anh, lập tức cười nói: “Không sao, để bọn họ tới đi, tuy nhiên đây là lần đầu tiên tôi mời bạn bè của anh tới nhà chơi, có thể nói đơn giản cho tôi biết chuyện của Diêu An Quốc và vợ anh ấy không? Còn có chỗ nào cần chú ý thì nói với tôi một tiếng.”
Khó lắm mới có thể giúp được anh, cô đương nhiên tận tâm tận lực.
Tuy nhiên cô tích cực cẩn thận như vậy, anh lại có chút hiểu nhầm, chỉ coi là cô rất để tâm đến chuyện có thể làm vợ anh thật tốt hay không.
“Không có gì cần chú ý, tuy nhiên có một chuyện.”
Anh nói từ từ, “Chính là chuyện chúng ta đăng kí kết hôn, lúc trước em nói chúng ta phải sống cùng một thời gian để thích ứng, khoan hãy nói cho người ngoài, chỉ nói đính hôn, điều này cũng không tính là sai dù sao thì chúng ta cũng chưa tổ chức lễ cưới, bỗng nhiên nói đã đăng kí kết hôn trước mắt cũng không dễ giải thích. Nhưng giờ chúng ta đã sống cùng nhau rồi, chỉ nói đính hôn thì rốt cuộc cũng không tốt cho em, nói là gần đây chúng ta đã đăng kí kết hôn đi, nhưng đám cưới vẫn phải đợi đến Tết tôi đưa em về Bắc Thành mới tổ chức, sau khi về em muốn tổ chức đám cưới lần nữa ở đây hoặc là mở tiệc mời cơm cũng được.”
Lâm Khê: ???
Lâm Khê vốn đang rửa đĩa.
Đĩa đã sạch chỉ cần tráng qua nước đưa cho anh xúc đồ ăn, nghe thấy anh nói một tràng như vậy, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn anh, trượt tay làm cái đĩa rơi xuống đánh “choang” một tiếng rơi xuống bồn rửa bát.
Lâm Khê bị tiếng “choang” này làm cho giật mình, vội cúi xuống nhìn, thấy đĩa vẫn lành lặn, trong lòng mới thở phào một cái.
Trong bồn rửa bát vẫn còn một cái muôi gỗ để ở dưới nên đĩa rơi xuống không bị vỡ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô giơ tay nhấc cái đĩa lên, giống như trong tay phải cầm thứ gì đó mới có thêm tự tin.