Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 461
Cập nhật lúc: 2024-12-03 06:12:47
Lượt xem: 6
Người nhà họ Chiến tương đối chậm chạp, không nhận thấy có chỗ nào bất thường.
Nhưng Nhạc Minh Tư và Lương Triệu Thành đều cảm thấy có điểm gì đó không đúng, giữa Lâm Khê và Ngụy Trọng Hằng có một loại cảm giác rất kỳ lạ, không thể nói rõ là chỗ nào không bình thường.
Lâm Khê cũng không phải là người hành động theo cảm tính.
Biểu hiện hôm nay của cô đã vượt quá tiêu chuẩn, chờ đến khi Nhạc Minh Tư hỏi cô, cô lại chỉ lẩm bẩm một câu kia, rồi lập tức cảm giác được ánh mắt của Lương Triệu Thành, cô quay đầu nhìn anh. Đương nhiên nhìn thấy khuôn mặt đen thui của anh, vốn mũi cô còn hơi chua xót, nhìn thấy anh như vậy, đột nhiên cô không hiểu sao lại bật cười, sau đó đã thật sự bật cười.
Cô nắm lấy tay đang đặt dưới bàn ăn của anh.
Hình như anh hơi dừng lại một chút, sau đó anh cũng không có rút tay ra, ngược lại anh còn phản công mà nắm lại tay cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong lòng Lâm Khê bỗng trở nên ngọt ngào.
Cô quay đầu lại nhìn về phía Nhạc Minh Tư, cười nói: "Không quen biết, chắc là thân thích của nhà họ Thái, có lẽ cũng không phải là người tốt."
Cô vốn muốn nói là, người đàn ông này nhìn không giống như là người tốt, nhưng lời nói vừa đến miệng, cuối cùng vẫn chỉ có thể mắng ở trong lòng, cô cũng không muốn nói như vậy với người khác, nên đã sửa miệng.
Nhưng nói thì nói như vậy, cô xiên một miếng đào mật bỏ vào bát của Nhạc Minh Tư, nói: "Nhưng mà đào mật này ăn rất ngon, có đồ ăn miễn phí ngu hay sao mà không ăn, tất cả mọi người mau nếm thử đi."
Nói xong lại xiên thêm hai miếng bỏ vào bát ông nội Chiến và bà nội Chiến.
Nhạc Minh Tư nhìn cô vừa nói "đó không phải người tốt" và vừa ăn trái cây người ta đưa tới thì càng cảm thấy quái dị, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì nữa.
Nhưng Lương Triệu Thành lại không muốn nhận không bữa cơm này, sau khi cơm nước xong anh vẫn đi đến quầy thu ngân, thanh toán tiền cơm, thấy nhân viên thu ngân tỏ vẻ khó xử, anh nói: "Phiền giúp tôi kiểm tra xem tiền cơm của bốn người đối diện, tôi thay bọn họ thanh toán số tiền này, nếu không đủ thì để cho bọn họ bổ sung, nếu dư thì phiền cô lát nữa trả lại cho bọn họ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-461.html.]
Anh cũng không muốn trực tiếp thanh toán giúp cho họ, cũng không muốn có bất kỳ liên quan nào đến bọn họ.
Lâm Khê: Còn có loại thao tác này sao!
Nhạc Minh Tư ở một bên thì cảm thấy thật buồn cười.
Mấy người bọn họ vừa thanh toán xong rời đi thì cha Ngụy cũng đi tính tiền, sau đó nhân viên thu ngân nói với bọn họ sự việc là như vậy, mẹ Ngụy lập tức đuổi theo, đuổi theo bọn Lâm Khê đến trước cửa nhà hàng.
Sau khi bà ta đuổi đến cũng không nói quá nhiều về chuyện này, chỉ cảm ơn Lương Triệu Thành, sau đó nhìn về phía Nhạc Minh Tư nói: "Xin hỏi bà là bà Nhạc Minh Tư sao?"
Nhạc Minh Tư sửng sốt.
Mẹ Ngụy cười nói: "Tôi làm việc tại tòa soạn báo Xuân Thành, tôi rất thích tiểu thuyết và phim truyền hình của bà, tôi đã xem một số bộ, cũng đã xem qua phỏng vấn của bà, vừa rồi tôi đã cảm thấy có chút quen mắt, nhưng rốt cuộc chỉ là nhìn trên ảnh, chưa từng thấy qua người thật, nên cũng không nghĩ tới, vừa rồi tôi mới phản ứng lại."
Nhạc Minh Tư không ngờ lại gặp độc giả và nửa đồng nghiệp của mình, cười chào hỏi bà ta.
Hai người nói với nhau vài câu, mẹ Ngụy đã tự giới thiệu mình một phen, rồi nhìn về phía Lâm Khê, nói với Nhạc Minh Tư: "Đây là cháu gái của bà sao? Gương mặt trông rất giống bà, tuổi còn trẻ, đã có được khí chất tuyệt vời như vậy, bây giờ còn đi đọc hay là đã đi làm? Nhìn cô bé còn đẹp hơn minh tinh ở trên ti vi, không phải thực sự là minh tinh đấy chứ?"
Bà ta đã xem qua các bài báo phỏng vấn Nhạc Mình Tư, bà ta biết chồng của bà ấy đã hy sinh khi bà ấy vẫn còn trẻ và sau đó vẫn chỉ sống một mình và không tái hôn, cũng không có con, vì vậy bà ta không có suy nghĩ gì khác.
Mẹ Ngụy nói rất chân thành.
Lâm Khê lại chế giễu bà ta ở trong lòng, bà nội này của cô, vẫn lợi hại giống như kiếp trước.
Bởi vì nếu bà ta chỉ khen cô, sau khi khen xong thì Nhạc Minh Tư chỉ khiêm tốn vài câu, cuộc nói chuyện cũng kết thúc ở đó, nhưng nếu bà ta nói như vậy thì có thể mở ra một chủ đề khác có nhiều chuyện để nói hơn.
Quả nhiên Nhạc Minh Tư đã cười nói: "Không phải, con bé vẫn còn nhỏ, còn đang đi học."