Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 459

Cập nhật lúc: 2024-12-03 06:12:44
Lượt xem: 8

Sau khi mẹ Ngụy rời đi.

Thì Lương Triệu Thành đi qua.

Anh vừa đi qua thì đã đi thẳng đến bên cạnh Lâm Khê, tuy rằng không có động tác ôm lấy cô hay gì, nhưng anh dùng khí thế đó trực tiếp đi qua, tư thế anh đứng bên cạnh cô rõ ràng là một loại tuyên bố.

Anh liếc mắt nhìn Ngụy Trọng Hằng và người nhà họ Thái, cuối cùng ánh mắt anh rơi trở lại trên người Ngụy Trọng Hằng.

Vốn Ngụy Trọng Hằng còn đang rất cười vui vẻ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh ấy đang nói chuyện với cô và em họ của mình, định mượn sự hiểu biết của họ về Lâm Khê để anh ấy có thể biết thêm về cô, anh ấy đã nghĩ rằng cô bé này rất thú vị.

Hơn nữa cũng không biết tại sao, anh ấy lại có cảm giác quen thuộc không giải thích được với cô bé này.

Anh ấy muốn biết thêm về cô.

Nhưng chắc chắn là anh ấy không có bất kỳ suy nghĩ nào khác, chỉ đơn thuần là cảm thấy cô bé này quá dễ thương.

Sau đó, anh ấy thấy một người đàn ông cao lớn và lạnh lùng như sắt thép đi đến chỗ cô.

Ngụy Trọng Hằng nhìn hai người họ không tiếng động thân mật với nhau, cũng không biết vì cái gì, trong lòng anh ấy cảm thấy vô cùng không vui, tươi cười trên mặt cũng biến mất, chờ đến khi Lương Triệu Thành nhìn qua, ánh mắt hai người chạm nhau, nhất thời như có ánh sáng lạnh vụt ra.

Lương Triệu Thành càng thêm không vui.

Chuyện gì vậy?

Ngụy Trọng Hằng nhìn thấy khuôn mặt đen thui của Lương Triệu Thành, ngẩn ra, cuối cùng cũng phản ứng lại.

Anh ấy, anh ấy vừa mới làm cái gì vậy?

Anh ấy vội vàng điều chỉnh cảm xúc của bản thân một chút, cố nặn ra một nụ cười, cười nhìn về phía Lương Triệu Thành một chút, tuy là miệng anh ấy nở nụ cười nhưng trong lòng anh ấy thật sự rất khó chịu.

Anh ấy nhìn về phía Lương Triệu Thành gật đầu một cái rồi rất nhanh thu hồi ánh mắt lại.

Sau đó nhìn về phía gia đình cô của mình, nói: "Cô à, mọi người vừa tranh cãi chuyện gì vậy? Cô có quen biết họ không?"

Mặc dù anh ấy thích xem náo nhiệt cũng không ngại lớn chuyện, nhưng lúc này anh ấy cũng nhìn ra người đàn ông ở bên cạnh cô bé kia nhìn anh ấy với ánh mắt đầy chán ghét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-459.html.]

Theo lý trí mà nói, bây giờ anh ấy nên dẫn gia đình cô của anh ấy rời khỏi đây mới là cách tốt nhất.

Chỉ cần nghe thấy những lời đó thì sao anh ấy có thể không biết chuyện gì vừa xảy ra?

Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc này anh ấy cũng không biết bản thân trúng tà gì mà chỉ muốn biết đối phương là ai.

Thành thật mà nói, anh ấy chỉ đơn thuần muốn biết cô bé đó là ai mà thôi.

"Không quen biết!"

Lúc này mẹ Thái, hay gọi là bà cô Thái đi, bà cô Thái chỉ cảm thấy bản thân vừa xui vừa vô cùng mất mặt.

Bình thường Ngụy Trọng Hằng nói chuyện sẽ có hơi cay nghiệt, nhưng anh ấy cũng rất hòa đồng và thật sự biết dỗ dành người khác, hơn nữa cũng rất đẹp trai, bình thường bà cô Thái cũng rất thích đứa cháu trai của nhà mẹ đẻ này. Nhưng lúc này lại bị cháu trai bắt gặp bà ta đang bị người ta mắng thành ra như vậy, hận không thể đào một cái hố để chui xuống, lúc này bà ta chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Bà ta hét lên: "Không quen biết, không quen biết, đi thôi, sắp qua năm mới rồi, xui xẻo c.h.ế.t rồi, đi ăn cơm thôi, ăn cái gì đó có thể xua đi hết mọi chuyện xui xẻo."

Nói xong còn không quên hung dữ với con trai bà ta một chút, vừa lôi anh ta đi vừa mắng: "Còn không mau đi, mất mặt c.h.ế.t được, sau này không được ngửi thấy mùi gì cũng đến gần, tìm người yêu thì cũng phải tìm người sao cho môn đăng hộ đối, danh giá đoan trang!"

Trước khi đi bà ta còn phải mở miệng nói một số lời đê tiện nữa chứ.

Người nhà họ Chiến ngoại trừ vợ bác cả Chiến ra thì những người còn lại đều có hơi nóng nảy, không biết đánh nhau nên chỉ có thể ngồi thẳng lưng mà tức giận.

Lâm Khê tức giận.

Đặc biệt là còn nhìn thấy người cha rẻ tiền của cô đang đứng bên cạnh, cô càng tức giận hơn!

Cô cũng không cãi nhau nữa, cô đặt ly nước trên tay lên bàn, đứng dậy đi về phía trước hai bước, hướng về phía bà cô Thái nói: "Xui xẻo, bà nói ai xui xẻo? Tôi nói cho bà biết, nếu bà còn ở chỗ này ăn nói bậy bạ, không, nếu sau này bà dám đem chuyện lần này ra nói bậy nói bạ với bất kỳ ai, tôi sẽ cầm cái này…"

Nói xong, cô lấy ra một cái máy ghi âm từ trong túi xách của cô ra, nói: "Vừa rồi khi các người nói những lời kia, chủ động tìm người yêu, kết quả khi nghe người yêu có xuất thân nông thôn liền ghét bỏ người ta, còn lên tiếng sỉ nhục, còn cãi nhau một trận, những thứ này tôi đều ghi âm lại hết rồi. Nếu bà lại dám ở bên ngoài nói một câu giống như vừa rồi, tôi sẽ cầm máy ghi âm này, đi đến đơn vị của các người kiện các người khinh thường tầng lớp nông dân chúng tôi, bà cho rằng bà là ai? Nếu không có nông dân, bà cho rằng mình gặm xương thịt sống qua ngày thật đấy à!"

Mọi người: ...

Bà cô Thái kéo Ngụy Trọng Hằng, chỉ tay về phía Lâm Khê, suýt nữa đã ngất xỉu.

Lâm Khê hừ một tiếng nặng nề: "Mau đi nhanh đi, chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ bà mai xã hội cũ của bà đã thấy phiền lòng."

Cô nói xong thì ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn bà nữa, đương nhiên cũng không nhìn Ngụy Trọng Hằng, chỉ thở phì rồi ngồi lại bàn: "Đói bụng rồi, chúng ta ăn cơm thôi."

Bà cô Thái còn muốn nói gì đó nhưng đã bị Ngụy Trọng Hằng kéo đi ra ngoài, nhưng mà sau khi Ngụy Trọng Hằng kéo một nhà bà cô Thái ra khỏi nhà hàng thì không bao lâu anh ấy đã một mình quay trở lại, anh ấy nhìn bàn của bọn Lâm Khê rồi đi đến quầy tính tiền, nói gì đó với nhân viên thu ngân.

Loading...