Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 458
Cập nhật lúc: 2024-12-03 06:12:42
Lượt xem: 6
Mẹ Ngụy biết nếu lúc này bọn họ gật đầu rời đi theo bà ta như vậy, thì một nhà em chồng này tám mươi phần trăm, không, chín mươi chín phần trăm là sẽ đi theo một nhà bà ta ăn cơm, đến lúc đó bà cũng không tiện đuổi bọn họ rời đi trước mặt khách hàng.
Ngược lại bọn họ cũng không quan tâm đến việc trả tiền ăn cơm cho nhiều người hơn, nhưng vấn đề bây giờ là bọn họ đang chào đón những vị khách hàng quan trọng và nếu để cho họ đến đó ăn cơm thì quả là đến để gây rối!
Đương nhiên mẹ Ngụy cũng biết người em chồng này không phải là loại người dễ dàng để đuổi đi như vậy.
Mẹ Thái gần như trợn trắng mắt, bà ta vừa mới tức giận với Lâm Khê hận không thể phát hết hỏa ở chỗ chị dâu của bà ta ở chỗ này.
Bà ta hừ nặng nề một tiếng, xụ mặt, nói: "Chị dâu, chị nhìn dáng vẻ này của chúng em giống như đã ăn cơm rồi sao? Gặp phải vài người không biết xấu hổ mà thôi."
"Bà nói ai không biết xấu hổ?!"
Lâm Khê lập tức đứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn về phía bà ta mắng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tính tình của cô vốn đã rất nóng nảy, lúc này trước mặt cô lại là người cha rẻ tiền và người bà nội luôn mắt nhắm mắt mở với cô nên cô càng không muốn kiềm chế tính tình.
Trước đây khi cô ở nhà họ Ngụy và cho tới bây giờ cô cũng chưa từng kiềm chế.
Nhà họ Ngụy có một đống tiểu bá vương tiểu công chúa, cô không hung dữ một chút thì sẽ bị bọn họ bắt nạt!
Mẹ Thái bị dáng vẻ này của cô làm sợ đến run rẩy, bà ta cũng không biết vì sao lại sợ cô bé này như vậy, đại khái là sợ cái miệng của cô gái này, không biết cô còn có thể nói ra những lời gì càng khó nghe hơn vừa rồi. Còn nữa, chuyện quan trọng nhất, bà ta thật ra chỉ dám hoành hành ở trong tổ của mình, trước khi biết rõ lai lịch của cô gái này thì bà ta sẽ không dám trực tiếp giở trò với cô.
Mẹ Thái run rẩy, lập tức quay đầu lại, chỉ coi như không nghe thấy lời Lâm Khê nói, một tay đỡ lấy mẹ Ngụy, chỉ tiếp tục nói chuyện với bà ta: "Chúng ta tức giận đến nổi không đi được, ôi chao, chị dâu, chúng ta đến chỗ các người ngồi chung một bàn đi, cũng có thể nói chuyện với chị, trong lòng của tôi, ôi chao, sắp tức đến rút gân rồi."
Mẹ Ngụy vừa được mẹ Thái đỡ như vậy, khóe miệng giật giật, lại nhìn thoáng qua Lâm Khê, bà ta cũng không biết vì cái gì, rõ ràng cô gái này cư xử vừa vô lý vừa điêu ngoa, nhưng khi bà ta nhìn cô, thế nhưng tuyệt đối không cảm thấy chán ghét, chỉ vừa cảm thấy buồn cười vừa đáng yêu.
Chẳng lẽ là bởi vì bình thường bà quá chán ghét cô em chồng này, nên mới nhìn cô gái này hung dữ với bà ta là sẽ cảm thấy cô đáng yêu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-458.html.]
Ngụy Trọng Hằng đang đứng ở một bên cũng không có hàm súc như mẹ anh ấy, anh ấy đang cười đến gần như rút gân.
Cười, cười cái gì mà cười!
Lâm Khê hung hăng trừng mắt nhìn người cha trẻ tuổi rẻ tiền của cô!
Sau khi Ngụy Trọng Hằng nhận được cái trừng mắt của cô thì anh ấy cười càng vui vẻ hơn.
Lúc Lương Triệu Thành tới thì nhìn thấy vợ của anh đang nghiêm túc trừng mắt với một người đàn ông trẻ tuổi.
Người đàn ông trẻ tuổi kia dáng vẻ vô cùng anh tuấn, dáng người cao lớn, rõ ràng bị Lâm Khê trừng mắt, lại nhìn về phía Lâm Khê cười đến vui vẻ nhộn nhạo, đôi mắt đào hoa kia cho dù có nhìn như thế nào cũng khiến người ta chán ghét.
Anh hơi nhíu mày.
Người đàn ông lỗ mãng này ở đâu ra vậy!?
Mẹ Ngụy cũng cảm thấy con trai của bà ta cười thật kỳ lạ.
Bà ta cũng nhíu mày, sau đó cố gắng nặn ra một nụ cười, nói với em chồng của bà ta: "Em gái à, hôm nay bọn chị tiếp đãi vài vị khách hàng, đều là khách hàng rất quan trọng, bàn cũng đã được đặt trước, không tiện thêm nhiều người vào đâu, không bằng như thế này đi."
Bà ta nói xong thì ngẩng đầu nhìn về phía con trai bà ta, nói: "Trọng Hằng, con đi ăn cơm với cô, dượng và anh họ của con đi, nếu ở đây không có bàn thì dẫn bọn họ ra ngoài nhà hàng gần đây xem một chút, hãy trò chuyện với cô và anh họ của con thật tốt."
"Được."
Vậy mà Ngụy Trọng Hằng lại đồng ý một cách rất sảng khoái, anh ấy cười nói với mẹ anh ấy: "Mẹ à, mẹ mau đi tiếp khách đi, để con dẫn bọn cô dượng đi ăn cơm."
Mẹ Ngụy gật đầu, rút cánh tay của bà ta ra khỏi tay của mẹ Thái, trước khi rời đi bà ta lại nhìn Lâm Khê thêm một lần, thầm nghĩ, ôi chao, cô bé này thật đẹp, không biết là con gái nhà ai, chỉ vừa nhìn đã làm người ta cảm thấy thích.