Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 453
Cập nhật lúc: 2024-12-03 06:12:34
Lượt xem: 6
Ông nội Chiến và bà nội Chiến đã hỏi Chiến Dung Dung về người yêu của cô ấy, nghe nói cha mẹ của người yêu cô ấy rất coi thường nhà bọn họ, vốn không muốn gặp lại bọn họ.
Thế nhưng vợ bác cả Chiến đã lau nước mắt và nói: "Người có điều kiện tốt ở trong thành phố ai mà không ghét bỏ con dâu đến từ nông thôn? Người nào mà không phải sống như vậy qua ngày, năm nay Dung Dung đã hai mươi lăm tuổi, chỉ cần người yêu của con bé đối xử tốt với con bé, hai vợ chồng son sống cùng nhau vẫn tốt hơn gả cho người có điều kiện kém."
"Những người có điều kiện kém, một nhà mười mấy người ở trong mấy căn nhà cấp bốn, trên có người già dưới có trẻ nhỏ, nếu Dung Dung gả qua đó thì ngay cả chỗ ở cũng không có, mà gia đình như vậy, không phải cũng ghét bỏ Dung Dung nhà chúng ta từ nông thôn đến sao, còn nói sau khi kết hôn phải nộp toàn bộ tiền lương lên? Người có gia đình như vậy sao có thể gả được chứ?"
"Hai bên đều ghét bỏ, nhưng tốt xấu gì thì điều kiện trong nhà người này cũng tốt, mà cho dù điều kiện nhà bọn họ có tốt đến đâu cũng đâu thể tốt hơn nhà em hai được? Bây giờ em dâu hai đã chịu đến gặp bọn họ rồi, cứ đến gặp một lần, nếu như thật sự không thành, vậy tôi cũng không bắt buộc nữa, nhưng vẫn nên gặp một lần ngộ nhỡ có chuyển biến tốt thì sao, dù gì cũng là chuyện cả đời của Dung Dung."
Vân Mộng Hạ Vũ
Gia đình mà vợ bác cả Chiến vừa mới nói cũng không phải là ai khác, chính là gia đình người yêu mà Dung Dung từng nói đến, đã bàn đến chuyện cưới gả rồi nhưng đến cuối cùng vẫn tan vỡ.
Vốn vợ bác cả Chiến cũng không phải là người không hiểu lý lẽ, chỉ là bị gia đình người yêu của con gái làm cho tức giận, vừa lo lắng hôn sự của con gái, vừa phải chịu đựng sự bàn tán liên tục từ người ngoài về nhà mẹ đẻ của bà ta. Nói Dung Dung lớn lên dáng vẻ thật tốt, còn được nhận làm con thừa tự của chú hai thím hai, gia thế đâu có kém hơn người khác, chỉ cần thím hai cô ấy chịu ra mặt, có loại người nào mà cô ấy không thể gả cho chứ? Càng nói thì trong lòng càng cảm thấy tức giận.
Bà ta oán hận nói: "Nếu người nhà này thực sự không biết xấu hổ như vậy thì cũng chỉ làm mất mặt Dung Dung nhà chúng ta mà thôi, để cho thím hai của con bé đi vả mặt bọn họ đi, nếu không tôi thật sự không thể nuốt trôi cơn tức này."
Ông nội Chiến, bà nội Chiến và bác cả Chiến: ...
Cho nên rốt cuộc bà ta đi xem mắt người ta hay là đi vả mặt vậy?
Lúc ban đầu Chiến Dung Dung còn không muốn bị mất mặt, nhưng sau khi nghe mẹ cô ấy nói như vậy thì cô ấy ngược lại hơi cắn môi, nói: "Vậy thì đi thôi, lúc trước cũng không phải do con vội vàng, cũng không phải là con cầu xin đến nhà bọn họ, con không phải người ở trong thành phố thì con phải chịu nhục nhã như vậy? Sao con phải tự chịu đựng cơn giận này chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-453.html.]
Chiến Dung Dung vừa nói như vậy, hai ông bà nhà họ Chiến lập tức thay đổi chủ ý, vẻ mặt hùng hổ thu dọn đồ đạc rồi đi theo cháu gái vào thành.
Vợ bác cả Chiến nhìn vẻ mặt hùng hổ, chắp tay ở sau lưng của cha mẹ chồng, hai ông bà giống như đang muốn đi đánh nhau với người ta, vẻ mặt sợ hãi do dự biến thành bà ta.
Chiến Dung Dung vừa đến Xuân Thành thì lập tức lấy điện thoại gọi cho Nhạc Minh Tư.
Sau khi Nhạc Minh Tư hỏi ý kiến của Lâm Khê và Lương Triệu Thành thì trực tiếp sắp xếp cho người nhà họ Chiến vào khách sạn của Lâm Khê và Lương Triệu Thành ở.
Chiến Dung Dung lại liên lạc với người yêu của cô ấy, không, phải nói là người yêu cũ Thái Hướng Tiền của cô ấy, nói người nhà của cô ấy đã tới, mời cha mẹ anh ta đến khách sạn ăn cơm.
Thái Hướng Tiền vẫn còn thích Chiến Dung Dung.
Dù sao Chiến Dung Dung cũng rất xinh đẹp, dáng người lại đẹp, tính tình cũng tốt.
Hơn nữa trước khi anh ta theo đuổi cô ấy, anh ta đã từng hỏi thăm giám đốc nhà máy, giám đốc nói cha của cô ấy là liệt sĩ, cột mẹ thì không có điền, hình như từ nhỏ đã đi theo ông bà nội cho đến lớn, trong nhà cũng không có gánh nặng gì. Hơn nữa khi cô ấy vào nhà máy này làm, là cấp trên gọi điện thoại trực tiếp cho giám đốc nhà máy để ông ta sắp xếp, không thấy giám đốc nhà máy còn phải đối xử rất khách khí với cô ấy sao? Chỉ mới làm hai năm đã lên làm tổ trưởng rồi, chắc chắn sau này còn có thể tiến thêm một bước, trong nhà cô ấy có lẽ là cũng có chút bối cảnh.
Thái Hướng Tiền lập tức cảm thấy yên tâm.
Yên tâm theo đuổi, Chiến Dung Dung nói với anh ta quê của cô ấy ở nông thôn, anh ta cũng không cảm thấy gì, trong thành phố này có rất nhiều người không phải cũng đều từ nông thôn lên sao?