Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 325

Cập nhật lúc: 2024-12-01 00:16:43
Lượt xem: 18

Trần Dã thấy người nhà họ Trần tới thì mặt mày ủ rũ, dáng vẻ như vậy giống như muốn nhấc chân bỏ đi nhưng lại nhịn xuống, khoanh tay đứng cạnh Lâm Khê nhìn, xem lần này bọn họ tới nhà là lại muốn làm gì.

Lâm Khê thì cười tủm tỉm.

Đối với thần tài thì cô đương nhiên cười tủm tỉm, nói thật thì tội của Diệp Mỹ Dung có ra tòa cũng không phán tội gì lớn, nói không chừng chỉ phán phạt mấy trăm đồng cho có, vậy thì có gì thú vị?

Nếu bọn họ muốn hoà giải ngoài tòa cũng được, ra giá đủ là được.

Ông cụ Trần nhìn dáng vẻ Lâm Khê và Trần Dã, trong lòng thật sự thở dài một tiếng.

Ông đã xem bài báo trên báo hàng ngày của Tân An, biết Lâm Khê thi được thủ khoa khoa Văn thành phố Tân An, hơn nữa một người bạn ở nhà xuất bản của ông ấy biết bọn họ có quan hệ với nhà họ Lâm nên đã nói riêng với ông ấy. Hiện tại giới xuất bản đã nghe nói Lâm Khê định xuất bản tập tranh Tân An lịch sử biến thiên, đã có vài nhà xuất bản liên lạc với Lâm Khê, hy vọng có thể xuất bản qua nhà xuất bản bọn họ.

Đứa trẻ như vậy, còn có Lương Triệu Thành, càng không phải người bình thường.

Chỉ là Trần Dã, trước kia con trai mình cứ nói với người ngoài cậu nhỏ tuổi, hành vi chống đối mạnh như vậy, không phải thứ gì tốt, nhưng hiện tại ông ấy lại càng nhìn càng thấy không tệ, có chị và anh rể như vậy, về sau sợ là có tiền đồ rộng mở. So với đứa con trai bị ham muốn chi phối của mình, bị người ta cắm sừng còn không biết, đứa con trai đần độn khiến tan nhà nát cửa không biết phải mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ông cụ Trần chúc mừng Lâm Khê thi đại học được thành tích tốt trước, sau đó thành khẩn nói: “Chúng tôi đọc báo mới biết Tiểu Khê định đến thành phố Bắc học đại học, nói như vậy cũng chỉ còn lại Tiểu Dã và cậu Lương ở đây. Chúng tôi biết công ty cậu Lương nhiều việc, công việc chắc chắn bận rộn, cho nên lần này chúng tôi tới nhà thật ra là muốn thương lượng với các người, chờ sau khi cô đến thành phố Bắc học đại học, chúng tôi có thể đón Tiểu Dã về nhà họ Trần ở không?”

Lâm Khê bất ngờ, sau đó một tay giữ lại Trần Dã thiếu chút nữa nổi nóng, quay đầu cười như không cười mà nhìn ông cụ Trần.

Trong lòng ông cụ Trần lại thở dài một tiếng, nói: “Chuyện năm đó quả thật cha Tiểu Dã đã làm sai, chúng tôi cũng là bị người phụ nữ kia lừa, không ngờ cô ta lại có thể làm ra nhiều chuyện ác như vậy. Chúng tôi đã thương lượng, chỉ cần Tiểu Dã chịu về nhà họ Trần, có thể chuyển nhượng thêm 15% cổ phần của xưởng quần áo Trần thị sang tên nó. Nhưng chỉ có cổ phần, có thể hưởng thụ lãi, không thể chuyển nhượng mua bán."

“Mặt khác tôi sẽ tìm luật sư ghi di chúc, sau tôi trăm tuổi, 30% tài sản đều sang tên Tiểu Dã. Ngoài ra, chỗ cha nó nó không cần lo, chỉ cần nhận là cháu trai nhà họ Trần chúng tôi, là cháu trai tôi, có thể sống cùng ông bà này là được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-325.html.]

Lần này Lâm Khê thật sự vô cùng kinh ngạc, chuyện này là sao?

Một khoản lớn như vậy cũng nhất định phải để Tiểu Dã nhận tổ quy tông, vì sao?

Cô nhịn không được quay đầu nhìn Trần Đông Bình, chỉ thấy ông ta gục đầu, cắn chặt răng, như vậy quả thực là muốn bao nhiêu không cam tâm thì có bấy nhiêu không cam tâm, muốn bao nhiêu ỉu xìu thì có bấy nhiêu ỉu xìu.

Không phải là nhà họ Trần sắp thua nên dòm ngó đến hai triệu rưỡi bất động sản dưới tên Tiểu Dã đấy chứ?

Lâm Khê thầm nghĩ.

Cũng do gần đây cô không quá chú ý đến tình hình xưởng quần áo nhà họ Trần, lát nữa phải tra thử.

Lâm Khê tỉnh bơ cười nói: “Vậy thì không dám, con trai và con dâu các người hận tôi và Tiểu Dã thấu xương, tôi và bà ta không có quan hệ gì mà bà ta cũng có có thể ngầm tốn nhiều tâm tư bày ra cái bẫy lớn như này để hại tôi. Nếu Tiểu Dã về nhà họ Trần, còn lấy nhiều tài sản như vậy, còn không phải là bị bà ta ăn sống sao?”

Ông cụ Trần vừa nghe Lâm Khê nhắc đến Diệp Mỹ Dung thì sắc mặt phải gọi là khó coi.

Sắc mặt bà cụ Trần và Trần Đông Bình cũng vừa căm hận vừa tức giận.

Trong lòng Lâm Khê thấy lạ, chỉ nhìn bọn họ sau đó kiên trì mà cười nói: “Phải rồi, bà ta còn thích làm loại chuyện lật lại chuyện mấy mươi năm trước, mấy chuyện như nói tôi không phải ruột thịt nhà họ Lâm, không xứng lấy bất động sản nhà họ Lâm. Bất động sản nhà họ Lâm chúng tôi không có một xu liên quan gì tới bà ta, bà ta cũng có thể làm ra loại chuyện này.”

“Nếu Tiểu Dã về nhà họ Trần, còn có di chúc của các người, vừa được cổ phần xưởng quần áo nhà họ Trần, vừa được tài sản của ông cụ, bà ta còn không điên luôn sao? Nói không chừng càng muốn trăm phương ngàn kế sắp xếp cục diện gì mà Tiểu Dã không phải ruột thịt nhà họ Trần các người, vô cớ bôi nhọ cô tôi, việc này thật sự bôi nhọ tổ tiên. Bởi vì lo lắng điều này, tôi còn nghĩ không bằng đơn giản là đổi họ cho Tiểu Dã, đổi thành họ Lâm đấy, như vậy cũng đỡ cho bà ta phải nghĩ đến rồi lại làm ra chuyện gì.”

Người nhà họ Trần:

Trên mặt người nhà họ Trần phải gọi là đặc sắc, thật sự là biểu cảm lúc đen lúc đỏ, ăn phải cứt chó nhưng có khổ nói không nên lời.

Loading...