Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 312
Cập nhật lúc: 2024-12-01 07:16:22
Lượt xem: 17
Cô gật gật đầu, sau đó nhìn vào mắt anh, tuy có hơi phức tạp nhưng vẫn dịu dàng, nghĩ đến gì đó, ngón tay túm quần áo anh liền quệt lên quần anh, hơi làm nũng: “Cho nên trước kia em đã nói với anh là em không thích Hạ Hướng Viễn, hoàn toàn không có tình cảm thanh mai trúc gì với anh ấy cả, nhưng lại không biết nên giải thích với anh thế nào, lúc trước không tin em, hiện tại cũng nên tin em đi. Em thật sự không thích anh ấy, thậm chí vốn không nhớ chuyện với anh ấy lúc trước.”
Lương Triệu Thành:
Vì sao lúc thảo luận chủ đề nghiêm túc này mà cô cũng có thể dễ như trở bàn tay làm lệch chủ đề?
Anh muốn chút thời gian để bình tĩnh cũng không có.
Lâm Khê thấy sắc mặt anh phức tạp, tuy ánh mắt dịu dàng nhưng cũng không có ý định muốn ôm hay là thân mật.
Cô cũng biết con người anh như vậy, lý tính luôn mạnh hơn cảm tính, lúc này khẳng định muốn bình tĩnh một chút, chỉnh lý rõ ràng mọi chuyện.
Cô cũng không âu yếm anh nữa, nghĩ nghĩ rồi chuyển thành thái độ nghiêm túc thảo luận câu chuyện, nói về mấy chuyện cô vẫn hơi để ý.
Cô nói: “Giấc mơ liên quan đến Lâm Khê kia, tuy rằng chỉ là giấc mơ, nhưng thật ra có một việc em vẫn luôn canh cánh trong lòng, chính là Lâm Khê, Lâm Khê kia gả cho Chu Gia Lượng, sau khi c.h.ế.t vì bệnh thì nhà họ Chu chiếm bất động sản nhà họ Lâm, Tiểu Dã sẽ thế nào?”
“Tính nó nóng nảy như vậy, tình cảm với chị nó sâu nặng như vậy, chị nó c.h.ế.t vì bệnh như vậy, còn bị nhà họ Chu chiếm bất động sản, sao nó nhịn được? Nhưng trong giấc mơ của em hoàn toàn không có nó, em thật sự rất lo cho nó, sợ nó xảy ra chuyện xấu gì, giấy tờ bất động sản nhà họ Lâm đề tên Lâm Khê và nó. Với sự tham lam và ác độc của người nhà họ Chu, quả thật không biết bọn họ sẽ làm gì nó, cho dù bà nội Lâm có để lại thư và di chúc, lòng em vẫn rất khó chịu, vừa nghĩ đến là trong lòng vẫn rối loạn.”
Là vừa nghĩ đến, trong lòng liền vô cùng buồn phiền.
Tình cảm với Trần Dã càng tốt, sự ràng buộc của hai người càng sâu, loại cảm giác này cũng càng mãnh liệt.
Lương Triệu Thành thấp mắt nhìn cô.
Vốn dĩ anh muốn nói đây chỉ là một giấc mơ, nhưng nhìn thấy cô bặm môi nên cũng không nói ra câu nào.
Anh như đang suy nghĩ trong chốc lát, chậm rãi nói: “Đã nói với em suốt rồi, Tiểu Dã không phải đứa trẻ bình thường, sự phòng bị và cảnh giác về sự nguy hiểm của nó đối với người ngoài cao hơn em nghĩ. Còn nữa…”
Anh dừng một chút lại nói: “Anh cũng sẽ không mặc kệ nó, nếu cái c.h.ế.t của chị nó có vấn đề, nó vẫn còn có di chúc, chuyện này anh sẽ can thiệp.”
Anh thật sự nói không ra câu “Lâm Khê chết”, chỉ có thể giống như cô, lúc nói thì cố gắng tách “Lâm Khê” trước mặt và “Lâm Khê” trong miệng thành hai người mà nhìn nhận.
Cô liếc nhìn anh, cách một lát thì thấp giọng nói: “Nếu, em nói là Lâm Khê trước khi anh đi thành phố Bắc, cô ấy nhất thời tin lầm Trương Tú Mai, anh thật sự sẽ ly hôn với cô ấy, để mặc cô ấy gả cho Chu Gia Lượng sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-312.html.]
Đây thật sự là một vấn đề không thú vị gì.
Nhưng cũng không biết vì sao, Lâm Khê vẫn nhịn không được mà hỏi ra.
Anh im lặng trong chốc lát, sau đó không do dự gì, nói: “Sẽ. Tiểu Khê, nếu như em nói, cô ấy không phải em, giữa anh và cô ấy cũng không có bất kỳ tình cảm gì, anh chỉ là đồng ý bà nội em chăm sóc cho cô ấy, nhưng cô ấy phá bỏ lời hứa của mình trước, anh không chấp nhận, anh sẽ mở miệng nhắc nhở, nhưng cũng không cứu được cô ấy, xin lỗi.”
Vốn tính anh không tốt gì, càng không phải thánh nhân gì cả.
Nếu phải thì anh sẽ không quyết liệt với gia đình mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nhưng cô ấy c.h.ế.t đi, anh cũng sẽ không mặc kệ Tiểu Dã, sẽ không bỏ mặc chuyện này.” Anh nói tiếp.
Lâm Khê “ừm” một tiếng, cô cũng không biết là tâm trạng gì.
Cô biết, vì sự xuất hiện của cô, mọi chuyện đều lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, có một số việc có lẽ vĩnh viễn không thể nào biết được.
Cô ngơ ngác, anh lại giống như sợ cô hiểu lầm nên thấp giọng giải thích một câu, nói: “Người em nói, cô ấy vốn không phải em.”
Lâm Khê sửng sốt, ngay sau đó thì hiểu ý anh, lại “ừm” một tiếng, nói: “Em biết.”
Cô chỉ có thể phân rõ hơn anh.
Hai người lại nói về hiện thực.
Lâm Khê hỏi Lương Triệu Thành, Trương Tú Mai và vợ chồng nhà họ Thẩm rốt cuộc là cấu kết như thế nào, là mẹ Thẩm Hương - Tiền Anh Tử thật sự tham gia vào chuyện Trương Tú Mai lén đổi con lúc trước, hay là Trương Tú Mai thấy chuyện bị bại lộ nên cắn loạn.
Việc này Lương Triệu Thành biết sơ, nhưng phần lớn chỉ là phỏng đoán, anh vỗ vỗ cô, nói: “Tin rằng bên công an sẽ nhanh chóng điều tra ra.”
Buổi trưa, Lương Triệu Thành gọi điện thoại đến khách sạn mà người nhà họ Nhạc ở.
Lâm Khê ngồi ở bên cạnh anh, nghe anh nói với bọn họ: “Tiểu Khê đã trưởng thành, nhận người thân hay không không quan trọng, nhưng cô ấy đồng ý sống với các người lâu hơn chút.”
Đối với kết quả như vậy, người nhà họ Nhạc rất vui, dĩ nhiên mồm miệng đồng ý.