Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 221
Cập nhật lúc: 2024-11-29 19:52:10
Lượt xem: 15
Người chiến hữu đấy tên Đỗ Tùng, lớn hơn Lương Triệu Thành hai tuổi, hai người cùng năm nhập ngũ, nhưng lại giải ngũ sớm hơn Lương Triệu Thành hai năm, bây giờ đã là cha của một đứa con ba tuổi rồi, hiện tại anh ấy đang ở đồn cảnh sát thành phố Hoa làm việc.
Lương Triệu Thành chỉ là muốn nhờ Đỗ Tùng giúp đỡ đặt một phòng nghỉ theo kiểu cách gia đình, loại có hai phòng ngủ một phòng khách, anh nói với anh ấy là sau khi đến nơi sẽ hẹn anh ấy, nhưng sau khi Đỗ Tùng hỏi thời gian xuất phát của anh xong, buổi trưa đã sớm đứng ở nhà nghỉ bên kia đợi bọn anh rồi.
Đợi ở đại sảnh nhà nghỉ nhìn thấy Lương Triệu Thành thì anh ấy đã vui vẻ ra nghênh đón, sau đó còn chưa kịp chào hỏi thì ánh mắt anh ấy trước tiên đã đặt lên trên người của Lâm Khê và Trần Dã nhìn chằm chằm rồi, đi đi lại lại nhìn vài cái sau đó lại chuyển ánh mắt đặt lên trên người Lương Triệu Thành gọi một tiếng: “Triệu Thành.”
Không có cách nào khác, quả thực là Lâm Khê quá xinh đẹp.
Lương Triệu Thành gọi điện thoại cho anh ấy, nói muốn nhờ anh ấy giúp đỡ đặt một căn phòng theo kiểu dáng gia đình, còn đặc biệt dặn dò phải điều kiện tốt một chút, cần phải ngăn nắp gọn gàng, anh ấy còn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bởi vì hai người là chiến hữu lâu năm như vậy, ở biên giới chính là tạm bợ ngủ trên một cái giường ghép liền, xuất thân của Lương Triệu Thành tuy tốt nhưng từ trước đến nay không phải kiểu tính cách hay để ý. Lội trong bùn đất hay bò trong nước, cũng chưa từng thấy anh kêu ca đòi hỏi gì, anh ấy nghĩ rằng, có lẽ là tiếp đãi khách hàng làm ăn gì đấy? Nhưng khách hàng làm ăn thì đặt phòng nghỉ kiểu cách gia đình làm cái gì?
Lúc này đây nhìn thấy Lâm Khê, còn có một đứa trẻ không nhỏ tuổi, cảm giác kỳ lạ lại càng thêm mãnh liệt.
Sắc mặt của Lương Triệu Thành lại không có chút biến đổi gì, cứ như là hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt dị thường của anh ấy vậy. Anh đ.ấ.m nhẹ vào người anh ấy một cái, sau đó giới thiệu Lâm Khê và Trần Dã đang cười mỉm mà nhã nhặn đứng ở một bên: “Đỗ Tùng, đây là vợ em Lâm Khê, còn có em trai của vợ em Trần Dã, ngày mai Lâm Khê phải tham gia kỳ thi của viện Mỹ thuật.”
Sau đó lại nghiêng đầu giới thiệu cho Lâm Khê và Trần Dã: “Đây là Đỗ Tùng, anh ấy làm việc ở đồn cảnh sát ở khu vực này, hai người gọi anh ấy là đội trưởng Đỗ hoặc anh Đỗ là được.”
Đỗ Tùng nghe thấy những lời giới thiệu lúc nãy của Lương Triệu Thành xong trong chốc lát trở nên ngây ngốc.
Mãi cho đến lúc sau khi mà Lâm Khê mỉm cười chào hỏi anh ấy là “đội trưởng Đỗ”, anh ấy cũng chưa hoàn toàn phản ứng lại được, có chút ngập ngừng nói: “Không, không cần, gọi anh là Đỗ Tùng là được rồi.”
Anh ấy muốn chào hỏi một tiếng “em dâu” nhưng hai chữ đấy bị mắc kẹt lại ở cổ họng mãi không nói ra lời.
Cô bây giờ vậy mà một chút cũng không bài trừ Lương Triệu Thành khi anh giới thiệu với người khác rằng cô là “vợ” của anh.
Quả nhiên thói quen là một chuyện rất đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-221.html.]
Đợi làm xong thủ tục nhận phòng, đưa hai người vào hẳn trong phòng, Lâm Khê đi rửa tay, Trần Dã đi vào trong phòng ngắm nghía, Đỗ Tùng đặt hành lý xuống mới quay đầu hỏi Lương Triệu Thành cũng đang giống anh ấy đặt hành lý xuống: “Triệu Thành, cậu kết hôn rồi à, cậu kết hôn lúc nào thế?”
Nói xong nhìn phòng vệ sinh sau đó lại nhanh chóng thu lại ánh mắt: “Đây là vợ chưa cưới ở thành phố Bắc của cậu, con gái của chiến hữu của cha cậu đúng không?”
Năm đó ở trong bộ đội rất nhiều người giới thiệu đối tượng cho Lương Triệu Thành, sau đó khi anh được tiến cử lên học viện lục quân thì lại càng có nhiều trường hợp như này xảy ra.
Sau này vẫn là nghe nói anh ở thành phố Bắc có một cô vợ chưa cưới, nói là con gái của chiến hữu bạn cha anh, từ đấy người giới thiệu đối tượng cho anh mới hết.
Trẻ như vậy sao?
Vậy năm đó phải bao nhiêu tuổi cơ chứ?
Đỗ Tùng cực kỳ rối bời.
“Anh nói linh tinh cái gì vậy.”
Lương Triệu Thành trực tiếp ngắt lời anh: “Là cháu gái của bà nội nhà họ Lâm. Còn có, trước đây em cũng không có vợ chưa cưới gì cả.”
Đỗ Tùng: ???
Vân Mộng Hạ Vũ
Đỗ Tùng lại càng mơ hồ hơn.
Hai năm trước Lương Triệu Thành tới Tân An là ở nhà họ Lâm, anh ấy còn qua đó một chuyến nhưng cháu gái của bà nội nhà họ Lâm, anh nhớ là con bé đấy vẫn là một cô bé nhỏ tuổi chứ nhỉ?
Đỗ Tùng kinh ngạc không thôi, nhỏ giọng nói: “Anh Thành, anh đúng thật là khiến người khác kinh ngạc đi.”
Anh ấy lớn hơn Lương Triệu Thành, nhưng năm đó bọn họ mới vào doanh trại quân đội, con người Lương Triệu Thành hung ác, đánh nhau cũng hung ác. Vì vậy rất nhiều người gọi anh là anh Thành, cái này cùng với tuổi tác không có quan hệ gì.
Lúc đó bọn họ cũng thỉnh thoảng nói về phụ nữ, Lương Triệu Thành đối với chủ đề này từ trước đến này không bao giờ can dự, mọi người thích thú khi được người khác giới thiệu đối tượng, ít nhất cũng là ngượng ngùng nhưng không bài trừ. Chỉ có mỗi anh là không bao giờ tiếp lời với cái chủ đề này, chỉ đạo viên cầm một xấp ảnh mang qua, mọi người đều một đàn ồ ạt ra xem, anh đến cả cái lông mày cũng không nhếch lên. Thời gian lâu rồi, mọi người đều biết anh không hề có hứng thú với phụ nữ, sau đó lại nghe được tin anh có vợ chưa cưới cho nên cũng có ít nhiều suy đoán, nghĩ rằng người ta đã có vợ chưa cưới rồi, tâm tính kiên định vì vậy cũng sẽ không dính líu đến chuyện này với mọi người nữa, nhưng kết quả thì???