Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-29 19:52:00
Lượt xem: 9
"Tiểu Khê?"
Hạ Hướng Viễn gọi thêm một tiếng.
Lâm Khê cầm mấy bộ quần áo kia không biết đang nghĩ cái gì đó, Hạ Hướng Viễn gọi cô thêm một tiếng, hình như cô mới phản ứng lại.
Thật ra cô đã sớm đoán được Hạ Hướng Viễn chắc cũng là người sống lại, không phải xuyên không hay xuyên sách, bởi vì nếu như là xuyên việt thì anh sẽ không thể nào hiểu rõ tất cả về Hạ Hướng Viễn đến như vậy.
Nhưng cô không quan tâm đến điều đó, cô không bao giờ nghĩ đến việc chống lại anh ấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô không ghét anh ấy, thậm chí có thể nói, hai người chỉ đơn giản là một nửa công việc nửa bạn bè qua lại, chơi chung với nhau rất thoải mái. Nhưng cô cũng biết, bởi vì quá khứ của hai người, nên cũng chỉ dừng lại ở đó.
"Tiểu Khê."
Hạ Hướng Viễn dịu dàng nói: "Chúng ta có thể nói chuyện không?"
Lâm Khê phát hiện, Hạ Hướng Viễn là người rất biết tạo bầu không khí, người gợi lên cảm xúc của người khác.
Nếu là người bình thường, sẽ rất dễ dàng đi vào loại bầu không khí do anh ấy tạo ra, đi vào cảm xúc theo lời anh ấy nói rồi đi "nói chuyện" với anh ấy.
Đáng tiếc bộ não của Lâm Khê có chút khác với người bình thường.
Hoặc cũng có lẽ là vì cô không phải là "Lâm Khê" chân chính.
Cô lắc đầu rồi mỉm cười nói: "Hạ Hướng Viễn, em là một người rất nông cạn, không thích hợp để nói chuyện, nếu nói chuyện về quần áo thì còn tạm được."
Cô nói xong thì dừng một chút, nhẹ nhàng nói: "Buổi chiều em còn có việc nên đi trước đây, em cần gì thì sẽ quay lại tìm thím Hà, hai người cứ chậm rãi nói chuyện."
Nói xong thì cô buông quần áo đang nắm trên tay xuống, xoay người đi ra ngoài một cách rất tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-216.html.]
"Em có biết chuyện Lương Triệu Thành sẽ ly hôn với em không?"
Bước chân của Lâm Khê ngừng lại, cô do dự nửa cái chớp mắt, rồi quay đầu nhìn về phía anh ấy.
Anh ấy từ từ nói: "Bởi vì anh ta tin lời đồn nhảm, hoặc bởi vì trước đây em không hợp với tâm ý của anh ta, biết rõ rằng sau khi ly hôn với em, em sẽ rơi vào tình cảnh xấu như thế nào, em có thể bị ăn tươi nuốt sống, sẽ c.h.ế.t thảm như thế nào, nhưng anh ta vẫn không quan tâm, trực tiếp bỏ rơi em."
"Thậm chí với khả năng của anh ta, sau khi ly dị với em, chỉ cần nhớ tới lời hứa với bà của em, chăm sóc em một chút, em sẽ không rơi vào tình huống đó. Tiểu Khê, nếu em đã biết những chuyện này mà còn lựa chọn tiếp tục sống với anh ta, em thật sự không để ý đến những chuyện này sao?"
Lâm Khê biết, nếu như cô đã có thể xác nhận Hạ Hướng Viễn là người sống lại thì Hạ Hướng Viễn chắc chắn đã sớm phát hiện ra sự khác thường của cô.
Nếu đã cùng thanh mai trúc mã "Lâm Khê" lớn lên, từng thật lòng yêu thương, thì anh ấy không thể nào không phát hiện ra những thay đổi của cô.
Chỉ là tình hình của cô phức tạp hơn, anh ấy thấy cô khác, nhưng không nhất định biết tình hình thực sự của cô.
Lâm Khê nhìn anh ấy, suy nghĩ cẩn thận một lúc rồi mới chậm rãi nói: "Những chuyện anh nói, bây giờ vốn sẽ không xảy ra, em chỉ tin vào hiện tại, tin vào đôi mắt và cảm xúc của em, chỉ muốn sống thật tốt cho những ngày ở hiện tại và tương lai, cho nên những gì anh nói em thật sự không để ý. Hạ Hướng Viễn, chuyện cũ đã qua, thời gian thì luôn tiến về phía trước."
Trái tim Hạ Hướng Viễn giống như bị một cây búa nặng đập xuống, sắc mặt dần dần trắng bệch.
Lâm Khê khẽ thở ra một hơi: "Em đi về trước."
"Anh ta là một người rất mạnh mẽ và cứng ngắc!"
Lâm Khê xoay người lại, giọng nói của anh ấy lại vang lên ở phía sau, gằn từng chữ một: "Anh biết, anh ta là một người rất mạnh mẽ kiên định, mọi người đều có lòng yêu người mạnh mẽ, một người như vậy muốn làm cho phụ nữ yêu mến, thật sự rất dễ dàng. Nhất là người đã từng ở trong tình huống đó."
"Nhưng Tiểu Khê à, em là một người rất thông minh, chẳng lẽ em không biết, người như vậy khi yêu nhau thì mọi thứ đều tốt, bởi vì vẫn còn ở trong tình yêu, anh ta sẵn sàng cho em nhiều sự chú ý hơn, nhiều sự bao dung hơn, nhưng đó là lúc tình yêu còn cuồng nhiệt. Còn ở chung một đời, đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."
"Tiểu Khê, em là một người thích tự do theo ý muốn của bản thân, khoảng cách giữa hai người, không chỉ là khoảng cách tính cách, khoảng cách tuổi tác, khoảng cách giữa hoàn cảnh lớn lên và bối cảnh, mà còn khoảng cách giữa khái niệm về tuổi tác. Tiểu Khê, em thực sự muốn cuộc sống bị ràng buộc sao?"
Lâm Khê quay đầu lại nhìn anh ấy.