Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 207
Cập nhật lúc: 2024-11-29 19:49:15
Lượt xem: 12
Kỳ thi cuối kì kéo dài hai ngày.
Ngày đầu tiên sẽ thi môn ngữ văn, tiếng Anh và chính trị.
Ngày thứ hai sẽ thi môn lịch sử và địa lý.
Kết thúc sau hai ngày thi, ngay ngày đầu tiên đã có điểm thi, môn ngữ văn Lâm Khê thi được 112/120 điểm, tiếng Anh được 98/100 điểm, còn môn chính trị thì bảy mươi bảy điểm.
Nhưng mà thành tích này cũng đã đủ khiến cho giáo viên chủ nhiệm và giáo viên bộ môn cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Môn ngữ văn đứng thứ ba cả lớp, tiếng Anh cô đứng hạng nhất lớp, xếp hạng đã bao gồm tất cả học sinh khối khoa học tự nhiên và khoa học xã hội.
Vì thế nên sáng hôm đó, sau khi kết thúc bài thi toán, chủ nhiệm Ngụy đã cố ý tìm giáo viên toán để yêu cầu giáo viên toán rút bài kiểm tra toán của Lâm Khê ra chấm điểm đầu tiên, điểm thi toán không tốt như môn ngữ văn và tiếng Anh nhưng dù sao vẫn đạt chín mươi lăm điểm. Đây là một sự tiến bộ rất lớn so với thành tích ban đầu của cô.
Hiện tại mới chỉ trôi qua một học kỳ mà thôi.
Ngay từ đầu học kỳ, Lâm Khê gần như đứng hạng chót trong tất cả các môn. Thế nhưng hiện tại, hẳn là Lâm Khê có khả năng đứng đầu lớp với tổng số điểm này, quả thực là tiến bộ với tốc độ nhanh như tên lửa.
Vậy thì, chờ thêm một học kỳ nữa trôi qua, thi cuối học kỳ hai và đến lúc thi tốt nghiệp trung học phổ thông thì chắc hẳn điểm số sẽ tăng vọt hơn như thế này nhiều đúng không?
Thành thật mà nói, các giáo viên cảm thấy cực kỳ sốc trước sự tiến bộ này của cô. Trước đây bọn họ thực sự không nhìn ra cô học giỏi đến mức này, có điều nhớ đến hoàn cảnh gia đình của Lâm Khê, sau đó lại nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ mỗi ngày, lạc quan chăm chỉ và trạng thái tinh thần hoàn toàn khác biệt so với trước đây. Bọn họ cũng có thể hiểu được tình cảnh bị trễ học trước đây của cô, nghĩ như vậy nên chủ nhiệm Ngụy càng thêm yêu mến và thương xót cô hơn.
Thời gian đăng kí thi vào Học viện Mỹ thuật Hoa Thành và Bắc thành lần lượt và đầu tháng mười hai và đầu tháng một. Dựa theo mẫu đăng ký, Lâm Khê còn nộp thêm một số tác phẩm phác họa và tranh thủy mặc.
Lâm Khê đã nhận được thông báo về kỳ thi năng khiếu, lịch thi vào ngày bảy tháng hai, tức là thứ tư tuần tới.
Cô đến đây để hỏi cô Ngụy xem bên phía Học viện Mỹ thuật Bắc Thành có thông báo tin tức gì mới hay không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-207.html.]
Mặc dù trong lòng cô cơ bản đã quyết định sẽ thi vào Học viện Mỹ viện Hoa Thành nhưng cô vẫn muốn đăng ký thi bên phía Bắc Thành.
Cô chủ nhiệm Ngụy mỉm cười: "Tạm thời vẫn chưa nhận được tin tức gì, nhưng hai ngày trước cô có gọi điện thoại đến đó để hỏi thử thì họ nói rằng hai ngày nữa sẽ có thông báo, sau khi có được thông báo thì chắc chắn cô sẽ gọi cho em để em đến nhận."
Lâm Khê "vâng" một tiếng rồi cảm ơn chủ nhiệm Ngụy.
Cô vừa chuẩn bị nói với cô chủ nhiệm Ngụy rằng cô xin phép về trước thì bà ấy đã nói với giọng hiền từ: "Lâm Khê à, em thật sự định theo học Học viện Mỹ thuật à? Cô thấy thành tích học kỳ này của em có tiến bộ cực kỳ lớn, hiện tại kết quả thi cuối kỳ đã có một số môn rồi, cô thấy lần này ít nhất em cũng có thể lọt vào top năm của ban khoa học xã hội."
"Dựa theo tốc độ tiến bộ này thì chắc hẳn học kỳ tới không nói đến các trường đại học trọng điểm mà ngay cả Đại học Bắc Thành cũng không phải là không thể. Với thành tích này của em mà thi vào Học viện Mỹ thuật thì thật sự quá đáng tiếc."
"Cho dù không thi được vào đại học Bắc Thành thì thi vào Đại học Khoa học Chính trị - Luật hoặc Học viện Ngoại ngữ cũng rất ổn đấy."
Trong mắt các thầy cô, Học viện Mỹ thuật vẫn không tốt bằng các trường đại học trọng điểm khác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Khê thầm nghĩ “Cô à cô có thể khen ngợi em quá nhiều, học kỳ này em có tiến bộ lớn như vậy hoàn toàn là bởi vì đầu học kỳ em đã quên đi rất nhiều thứ, thêm cả lí do áp lực tiếng Anh nên kết quả mới không tốt. Hiện tại chính là trình độ học như bình thường của em, nhưng mà cơ hội để tiến bộ nhiều hơn nữa sẽ trở nên rất hạn chế đấy ạ.”
Cô lắc đầu và nói: "Không đâu cô, em rất thích vẽ và bản thân em không có nhiều hứng thú đối với chính trị pháp luật hay là ngoại ngữ gì, vì thế em sẽ không cân nhắc thêm những trường khác đâu cô."
Cô chủ nhiệm Ngụy cảm thấy tiếc nuối đến nỗi vô cùng đau lòng.
Tại sao đứa bé này lại kiên quyết như vậy chứ, hoàn toàn không suy nghĩ gì về tiền đồ sau này của mình gì hết.
Nhưng cô không có cha mẹ nên cũng không thể nào thảo luận vấn đề này với cha mẹ con bé được.
Nghĩ đến chuyện gia đình Lâm Khê, đột nhiên cô chủ nhiệm Ngụy nhớ đến việc Lâm Khê đã đăng ký kết hôn.
Lúc trước khi cô chủ nhiệm Ngụy nghe nói đến chuyện này, bà ấy đã cảm thấy khiếp sợ lo lắng nhưng khi tận mắt chứng kiến trạng thái Lâm Khê càng ngày càng tốt hơn thì bà ấy dần cảm thấy yên tâm, thầm nghĩ hẳn là người đàn ông này đối xử với cô rất tốt.