Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-09-17 22:14:32
Lượt xem: 51
Tả Phương Phương tới là vì chuyện Trương Hiểu Dung mang thai.
Trương Hiểu Dung vừa trông thấy Tả Phương Phương là biết có chuyện gì.
Tả Phương Phương gặp người là nở nụ cười, đầu tiên chào hỏi mọi người nhà họ Mộc, sau đó mới nhìn sang phía Trương Hiểu Dung.
Trương Hiểu Dung vội đón Tả Phương Phương vào trong nhà, rót cho Tả Phương Phương cốc nước.
Tả Phương Phương hỏi thẳng luôn là Trương Hiểu Dung định bao giờ thì tới bệnh viện?
Trương Hiểu Dung nói ra ngày mình đã định.
Lúc này Tả Phương Phương mới hài lòng gật đầu: “Xếp được ngày là tốt rồi, chỉ sợ kéo dài thêm thì lỡ dở. Đến lúc đó cấp trên cũng biết chuyện thì bọn tôi cũng khó mà bàn giao.”
Hiện giờ cấp trên đang tiến hành kiểm tra nghiêm ngặt như vậy, rất nhiều người cố tình muốn lén lút sinh được một cu cậu đều đã bị bắt hết.
Đã bắt được thì đương nhiên là phải đưa đến bệnh viện.
Tả Phương Phương vừa nghĩ đến tình cảnh đó, khó tránh được thấy bùi ngùi: “Chị không biết đâu, chửa đến tháng thứ chín rồi cũng bị lôi đi phẫu thuật hết, cảnh tượng đó thật sự…”
Trương Hiểu Dung lập tức bị miêu tả của Tả Phương Phương doạ c.h.ế.t khiếp.
Ban đầu Trương Hiểu Dung còn nghĩ tới chuyện hay là lén sinh đứa nhỏ này ra, nhưng bây giờ nghe thấy như vậy lập tức bỏ ngay suy nghĩ ấy.
“Thế nên chị tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện này.” Tả Phương Phương vỗ vỗ mu bàn tay Trương Hiểu Dung, sau đó lại nở nụ cười: “Chị yên tâm, khi chị tới viện, tôi sẽ làm cho chị cái giấy chứng nhận. Như thế có thể làm nhanh một chút, không cần tốn thời gian chờ, hơn nữa cũng bớt được tiền viện.”
Trương Hiểu Dung hơi kinh hoảng mà khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-164.html.]
Không biết có phải là vị những gì Tả Phương Phương kể hù doạ hay không nữa.
Tả Phương Phương là đại biểu của Hội phụ nữ, hàng ngày có không ít việc, bận như con quay, bây giờ đã trò chuyện xong tất nhiên cũng đứng dậy ra về.
Mộc Dương cùng Trương Hiểu Dung tiễn Tả Phương Phương ra tới cổng.
Mộc Dương vừa quay đầu lại đã trông thấy trên mặt Trương Hiểu Dung lộ vẻ không đành lòng: “Chính sách bây giờ sao lại thành thế này rồi? Cũng đã được chín tháng rồi, khéo khi chỉ thêm vài ngày nữa là đứa nhỏ chào đời…”
Mộc Dương ít nhiều cũng hiểu được tình hình cụ thể của chính sách này.
Biết rằng đến giai đoạn cuối những năm 80, 90 trở đi, bởi vì chính sách một con này mà sinh ra biết bao nhiêu chuyện.
Thế nhưng trong giai đoạn hiện tại chính sách này đúng thật là không có gì xấu cả.
Đã nghèo khổ cơ cực vậy rồi, còn không thực hiện kế hoạch hoá gia đình đi?
Mộc Dương khẽ giọng khuyên Trương Hiểu Dung: “Đó cũng là nghiệp người lớn gieo. Rõ ràng quốc gia đã ban chính sách rồi mà lại không chấp hành đúng, lại còn nghĩ sẽ may mắn thoát được. Có ý đồ gì không biết?”
Trương Hiểu Dung than một tiếng: “Không có con trai là không được mà.”
Trương Hiểu Dung vừa nói ra câu này, Mộc Dương lập tức bùng cơn giận.
Đây rõ ràng là trọng nam khinh nữ.
Mộc Dương không nhịn được tức giận nói một câu: “Con trai với con gái có gì khác nhau chứ? Con là con gái còn mạnh mẽ hơn con trai.”
Trương Hiểu Dung không nhịn được khẽ cười, nói lên một câu từ thực tế: “Nhưng mà trong nhà làm nông, không có con trai lao động chân tay thì phải làm sao?”