Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 136
Cập nhật lúc: 2024-08-09 11:22:34
Lượt xem: 126
Nhưng Trần Xuân Hoa cũng có cách nghĩ riêng của mình: “Nhà chúng ta không phải có chị dâu hay sao? Muốn biết phải làm như thế nào cũng đơn giản, bảo Mộc Dương nói rõ xem phải làm như thế nào, sau đó nhà chúng ta bắt đầu làm, chúng ta cũng có thể kéo thêm bố mẹ vào cùng làm mà.”
“Cả nhà chúng ta cùng làm thì việc này chẳng lẽ không làm được hay sao? Trần Xuân Hoa tính toán một chút rồi nói: “Dù sao số tiền này cũng đưa cho bố mẹ một phần. Chúng ta mỗi ngày có thể để dành được 2 hay 3 tệ cũng tốt lắm rồi.”
“Tổng cộng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, làm sao có thể chia cho cả nhà chứ?” Mộc Trung Hoa lại nói với Trần Xuân Hoa một câu: “Tính cách của mẹ bà cũng không phải không biết, tiền đã vào tay mẹ lẽ nào còn có thể lấy ra được hay sao?”
Nghĩ đến tính cách của Dương Thục Phương, Trần Xuân Hoa cũng có chút nản lòng.
Nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần nói: “Chúng ta có thể khuyên mẹ chia phần cho chúng ta mà, phần của chúng ta ít một chút cũng được. Nhưng tính cách của anh cả và chị dâu chắc chắn không thích hợp ra ngoài buôn bán. Chuyện này cần phải có bố làm, đến lúc đó bán ít bán nhiều thì không phải bố nói như thế nào thì sẽ là thế đó rồi à?”
Trần Xuân Hoa nói như vậy xong khiến cho Mộc Trung Hoa có chút động lòng, nhưng chuyện này cũng không phải là dễ làm nên Mộc Trung Hoa cũng không muốn tiếp tục nghĩ nhiều nữa nên trực tiếp quay người nói: “Tôi buồn ngủ rồi, có gì thì mai nói sau đi.”
Nay không ngủ đủ giấc thì ngày mai làm ruộng thế nào được?
Mộc Trung Hoa rất nhanh đã ngáy o o, Trần Xuân Hoa lại trằn trọc không ngủ được.
Nghĩ đến mười đồng mà Lôi Hướng Dương hào phóng ngỏ lời, càng nghĩ càng thấy ngứa ngáy trong lòng.
Kết quả sang bữa sáng ngày hôm sau, Mộc Dương còn nhắc lại: “Bà ơi, chắc là con phải xin nghỉ nửa ngày. Hôm qua con đã nói chuyện với Lôi Hướng Dương, anh ấy bảo bây giờ không thể cho con về, nhưng có thể trả tiền công làm thêm.”
Nghe Mộc Dương nói Lôi Hướng Dương sẽ trả tiền công làm thêm, Dương Thục Phương lập tức hỏi: “Đưa bao nhiêu tiền?”
Thấy hai mắt Dương Thục Phương phát sáng cả lên, vẻ mặt hăng hái, Mộc Dương chỉ cảm thấy buồn cười.
Mộc Dương xoè ra hai ngón tay: “Có thể đưa hai đồng. Bảo con làm từ chín giờ đến mười hai giờ trưa, đi bán hàng giúp anh ấy. Buổi chiều bảo con vẫn ở nhà làm việc đồng áng được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-136.html.]
Mộc Dương nhìn Dương Thục Phương với vẻ tha thiết mong chờ.
“Bà ơi bà thấy thế nào? Con đi làm được không ạ?”
Mặc dù Mộc Dương đang nhìn Dương Thục Phương nhưng cũng có lúc liếc sang nhìn Mộc Khai Kim.
Tuy là Mộc Dương biết xin thẳng Mộc Khai Kim thì chắc chắn sẽ được đồng ý ngay nhưng như thế thì Dương Thục Phương sẽ hậm hực trong lòng.
Đến lúc mà Dương Thục Phương hậm hực không vui thì ngày tháng của Trương Hiểu Dung sẽ không được dễ dàng.
Trương Hiểu Dung mà sống không tốt thì cô sẽ thấy xót thương.
Cho nên không cần vì chuyện có thể giải quyết bằng hai đồng bạc chẵn mà để cho Trương Hiểu Dung chịu khổ.
Dương Thục Phương vẫn hơi lưỡng lự. Vốn còn muốn phải đòi tiền công cao hơn nữa cơ.
Mộc Dương nhìn ra được sự do dự của Dương Thục Phương, cũng đoán được đại khái suy nghĩ trong lòng bà, cho nên cô thẳng thắn nói một câu: “Anh ấy còn nói nếu như con không làm thì sẽ đi thuê người khác. Anh ấy bảo hai đồng cũng đủ thuê một người lớn rồi.”
Mộc Dương nói như thế, Dương Thục Phương tức thì không dám chần chừ nữa, chốt luôn chuyện này: “Thế thì con đi đi, có điều buổi chiều nhớ về làm việc. Cho dù là thế nào thì chúng ta là nông dân, không thể trễ nải mùa vụ được.”