Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 134

Cập nhật lúc: 2024-08-08 12:29:09
Lượt xem: 131

Hơn nữa Mộc Dương cũng muốn mua ít đồ cho bản thân.

 

Chẳng hạn như một cái khăn mới, còn cả ít vải bông làm nội y nữa.

 

Tuy rằng bây giờ Mộc Dương chưa có dấu hiệu dậy thì nào, nhưng cô vẫn thấy dù sao mình cũng là con gái mà! Sao mà không mặc áo lót được chứ?

 

Tuy rằng kiếm tiền khó khăn thế nhưng tiền kiếm được là để tiêu cơ mà!

 

Mộc Dương suy nghĩ hết sức hợp tình hợp lý.

 

Đối với đề nghị hợp lý này của Mộc Dương, đương nhiên là Lôi Hướng Dương đồng ý.

 

Thế là Mộc Dương lại vất vả lặn lội quay về nhà.

 

Lôi Hướng Dương sợ một mình Mộc Dương về không an toàn, còn cố ý đưa Mộc Dương đến cổng nhà.

 

Kết quả lại gặp Mộc Hồng Tinh ở ngay cổng.

 

Mộc Dương và Lôi Hướng Dương đều ngạc nhiên.

 

Thấy mấy ngày nay Mộc Hồng Tinh thể hiện cũng gọi là hoà thuận, Mộc Dương cũng lên tiếng chào hỏi: “Anh, sao anh lại ở ngoài thế?”

 

Mộc Hồng Tinh chỉ nói một câu: “Về trước đi, mẹ tìm em đấy.”

 

Còn bản thân cậu ta thì không nhúc nhích gì.

 

Mộc Dương cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng Trương Hiểu Dung có việc tìm mình thật nên đi vào trước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-134.html.]

Đến khi vào cổng chưa được vài bước, cô đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Thế nên cô lại lặng lẽ vòng lại.

 

Rốt cuộc chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài cổng.

 

Còn không phải là Mộc Hồng Tinh và Lôi Hướng Dương hay sao?

 

Cũng không biết Mộc Hồng Tinh nói cái gì, Lôi Hướng Dương đang nói chuyện với Mộc Hồng Tinh: “Tôi chẳng có ý đồ xấu gì hết.”

 

“Thế thì tốt.” Nghe giọng điệu của Mộc Hồng Tinh còn có một chút hăm doa: “Nếu cậu dám có ý đồ gì, tôi chắc chắn sẽ không tha cho cậu.”

 

m thanh của Lôi Hướng Dương có chút mất nhẫn nại nói: “Yên tâm đi, tôi không nhiều ý định đến như vậy đâu. Tôi chỉ muốn kiếm ít tiền để nuôi em trai và em gái đi học mà thôi.”

Mộc Hồng Tinh khịt khịt mũi một tiếng.

Bộ dáng của Lôi Hướng cũng như lười nói nhiều với cậu ta nên trực tiếp quay về luôn, để em trai và em gái ở nhà thì cậu cũng không yên tâm, nếu không có việc gì nữa thì nên đi trước thì hơn.

Mộc Dương nhanh chóng chạy vào trong nhà.

Trong lòng thực sự có chút bối rối.

Đây là Mộc Hồng Tinh đang quan tâm cô à?

Chuyện này thực sự rất là kì lạ.

Mộc Dương đi vào trong nhà, Trương Hiểu Dung đang làm đế dày cho Mộc Trung Quốc ở dưới ánh sáng của ngọn đèn dầu.

Mặc dù bây giờ trong nhà đã có điện rồi, nhưng lượng điện căn bản cung cấp không đủ nên bất kỳ lúc nào cũng có thể bị ngắt điện, mà Dương Thục Phương cũng không cho phép bọn họ dùng quá nhiều.

Vậy nên bình thường vẫn dùng đèn dầu, chỉ có buổi tối khi mà cả nhà đều có mặt ở nhà chính thì mới thắp điện một chút.

Nghe thấy Mộc Dương về Trương Hiểu Dung đầu cũng không ngẩng lên, chỉ nói: “Con đi đâu mới về? Anh con đi tìm con đó, cũng không biết có chuyện gì nên đi ra ngoài đầu đường đợi, con có gặp anh chưa?”

Trương Hiểu Dung nói xong, Mộc Dương liền kinh ngạc.

Thật sự là ở ngoài cửa đợi cô sao?

Mộc Dương tỉnh táo trở lại nói: “Con gặp anh rồi, anh sẽ vào ngay bây giờ thôi.”

Cô đang nói thì Mộc Hồng Tinh đi vào nhưng cũng không nói gì nhiều: “Con đi múc nước rửa mặt.”

“Ngày mai sáng sớm sẽ phải đi ra ruộng cắt lúa. Mẹ đừng có làm việc nữa.”

Nói xong câu này Mộc Hồng Tinh liền đi múc nước rửa mặt.

Mộc Dương có chút khó hiểu hỏi Trương Hiểu Dung và Mộc Trung Quốc: “Bố mẹ, hai người có thấy gần đây anh Hồng Tinh hơi khác hay không?”

Trương Hiểu Dung có chút khó hiểu ngẩng đầu lên hỏi: “Khác chỗ nào?”

Loading...