Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-06-15 00:16:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày thi đầu tiên kết thúc, các thí sinh của trường THPT Thanh Sơn lại được xe đưa về trường. Lên xe, Lâm Cảnh Lan thấy Cố Bàn Bàn đã ngồi sẵn, còn giữ chỗ cho cô bên cạnh.

Cô ngồi xuống, thở phào nhẹ nhõm. Thi xong một ngày mà cảm giác mệt hơn hẳn mọi kỳ thi trước đây—có lẽ vì lần này cô đã dốc toàn lực, nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Vừa thả lỏng một chút, bụng cô đã réo lên. Cô lấy bánh quy ra, chia cho Cố Bàn Bàn ăn cùng.

Cố Bàn Bàn cũng phải ăn liền hai cái mới cảm thấy đỡ đói, vừa ăn vừa tán gẫu:

“Không biết tối nay trong căng-tin có món gì ngon ha?”

Hai người cứ thế trò chuyện rôm rả trên đường về. Lâm Cảnh Lan hơi bất ngờ khi thấy Cố Bàn Bàn hoàn toàn không nhắc gì đến kỳ thi. Dù cô từng nghiêm khắc cấm bạn bè so đáp án sau khi thi xong, nhưng thường thì mọi người vẫn không nhịn được mà hỏi đôi ba câu kiểu như: “Đề hôm nay nhiều không?”, “Khó không?”, “Làm có kịp không?” Còn như Cố Bàn Bàn, im re không đá động gì tới chuyện thi cử, thật sự hiếm gặp.

Mà đã vậy thì Lâm Cảnh Lan cũng không có lý do gì để chủ động nhắc tới.

Về đến ký túc xá, vừa bước vào phòng, Lâm Cảnh Lan đã thấy Triệu Ngọc Mai mắt đỏ hoe, rõ ràng là vừa khóc.

Cô ngạc nhiên khi thấy Triệu Ngọc Mai cũng chẳng nói gì đến chuyện thi cử. Từ lúc đi ăn ở căng-tin về đến khi quay lại phòng, đối phương vẫn không nói nửa lời.

Thấy Triệu Ngọc Mai mở sổ tay ra ôn bài, Lâm Cảnh Lan rốt cuộc không nhịn được hỏi:

“Cậu ổn chứ?”

Triệu Ngọc Mai ngẩng lên nhìn cô, mặt đầy vẻ mệt mỏi:

“Cũng... tạm.”

Lâm Cảnh Lan không tin lắm, bởi gương mặt của cô ấy rõ ràng viết đầy dòng chữ “Tôi không ổn”.

Triệu Ngọc Mai cúi đầu nhìn lại cuốn sổ, nói:

“Ngày mai và ngày mốt còn phải thi nữa, tớ không muốn lôi cậu đi khóc than, làm mất thời gian của cậu. Mà thi xong rồi thì cũng xong, mấy môn đó thành chuyện đã rồi. Lo ôn tiếp đi.”

Lâm Cảnh Lan cảm thấy tâm trạng hiện tại của cô ấy có vấn đề, bèn ngồi xuống trước mặt:

“Tớ không thiếu chút thời gian ôn tập đó đâu. Nhìn cậu thế này, chắc là thấy mình thi không tốt?”

Triệu Ngọc Mai mắt lại đỏ lên, cuối cùng cũng không nhịn được nữa:

“Môn toán tớ làm tệ lắm… Cảnh Lan, chắc chắn tớ thi trượt đại học rồi!”

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lâm Cảnh Lan hỏi.

Triệu Ngọc Mai cố kìm nước mắt:

“Tới mấy câu cuối, tớ phát hiện không đủ thời gian, liền hoảng loạn… Đợi đến khi nộp bài ra khỏi phòng thi thì mấy câu đó tớ lại nghĩ ra hết, mới nhận ra mình làm sai tùm lum…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-81.html.]

Lâm Cảnh Lan thầm thở dài, cô đoán ngay là như vậy.

“Cậu làm hết đề chứ?”

“Làm hết rồi… nhưng ba câu cuối gần như làm sai hết…” – Triệu Ngọc Mai lí nhí.

Lâm Cảnh Lan thở phào một hơi nhẹ nhõm, cơ thể đang căng cứng cũng giãn ra. Cô cười với Triệu Ngọc Mai:

“Vậy là vẫn chưa đến nỗi tệ đâu!”

“Cậu có nhìn thấy bài của người khác làm tới đâu không?” – Lâm Cảnh Lan nói – “Lúc nộp bài, cả phòng thi trừ tớ ra, tờ cuối cùng gần như để trắng hết! Đa số mọi người không làm được ba bốn câu cuối. Cậu làm hết rồi, dù có sai một chút thì vẫn tính là tốt hơn rất nhiều người rồi đó.”

Triệu Ngọc Mai trợn tròn mắt:

“Thật hả?”

Lâm Cảnh Lan thầm nghĩ trong lòng: "Xạo đó, nhưng chẳng lẽ mình lại nói thật cho cậu biết sao..."

Nhìn thấy Triệu Ngọc Mai tinh thần phấn chấn trở lại, như thể hồi m.á.u ngay lập tức, Lâm Cảnh Lan thầm tự khen mình một cái.

DTV

Thật ra cô cũng không hẳn là nói dối. Việc không làm được ba, bốn câu cuối đúng là tình trạng chung của phần lớn thí sinh. Có điều, trong phòng thi của cô, ngoài cô ra thì vẫn còn một người nữa làm xong hết—chính là Trương Văn Chung.

Thi xong một ngày, ai nấy đều mệt rã rời. Triệu Ngọc Mai cũng không còn mất ngủ nữa, nằm xuống là ngủ ngay.

Sáng hôm sau, trước khi cô Hàn gõ cửa, cả phòng ký túc xá vẫn chưa ai dậy. Một ngày thi đã giúp mọi người quen dần với quy trình thi cử, giảm bớt phần nào căng thẳng. Lâm Cảnh Lan cảm thấy thời gian trôi quá nhanh, mới chớp mắt đã thi xong thêm một ngày.

Tối đến, vừa nằm lên giường, cả phòng lại líu ríu trò chuyện rôm rả. Lâm Cảnh Lan nghĩ thầm, một phần vì đề hôm nay không quá khó, một phần vì chỉ còn lại một ngày thi nữa thôi, cảm giác như chiến thắng đang ở trước mắt, nên ai cũng nhẹ nhõm hơn hẳn.

“Được rồi, ngủ nhanh đi.” – Lâm Cảnh Lan nhắc nhở. Trong phòng vẫn vang lên tiếng cười, cô sợ mọi người nói chuyện sôi nổi quá rồi lại mất ngủ.

...

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Lâm Cảnh Lan cảm thấy tinh thần sảng khoái, nghĩ đến việc chỉ cần cố thêm một ngày nữa là kết thúc kỳ thi, cô liền thấy tràn đầy năng lượng.

Cố Bàn Bàn ghé sát tai cô nói nhỏ:

“Thi xong rồi tụi mình đi ăn một bữa ra trò nha!”

Lâm Cảnh Lan hào hứng gật đầu. Cô phát hiện Cố Bàn Bàn giống hệt mình, đều là tín đồ ăn uống, nhất là món có thịt.

Cô nhẹ nhàng hoàn thành bài thi tiếng Anh, còn kiểm tra ba lần mà vẫn chưa hết giờ. Với trình độ tiếng Anh của cô, đề thi kiểu này chẳng khác nào trò trẻ con. Hơn nữa, so với kỳ thi đại học ở kiếp trước thì đề thi hiện tại đúng là dễ như ăn kẹo.

Nghe thấy trong phòng thi vang lên từng đợt âm thanh lách cách, Lâm Cảnh Lan phải cắn môi để không bật cười. Cô quá quen thuộc với âm thanh đó—tiếng cục gôm bị ném lên bàn. Có vẻ nhiều thí sinh đang chơi trò “tung xúc xắc chọn đáp án”, viết bốn đáp án A, B, C, D lên mặt cục gôm rồi ném để chọn.

Môn tiếng Anh chỉ tính 70% điểm vào tổng điểm, nên dù ai làm tệ đến đâu cũng tự an ủi mình bằng con số 70% đó. Hơn nữa, trong lòng mọi người chỉ nghĩ đến một điều—giải thoát đang ở trước mắt! Dù đề có làm không ra, tinh thần vẫn phơi phới.

Loading...