Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-06-12 13:33:32
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự việc xảy ra quá bất ngờ, lúc thầy giáo đi đến xé bài thì Lâm Cảnh Lan còn chưa kịp phản ứng. Giờ nghe câu nói đó, cô lập tức rùng mình. "Phẩm chất có vấn đề" – bất kể ở thời đại nào cũng là chuyện nghiêm trọng.

“Xin hỏi cô dựa vào đâu mà nói em là người có vấn đề? Em tự thấy mình chưa từng làm chuyện gì sai cả.” – Lâm Cảnh Lan bình tĩnh nói, giọng điệu thong thả, không hề hoảng hốt. Dù âm lượng không lớn, nhưng đủ để cả lớp nghe thấy rõ ràng.

Thầy Lý không ngờ Lâm Cảnh Lan lại dám cãi:

“Bài thi em gian lận! Còn dám nói mình không có vấn đề về đạo đức?”

Lâm Cảnh Lan cuối cùng cũng trút được tảng đá trong lòng. Cô không hề gian lận trong kỳ thi này, và tuyệt đối sẽ không để bản thân bị gán cái tiếng xấu đó.

DTV

“Em không gian lận,” cô cất cao giọng, “và em thật sự không hiểu, thưa thầy, tại sao thầy lại cho rằng em gian lận?”

“Em làm được bao nhiêu điểm? Một trăm!” Thầy Lý gào lên. “Mới hơn nửa tháng trước thi đại học môn Toán em được có 30 điểm, giờ làm bài được 100 điểm? Có quay cóp thì cũng nên giả vờ điểm vừa vừa cho đáng tin chút chứ!”

Lâm Cảnh Lan cau mày. Đúng là việc cô đột nhiên từ 30 điểm nhảy vọt lên 100 là chuyện khiến người khác nghi ngờ. Nhưng chỉ dựa vào điểm cao đã khẳng định là gian lận thì đúng là lý lẽ kiểu côn đồ.

“Vậy thầy có bằng chứng gì cho thấy em gian lận không?” cô hỏi.

“Bằng chứng à?” Thầy Lý đập mạnh hai nửa tờ bài thi rách xuống bàn. “Đây chính là bằng chứng!”

Lâm Cảnh Lan bắt đầu thấy bực mình, cảm giác như đang nói chuyện với người không cùng tần số. Cô cố giữ bình tĩnh giải thích:

“Ý em là, nếu thầy nói em được 100 điểm là do chép bài, vậy xin hỏi em chép của ai? Trong lớp có ai được 100 điểm không? Hay trong lúc thi có ai thấy em quay cóp, người đó có thể làm chứng.”

Nhìn thấy vẻ khựng lại trên mặt thầy giáo, Lâm Cảnh Lan đã đoán được phần nào:

“Lớp mình không có ai được 100 điểm đúng không? Vậy thì có thể khẳng định em không thể chép bài ai được.”

Thầy Lý hoàn hồn: “Trong lớp đúng là không ai được 100 điểm, nhưng em không chép của bạn học, mà là chép đáp án chuẩn…” Vừa nói đến đây, thầy càng thêm chắc chắn với suy đoán của mình: “Đúng vậy! Em chép đáp án chuẩn mà tôi đã in sẵn, để ngay trên bàn làm việc trong văn phòng. Văn phòng thì học sinh ra vào thoải mái, em muốn lấy cũng không khó…”

“Bằng chứng đâu?” – Lâm Cảnh Lan mất kiên nhẫn, ngắt lời.

“Nếu thầy nói em lấy đáp án trên bàn làm việc của thầy, vậy có thầy cô nào, hoặc bạn học nào tận mắt thấy em lấy không? Hoặc bây giờ lục người em, tìm thấy đáp án thì càng tốt. Nếu không có gì trong tay, thì thầy không thể bịa đặt như vậy được.”

Nhưng thầy Lý hoàn toàn không nghe lọt tai, chỉ hét lên:

“Đi với tôi lên văn phòng hiệu trưởng ngay. Học sinh gian lận thì trường THPT Thanh Sơn không chấp nhận. Sẽ bị đuổi học, còn bị ghi học bạ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-6.html.]

Lúc này thì Lâm Cảnh Lan thật sự tức giận:

“Bây giờ rõ ràng là thầy đang vu khống em!”

“Nếu thầy nói em gian lận, thì phải đưa ra bằng chứng. Không có chứng cứ mà cứ khăng khăng vu cáo, thì chính là bịa đặt trắng trợn!”

“Thật ra em có thể mặc kệ, vì em không gian lận nên thầy dù có lật trời cũng chẳng tìm ra được chứng cứ. Nhưng xét cho cùng, thầy là giáo viên, em là học sinh – chỉ riêng địa vị thôi cũng khiến người khác dễ tin thầy hơn.”

Cô đảo mắt nhìn quanh lớp:

“Hơn nữa, em thấy các bạn cũng đang hoang mang. Vậy thì em sẽ lùi một bước, mất chút thời gian, đứng trước mặt mọi người để tự chứng minh mình trong sạch.”

Lâm Cảnh Lan quay sang thầy Lý:

“Nếu thầy cảm thấy cần mời thêm thầy cô khác, thậm chí là hiệu trưởng đến làm trọng tài, thì mời cứ tự nhiên.”

Cô mỉm cười, “Tuy nhiên em thật lòng khuyên thầy, tốt nhất là đừng làm vậy. Bởi vì trong lúc em chứng minh mình không gian lận—”

“—thì cũng đồng thời chứng minh thầy đang vu cáo học sinh.”

“Đến lúc đó, người có vấn đề về phẩm chất… sẽ không phải là em, mà chính là thầy.”

Mặc kệ thầy Lý vẫn còn đứng đơ ra, Lâm Cảnh Lan nhặt tờ bài thi bị xé đôi, bước lên bục giảng, dõng dạc nói:

“Tôi, Lâm Cảnh Lan, ngay bây giờ, trước mặt thầy Lý và toàn thể các bạn, xin chứng minh tôi không gian lận trong kỳ thi này.”

“Hiện tại đang là tiết tự học, nhưng tôi cam đoan, tôi sẽ không làm mất thời gian của mọi người – mà còn giúp các bạn tiết kiệm thời gian.”

“Những gì tôi sắp giảng trong vòng một tiếng tới, nếu các bạn hiểu được, thì có thể rút ngắn thời gian ôn tập của mỗi người ít nhất một đến hai tháng.”

Lâm Cảnh Lan quay sang thầy Lý vẫn đang đứng ngơ ngác:

“Thầy Lý, nếu thầy không mời thầy cô hay hiệu trưởng lên thì em xin bắt đầu luôn được chứ?”

Rồi cô quay lưng viết lên bảng. Một hàng chữ viết đẹp đẽ, mạch lạc hiện ra, cô vừa viết vừa nói:

“Câu một là phân tích đa thức – kiến thức nền tảng. Quan trọng nhất là phải nắm được khái niệm phạm vi của số hữu tỉ, số thực, và số phức, cùng với các bước phân tích đa thức cơ bản…”

Loading...