Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-06-12 13:35:10
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Cảnh Lan lên kế hoạch ôn tập cực kỳ chi tiết. Phần lớn thời gian và tâm sức vẫn dành cho môn Toán — dù gì cô cũng phải đảm bảo ba lần đạt điểm tuyệt đối. Ngoài ra, cô cũng tranh thủ thời gian rảnh để ôn lại tiếng Anh, Lý, Hóa, Sinh, bởi hiệu trưởng Dương cũng sẽ xem xét điểm các môn khác của cô.

Cô còn chăm chỉ hơn cả thời điểm trước kỳ thi đại học ở kiếp trước, gần như muốn tận dụng từng giây từng phút.

DTV

Mỗi tối trước khi ngủ, cô nằm trên giường và bước vào không gian hệ thống, tập trung ôn luyện khoảng bốn tiếng. Nhưng tối đa chỉ được từng đó thời gian thôi, kéo dài hơn là tinh thần cô không chịu nổi.

Dù vậy, bốn tiếng đó hoàn toàn không bị quấy rầy, hiệu suất cực kỳ cao. Thêm nữa, đủ loại đề thi ở kiếp trước đã được cụ thể hóa và xếp gọn trên bàn học trong không gian hệ thống, chỉ ở trong đó cô mới có thể học được những tài liệu không tiện để người khác nhìn thấy này.

Triệu Ngọc Mai là người đầu tiên phát hiện ra sự bận rộn của cô. Bình thường ký túc xá phân công nhau dọn vệ sinh, đi lấy nước sôi luân phiên, nhưng đến lượt Lâm Cảnh Lan, Triệu Ngọc Mai nhất định giành làm thay từ sớm.

"Cậu giảng đề cho tớ, không biết đã tiết kiệm bao nhiêu thời gian ôn tập rồi. Chút việc này, cậu đừng tranh với tớ." Triệu Ngọc Mai kiên quyết nói, "Hơn nữa cậu giảng bài cho tớ cũng mất thời gian của cậu rồi, so ra cũng chẳng kém gì việc làm vệ sinh cả."

Lâm Cảnh Lan tranh không lại, đành chiều theo cô ấy. Tính cách của Triệu Ngọc Mai rất tốt, đến giờ cô đã thật sự xem cô ấy là bạn bè rồi.

Sau đó Triệu Ngọc Mai còn dứt khoát lo cả ba bữa ăn mỗi ngày cho cô. Theo lời cô ấy thì: “Cậu cứ ngồi yên mà ôn bài, tiết kiệm được mười phút thì hay mười phút. Tớ biết cậu bận đến mức nào. Đợi thi xong ba lần Toán là cậu có thể thở phào rồi đúng không? Cậu ngại quá thì sau này đổi lại giúp tớ lấy cơm là được.”

“Tớ còn trông cậy vào cậu giảng bài, giúp tớ thi đỗ đại học nữa đấy. Nếu cậu bị đuổi học thì tớ trượt đại học chẳng phải lỗ to à?” Triệu Ngọc Mai chắp tay khấn vái, “Coi như tớ van cậu đó, cho tớ giúp cậu lấy cơm đi. Không thì sau này tớ hối hận cả đời mất.”

Lâm Cảnh Lan bị cô chọc cười bật thành tiếng: “Được rồi, đi đi.”

Tuy cô thật ra không bận đến mức không có thời gian đi lấy cơm, nhưng tấm lòng của bạn bè thế này, cô sẵn sàng đón nhận. Triệu Ngọc Mai lo lắng cô thật sự sẽ bị đuổi học — điều này cô nhìn ra được — nếu giúp được gì để cô ấy yên tâm hơn thì Lâm Cảnh Lan hoàn toàn đồng ý.

Thu lại tâm trạng, Lâm Cảnh Lan tập trung ôn tập. Thời gian mà Triệu Ngọc Mai giúp cô tiết kiệm được, cô tuyệt đối không để phí.

Giữa những ngày như vậy, kỳ thi Toán đầu tiên sau vụ cá cược cũng đến.

Lần này, thầy Lý ra đề cực kỳ công phu. Chưa bao giờ thầy bỏ ra nhiều tâm sức đến thế để ra một đề thi. Thầy gần như xem qua hết tất cả đề có thể tìm được, chọn ra những câu khó nhất, dễ sai nhất — một số giữ nguyên, một số thì biến tấu — rồi dồn hết lên một tờ đề.

Chưa hết, thầy còn cố ý tăng thêm lượng câu hỏi, nhiều hơn bình thường ba câu. Theo kinh nghiệm nhiều năm giảng dạy của thầy, đề như vậy học sinh làm chưa được một nửa đã hết giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-13.html.]

Lâm Cảnh Lan muốn được điểm tuyệt đối? Nằm mơ đi!

Thầy Lý nghĩ đến mà phấn khích. Cô ta dám cá ba lần đạt điểm tuyệt đối, thầy chỉ cần một lần đã đủ khiến cô bật khỏi cuộc chơi, cần gì ba lần!

Đến ngày thi, thầy Lý mang theo một cái ghế, ngồi ngay cạnh Lâm Cảnh Lan, dán mắt không rời để theo dõi. Thầy nghĩ: Giáo viên ngồi kè kè bên cạnh, học sinh thể nào cũng lo lắng mà làm sai tùm lum.

Nhưng khi Lâm Cảnh Lan thấy hành động của thầy, cô chỉ mỉm cười bình tĩnh: “Thầy ngồi cạnh em thì hay quá rồi, như vậy có thể chứng kiến tận mắt, em không có gian lận gì đâu ạ.”

Như nhớ ra gì đó, cô lại hỏi: “À đúng rồi, thầy Lý lần này có viết đáp án mẫu sẵn không ạ? Cất kỹ chưa thầy?”

Thầy Lý tức đến mức muốn mắng cho cô mấy câu thì chuông báo thi vang lên. Lâm Cảnh Lan đưa ngón tay trỏ lên môi “suỵt” một tiếng, cúi đầu làm bài. Thầy nghẹn lời, nói chẳng ra, nuốt cũng không xong, mặt đỏ bừng.

Đợi mãi mới kìm lại được cơn giận, thầy quay sang nhìn bài thi của cô thì suýt nhảy dựng lên.

Hai câu đầu đã làm xong? Đang làm câu thứ ba rồi?

Thầy Lý vội nhìn đồng hồ: mới có năm phút kể từ lúc bắt đầu thi. Sao có thể?

Thầy cúi đầu nhìn đáp án của hai câu đầu, nhìn thẳng vào kết quả — đúng. Lòng thầy lạnh đi một nửa.

Rồi nhìn bước giải, từng bước rõ ràng, trình bày cẩn thận, chữ viết ngay ngắn đẹp đẽ. Thầy gần như không tin vào mắt mình. Sao vừa kỹ càng lại vừa nhanh đến vậy?

Chớp mắt một cái, câu ba cũng xong. Hai bàn tay thầy ướt đẫm mồ hôi. Rõ ràng mới chưa đến một phần ba đề, nhưng thầy lại có cảm giác — cô ta thật sự có thể đạt điểm tuyệt đối.

Khi Lâm Cảnh Lan bắt đầu câu thứ tư, thầy Lý không chớp mắt nhìn cô. Thấy cô đọc kỹ đề từ đầu đến cuối hai lần, thầy vui mừng nghĩ: đọc hai lần đề! Chắc là bí rồi?

Nhưng hy vọng nhanh chóng tắt ngúm. Lâm Cảnh Lan lập tức viết lời giải, bước nào ra bước nấy. Dù thầy biết câu đó tính toán nhiều, cô chỉ dùng giấy nháp hai lần, còn lại viết xong mỗi bước chỉ dừng lại một chút, rồi tiếp tục bước sau.

Tới khi cô viết ra đáp án đúng, thầy bỗng thấy cũng... không bất ngờ lắm. Cô ta tính nhẩm quá tốt. Và thầy chợt nhận ra — việc cô đọc đề hai lần không phải vì không biết làm, mà vì quá cẩn thận.

Một đề nhiều câu như thế, cô vẫn giữ được tâm thế bình tĩnh để đọc kỹ đề — thầy Lý thầm khâm phục. Nhưng lập tức lại nghĩ, với tốc độ làm bài của cô, đề này còn chưa đủ khó…

Loading...