Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 980
Cập nhật lúc: 2024-10-22 21:11:50
Lượt xem: 44
"Khách khí cái gì, em đọc sách đi, chị xuống dưới một lát."
Viên Hồng Mai cười cởi mở, cầm chìa khoá chuẩn bị ra ngoài đi dạo, không quấy rầy Lưu Đan Hà học tập.
Sau khi cô ấy đi, Lưu Đan Hà nhìn sữa bột trên bàn, ánh mắt lạnh lùng đã ấm hơn chút, trái tim đã đóng băng cũng hòa tan chút. Cô ấy cười, tiếp tục đọc sách.
Đồng Hiểu Phương và Cao Vũ Huy xem phim xong đi ra, trời đã tối, bên ngoài rạp chiếu phim gần như là các cặp tình nhân. Buổi tối mọi người đã bạo gan hẳn, có rất nhiều cặp tình nhân nắm tay nhau, tựa sát vào nhau trò chuyện.
Cao Vũ Huy cũng nắm tay Đồng Hiểu Phương, hai người áp sát nhau rất gần, gần đến có thể cảm nhận được hô hấp lẫn nhau.
“Chừng nào thì em lên xe lửa?" Cao Vũ Huy hỏi.
"Đừng nói nữa, em mua ba lần đều không mua được vé, ngay cả vé đứng cũng hết, ngày mai em lại đi xem thử.”
Đồng Hiểu Phương lúc đầu tâm tình rất tốt, vừa nhắc tới cái này liền phiền não, cùng bạn trai phát khởi bực tức.
Cao Vũ Huy khẽ nhíu mày, hỏi: "Hiện tại cũng không phải là lúc cao điểm, sao lại mua không được vé?"
"Em cũng thấy lạ nữa, nhưng vẫn là không mua được, ngày mai em lại đi xem thử.”
Đồng Hiểu Phương càng nói càng phiền, không nhịn được nói: "Vẫn là người bản địa như anh tốt, về nhà quá thuận tiện."
"Về sau em cũng là người bản địa!"
Cao Vũ Huy cười nói một câu, Đồng Hiểu Phương nghe hiểu, mặt ửng hồng, hờn dỗi nhìn anh ấy một chút, nhỏ giọng nói: "Bố mẹ em với bố mẹ anh vẫn chưa biết nhau đâu!”
"Cha mẹ anh chắc chắn sẽ đồng ý, sẽ khen anh có mắt nhìn, tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, ưu tú."
Đồng Hiểu Phương bị anh ấy dỗ ngon dỗ ngọt tới mức váng đầu, trong lòng ngọt hơn ăn mật, bực bội vì không mua được vé cũng tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-980.html.]
"Ngày mai anh với em đi mua phiếu."
Dường như Cao Vũ Huy nghĩ tới điều gì, ánh mắt lóe lên sự u ám.
"Ừm."
Trong lòng Đồng Hiểu Phương càng ngọt, hoàn toàn đắm chìm trong ngọt ngào và hạnh phúc của tình yêu, không có phát hiện nụ cười trên mặt người đàn ông bên cạnh mình đã biến mất, còn loáng thoáng có chút không kiên nhẫn.
"Hiểu Phương, anh đã giúp em liên hệ một cơ hội thực tập, khai giảng sẽ đi làm, cơ hội này rất trân quý, em phải cố gắng học tập!" Cao Vũ Huy dịu dàng nói.
Đồng Hiểu Phương sửng sốt chốc lát, mừng rỡ hỏi: "Là hạng mục lần trước anh nói sao?"
"Đúng, anh mượn nhờ chút quan hệ, sau khi em qua đó cần phải học hỏi nhiều hơn với các tiền bối, không hiểu thì hỏi. Đoán chừng các tiền bối bề bộn nhiều việc, em nói với anh, anh đi tìm người giải đáp nghi vấn, sẽ nói cho em biết!"
Nụ cười của Cao Vũ Huy dịu dàng trí mạng, Đồng Hiểu Phương bị cảm động tới mức rưng rưng, ngập ngừng nói: "Vì sao anh đối xử với em tốt vậy?”
"Đồ ngốc, em là bạn gái của anh, là người vợ tương lai của anh, là người anh muốn sống cả đời, anh không tốt với em thì còn tốt với ai?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Giọng nói cưng chiều của Cao Vũ Huy khiến Đồng Hiểu Phương cảm động đến không còn biết trời trăng gì nữa. Cô ấy nhìn bốn phía một cái, không ai, nhón chân lên, nhanh chóng hôn một cái trên mặt Cao Vũ Huy.
Hai người tìm một nơi hẻo lánh, yên tĩnh âu yếm nhau. Trong cơn động tình, suýt chút vượt giới hạn, Cao Vũ Huy yêu cầu đi khách sạn, Đồng Hiểu Phương từ chối.
"Chờ... Đăng ký... rồi làm cái đó, có được hay không?"
Mặc dù Đồng Hiểu Phương đã ý loạn tình mê, nhưng cô ấy vẫn nhớ kỹ lời mẹ. Nếu dám làm loạn trước hôn nhân, chắc chắn mẹ sẽ đánh c.h.ế.t cô ấy.
"Được, nghe em!"
Cao Vũ Huy kìm chế bực bội trong lòng, giọng nói vẫn dịu dàng, cưng chiều như cũ. Anh ấy đưa Đồng Hiểu Phương về trường học, sau đó đi vào một con hẻm, xe nhẹ đường quen rẽ vào một căn nhà có cửa theo phong cách Thạch Khố Môn, lên lầu hai, gõ cửa một căn phòng.
Một người phụ nữ có phong thái yểu điệu mở cửa. Sau khi vừa đóng cửa, hai người liền ôm cứng lấy nhau, quần áo rơi vãi dưới đất...