Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 935
Cập nhật lúc: 2024-10-22 11:11:30
Lượt xem: 51
"Quan Tĩnh!"
Người đàn ông hớn hở ra mặt chạy tới, làm như rất thân mật.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thượng Quan Tĩnh cau chặt lông mày, lui về sau mấy bước, nghiêm mặt nói: "Anh tới làm gì? Lần trước tôi đã nói rất rõ ràng, chúng ta đã ly hôn, tôi sẽ mang lại chiếc giày đã bỏ. Âu Dương Thanh, đừng để tôi xem thường anh!"
"Quan Tĩnh, trước kia đều là lỗi của anh, anh nhất định sẽ sửa đổi, anh thật sự hối hận rồi. Em cho anh thêm một cơ hội có được hay không? Chẳng lẽ tám năm tình cảm của chúng ta, thật sự không khiến em có chút luyến tiếc nào sao?”
Âu Dương Thanh đau khổ van xin, còn muốn nắm tay của Thượng Quan Tĩnh.
Đường Niệm Niệm đứng ở cách đó không xa, nghe rất rõ ràng, người đàn ông này là chồng trước của Thượng Quan Tĩnh, bây giờ muốn xin nối lại.
"Đừng nói tám năm, kể cả tám mươi năm, chỉ cần dính vào cứt thì tôi sẽ không quay đầu lại. Âu Dương Thanh, người phản bội hôn nhân là anh, đừng ở trước mặt tôi giả bộ đáng thương, anh không cảm thấy anh của bây giờ rất khiến người ta cảm thấy buồn nôn sao?"
Thượng Quan Tĩnh cười giễu cợt, hiện tại cô ấy rất buồn nôn, còn buồn nôn hơn ăn cứt.
Cô ấy chỉ hận mắt mình bị mù, lãng phí thời gian tám năm trên người loại người đàn ông này.
"Quan Tĩnh, anh chỉ là nhất thời không chịu đựng được cám dỗ, đều là Kiều An Na dụ dỗ anh. Anh luôn luôn từ chối cô ta, thật, em tin tưởng anh, ngày đó cũng là cô ta cố ý gài bẫy, em nhất định phải tin tưởng anh!"
Âu Dương Thanh đẩy tất cả trách nhiệm lên trên người Kiều An Na.
Thượng Quan Tĩnh không thể nhịn được nữa, nói: "Đủ rồi, anh ngay cả dũng cảm thừa nhận sai lầm cũng không có, anh càng khiến tôi thấy buồn nôn hơn Kiều An Na. Cút, đừng xuất hiện ở trước mặt tôi nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-935.html.]
"Quan Tĩnh, tại sao em phải ăn nói tuyệt tình như vậy? Rõ ràng trong lòng em còn có anh, nếu không chúng ta đã ly hôn ba năm rồi, vì sao em còn không kết hôn? Không phải là đang chờ anh sao?"
Âu Dương Thanh không chỉ không cút, còn nói ra những lời càng khiến người ta buồn nôn. Thậm chí anh ta còn rất đắc ý, bởi vì anh ta cảm thấy, Thượng Quan Tĩnh sau khi ly hôn không có tái hôn là vì vẫn còn tình cảm với anh ta, còn đang chờ anh ta hồi tâm chuyển ý.
Lúc đầu anh ta muốn đợi Thượng Quan Tĩnh chủ động xin nối lại, nhưng đợi đã lâu vẫn không có gì, anh ta nghĩ tới tính cách cứng cỏi của Thượng Quan Tĩnh, bèn quyết định xuống nước trước, tới nhận sai xin nối lại. Lần này tới đây Âu Dương Thanh rất có lòng tin, anh ta cảm thấy Thượng Quan Tĩnh chắc chắn sẽ không từ chối. Anh ta còn nghe nói ba năm này đường công danh sự nghiệp của Thượng Quan Tĩnh hanh thông, không giống anh ta đã dậm chân tại chỗ ba năm. Anh ta cần Thượng Quan Tĩnh trợ lực, hơn nữa kiểu vợ thế này rất có thể diện, có dung mạo xinh đẹp, có công việc nở mặt, còn là phần tử tri thức, các phương diện đều khiến anh ta nở lỗ mũi, mạnh hơn loại phụ nữ nhà nhỏ cửa hẹp[1] như Kiều An Na nhiều.
[1]Trái với nhà cao cửa rộng.
"Quan Tĩnh, anh đã van xin em vậy rồi, em còn muốn như thế nào? Thật sự chẳng lẽ muốn anh quỳ xuống van xin em sao?"
Giọng điệu của Âu Dương Thanh nặng hơn chút, anh ta đã cho cơ hội, nhưng Thượng Quan Tĩnh quá không chịu phối hợp.
Phụ nữ lâu lâu đùa nghịch phụng phịu là đáng yêu, nhưng qua mức là không hiểu đại cục, anh ta không thích phụ nữ không hiểu đại cục.
Thượng Quan Tĩnh tức giận tới mức mặt đỏ rần, cô ấy rất muốn chửi ầm lên, nhưng tu dưỡng của cô ấy không cho phép cô ấy làm chuyện mắng chửi người trước công chúng.
"Âu Dương Thanh, tôi nói lại một lần cuối cùng, tôi và anh mãi mãi sẽ không có khả năng tái hợp, coi như anh c.h.ế.t ở trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không nháy mắt một cái, cút!"
Thượng Quan Tĩnh đã chửi mắng những lời vô cùng tàn nhẫn nhất từ lúc cô ấy chào đời tới nay.
Đường Niệm Niệm lắc đầu, đối phó loại đàn ông cặn bã này mắng vài câu căhoàn toàn vô dụng, biện pháp tốt nhất chính là đánh!
Đã có không ít người vây quanh, bọn họ nhận ra Thượng Quan Tĩnh, chỉ trỏ.
Thượng Quan Tĩnh vừa thẹn vừa xấu hổ, quay người muốn đi, nhưng Âu Dương Thanh lại kéo tay của cô.