Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 739
Cập nhật lúc: 2024-10-20 21:38:46
Lượt xem: 68
Xưởng trưởng Tiền và xưởng trưởng Võ tin sái cổ, nhưng họ đều không tin chỉ tiêu chút tiền, tài liệu quan trọng như vậy, chắc chắn là cái giá lớn.
“Tiểu Đường, số tiền này nhà máy sẽ chi, không thể để cháu móc túi riêng được!” Xưởng trưởng Tiền trịnh trọng nói.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không sai, không thể để cháu bị thiệt!” Xưởng trưởng Võ không chịu yếu thế.
Đường Niệm Niệm không từ chối: “Hai vạn tệ, ghi sổ trước đi!”
“Rẻ như vậy? Tiểu Đường cháu đừng báo ít?”
Xưởng trưởng Tiền và xưởng trưởng Võ đều không tin, ít nhất phải gấp mười lần nhỉ?
Chỉ cần có thể sản xuất ra số máy công cụ này, nhà máy cơ Huy Hoàng của họ tuyệt đối sẽ xông ra châu Á, đi khắp thế giới.
Sau này cũng chắc chắn có tư cách tham gia hội quảng giao.
“Cháu là người chấp nhận chịu thiệt? Chỉ hai vạn, mua lúc thương nhân nước ngoài uống say đó.”
Đường Niệm Niệm không muốn thảo luận chuyện này nữa, cái cô coi trọng là lợi nhuận tương lai, chút tiền này cô cũng không quan tâm.
Hơn nữa sau này cô còn sẽ lấy ra rất nhiều bản vẽ máy công cụ kiểu mới, đây mới chỉ là bắt đầu.
Hiện giờ nhà máy không rút ra được hai vạn tệ, chỉ có thể ghi sổ trước, Đường Niệm Niệm cũng không quan tâm, đợi sau khi máy công cụ đưa vào sản xuất, có thể kiếm rất nhiều tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-739.html.]
Diêu Hưng Quốc là người cuồng công việc, sau khi có bản vẽ, căn bản không có tâm tư làm cái khác, ngay cả nhà máy cũng không đi tham quan, xưởng trưởng Tiền và xưởng trưởng Võ sắp xếp anh ấy tới phòng làm việc tạm thời, Đường Niệm Niệm thì dẫn Du Tú Mẫn về Đường Thôn.
Cô gọi điện thoại cho Đường Kiến Thụ, chỗ ở của mẹ con Du Tú Mẫn đã sắp xếp xong, tạm thời sống ở nhà họ Đường, Đường Thôn đã đang xây nhà xưởng và ký túc xá, sau tết sẽ có thể xây xong, tới lúc đó hai mẹ con có thể sống trong ký túc xá mới.
Xe tải vào Đường Thôn khiến không ít thôn dân nhiệt tình vây lại, bà cụ Đường nghe tin chạy tới nhanh như bay.
“Tiểu Niệm quay về rồi, các người tránh ra, đừng cản tôi nhìn cháu gái!”
Bà cụ Đường dùng sức đẩy người vướng víu ra, cao giọng gọi, Đường Niệm Niệm trong đám người không khỏi giương khóe miệng, bà nội của cô thật dồi dào sức lực!
“Bà, người này là Du sư phụ, là nhà thiết kế cao cấp do con đặc biệt mời tới cho nhà máy vớ, còn là thanh niên ưu tú Thượng Hải, sau này sẽ do chị ấy phụ trách bản mẫu của nhà máy vớ!”
Đường Niệm Niệm long trọng giới thiệu Du Tú Mẫn, cô cố ý làm vậy, hầu hết người trong Đường Thôn đều rất thuần phác, nhưng cũng có một số ít tâm nhãn không tốt, Một người phụ nữ độc thân như Du Tú Mẫn, còn dẫn theo một đứa con, nếu không nâng cao địa vị của cô ấy, sau này chắc chắn sẽ bị ức hiếp.
Quả nhiên, mọi người nghe hiểu, ánh mắt nhìn Du Tú Mẫn trở nên cực kỳ cung kính, bây giờ nhà máy vớ là cây hái tiền của Đường Thôn, nữ đồng chí này có thể giúp nhà máy vớ lên một tầng cao mới, chính là Bồ Tát Thần Tài của họ, họ chắc chắn phải cung kính.
“Du sư phụ yên tâm sống ở nhà tôi, có bà già tôi đây, tuyệt đối không có ai đui mù xung đột với cô!”
Bà cụ Đường vỗ n.g.ự.c đảm bảo, bà ấy còn cảnh cáo nhìn mấy người không an phận trong thôn, nếu ai dám làm bậy thì đừng trách bà ấy không khách sáo!
Trong lòng Du Tú Mẫn rất ấm áp, hơn nữa Đường Thôn rất vượt ngoài dự liệu của cô ấy, vốn tưởng là một sơn thôn lạc hậu nghèo khó, nhưng Đường Thôn tốt hơn rất nhiều so với cô ấy tưởng tượng.
Thôn dân rất có tinh thần, khí sắc hồng hào, quần áo họ mặc cũng khá mới, hơn nữa mọi người đều rất nhiệt tình, trông có vẻ đều là người dễ gần, Du Tú Mẫn có thêm không ít mong chờ về tương lai.
Cứ như vậy, Du Tú Mẫn an ổn ở nhà họ Đường, Điềm Điềm vốn còn có hơi sợ sệt, nhưng sau khi nhìn thấy Phúc Bảo xinh đẹp, cô bé không dời bước được, dưới sự dẫn dắt của Cửu Cân, Điềm Điềm nhanh chóng chơi thân với đám trẻ trong thôn, cô bé hòa nhập với hoàn cảnh mới còn nhanh hơn Du Tú Mẫn.