Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 413
Cập nhật lúc: 2024-10-18 06:09:26
Lượt xem: 126
Đường Niệm Niệm vô cùng chờ mong những tháng ngày thê thảm của Tề Quốc Tú trong tương lai, thậm chí còn hy vọng người phụ nữ này sẽ kiên cường sống thêm vài ngày.
Kẻ thù đều quá vô dụng, c.h.ế.t quá nhanh, Liễu Tịnh Lan c.h.ế.t rồi, cả nhà Tề Quốc Hoa cũng c.h.ế.t sạch, không còn tên cặn bã nào cho cô tập luyện, thật cô đơn.
Đúng rồi, vẫn còn Chu Tư Nhân ở bệnh viện tâm thần, không biết còn sống không nhỉ?
Đường Niệm Niệm tùy tiện nghĩ tới Chu Tư Nhân, đã đưa tới bệnh viện tâm thần được một tuần rồi, hai tú nhi kia chắc đã không hành c.h.ế.t anh ta đâu nhỉ?
Cũng không biết Thẩm Kiêu nhà cô có tiết lộ tin tức cho nhà họ Chu chưa?
Đường Niệm Niệm không để tâm, loại cặn bã như Chu Tư Nhân, nếu c.h.ế.t rồi thì thôi.
Cô đi đường tắt trong núi, ra bên bìa đường, không ai nhìn thấy cả, còn hái một sọt măng hổ gầm từ trên núi, bốn bề vắng lặng, cô lấy xe đạp ra, chậm rãi đạp về.
Nhà họ Chu ở Bắc Kinh.
“Tư Nhân vẫn chưa có tin tức, cha, Tư Nhân không thể xảy ra chuyện được!”
Con trai thứ hai của nhà họ Chu tìm ông cụ, trong mắt ừng ực nước mắt, ông ta có ba người con trai một người con gái, Chu Tư Nhân là đứa xuất sắc nhất, nếu Tư Nhân xảy ra chuyện, nhà hai sẽ không có cơ hội được lộ mặt nữa.
“Đã phái người tới Chư Thành rồi, đàn ông con trai khóc cái gì mà khóc!”
Ông cụ Chu ghét bỏ trừng mắt nhìn, hai đứa con trai, thằng lớn ngu, thằng hai hèn, không có đứa nào có ích.
Ông ta có năm đứa cháu trai, hai đứa cháu gái, đứa xuất sắc nhất chính là Chu Tư Lượng, tiếp theo là Chu Tư Nhân, ba đứa cháu trai khác, cháu đích tôn Chu Tư Minh học hành cũng khá giỏi, nhưng cơ thể quá yếu, chỉ có thể làm học giả.
Nhà họ Chu không cần học giả, ông cụ Chu đã sớm từ bỏ Chu Tư Minh, tập trung bồi dưỡng đứa cháu thứ hai là Chu Tư Lượng.
Nhưng hiện tại Chu Tư Lượng đã bị tàn phế, đứa cháu thứ ba là Chu Tư Nhân đi tìm bí dược của nhà họ Đường cũng mất tích.
Lúc này ông cụ Chu lòng nóng như lửa đốt, nhưng ông ta không thể hiện ra ngoài, hiện tại ông ta không thể hoảng được, phải ổn định trận tuyến.
Hai đứa cháu trai khác, một đứa hai mươi, một đứa mười tám, đều là công tử bột cà lơ phất phơ, bạn bè không ra gì thì nhiều, bạn gái cũng không thiếu, nhưng không làm được một chuyện gì đứng đắn.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-413.html.]
Ông ta không thể trông cậy được gì vào hai đứa cháu trai đó, bọn họ cũng chẳng có tác dụng gì.
Hai đứa cháu gái đều có năng lực, một đứa đã đi lấy chồng, một đứa khác vẫn còn ở nhà, nhưng con gái sớm muộn gì cũng sẽ là của nhà người ta, có năng lực cũng vô ích.
Ông cụ Chu đột nhiên có cảm giác buồn bã, ông ta anh dũng cả một đời, sao đến già lại không có một ai xứng đáng để nối nghiệp chứ?
“Cha phái ai đi vậy?” Đứa con thứ hai của nhà họ Chu—Chu Hưng Gia hỏi.
“Tư Minh với nhà họ Liễu, đứa con gái thứ ai của nhà họ Liễu cũng tới Đường Thôn, c.h.ế.t cách đây không lâu, bọn họ tới nhận tro cốt!”
Ông cụ Chu bình thản nói.
“Con gái nhà họ Liễu? Có phải cô gái hồi đó chơi cùng với Tư Nhân không? Sao nó lại chết?”
Chu Hưng Gia cũng có chút ấn tượng với Liễu Tịnh Lan, trước kia khá thân thiết với đứa con út Tư Nhân, ngoại hình bình thường, cha mẹ là cán bộ Cục văn hóa, gia thế cũng ở mức trung bình.
“Chết thì c.h.ế.t thôi, hỏi nhiều như vậy làm gì?’
Ông cụ Chu tức giận, mắng một câu rồi tối sầm mặt lại.
Ông ta đã phái người điều tra, cái c.h.ế.t của Liễu Tịnh Lan cũng có quan hệ với Đường Niệm Niệm.
Ông ta đã đánh giá thấp Đường Niệm Niệm này rồi!
“Cha à, Tư Minh vai không thể gánh, tay không thể nhấc, nó đi làm được gì? Nếu không bảo Tư Võ đi đi.” Chu Hưng Gia nhỏ giọng đều nghị.
Chu Tư Minh là con trai lớn của ông ta, mặc dù là thư sinh, nhưng cũng là con ruột của ông ta.
Ông ta luôn cảm thấy Chư Thành kia có hơi mờ ám, vẫn nên để Chu Tư Vũ, con trai nhà anh cả đi.
Ông cụ Chu lạnh lùng nhìn ông ta một cái, ông ta vừa liếc mắt đã thấy rõ tâm tư của đứa con thứ hai, chút ý đồ xấu xa kia toàn dùng để đối phó với người trong nhà.
“Cút đi!”
Giọng ông cụ vô cùng lạnh, ông ta đã hoàn toàn thất vọng với đứa con trai thứ hai của mình.